Nữ Nhi Lạc Gia

Chương 208 : Phong vân biến hàn khí xạ hiện

Ngày đăng: 22:25 21/04/20


Edit: rinnina



Qua Trung thu, thời tiết chợt thay đổi, bỗng nhiên hoàng cung cũng không yên tĩnh nữa.



Dĩ nhiên, hoàng cung vốn dĩ không quá yên lặng, chẳng qua là bởi vì Hoàng thượng cũng không ham sắc đẹp, cho nên hoàng cung đại chu nhìn qua mới có vẻ yên lặng, không có cơ hội cho con dân đại chu thường thưởng thức cung đấu.



Trong hoàng cung chỉ có ba Phi hai chiêu nghi hai mỹ nhân, bảy người này đấu tới đấu lui, ai cũng không chiếm được tốt gì, phần lớn Hoàng thượng thời gian là nghỉ ngơi ở Thừa Càn cung, đặc biệt là những năm gần đây nhất, trừ phi có phi tần cố ý mời sủng, hắn cơ bản không chủ động đi đâu đến cung của phi tử.



Lòng bảy người biết rõ, Hoàng thượng già rồi, lực bất tòng tâm, người hơn năm mươi tuổi, tự nhiên không thể so với lúc đầu —— mà lúc đầu cũng không thấy hắn long tinh hổ mãnh, trong lòng phi tần cũng âm thầm oán giận, có lòng muốn muốn thái y viện phân phối nhiều đồ bồi bổ cho Hoàng thượng, lại sợ chọc Thánh thượng không thích, điều này ấy hả, trong tối suy nghĩ một chút thôi.



Cũng may Hoàng thượng già rồi, phi tần cũng già theo, vị mỹ nhân trẻ tuổi nhất trong hoàng cung cũng hơn bốn mươi rồi, mọi người ai nhìn ai khóe mắt cũng có nếp nhăn, trong lòng cân bằng.



Chỉ có Vinh quý phi là còn không an phận.



Lần trước đắc tội Dương lão phu nhân, bị Hoàng thượng phạt ăn hai mâm sâu, Vinh quý phi bị dọa sợ, lập tức đổ bệnh, thấy thứ gì cũng thành sâu, mềm nhũn ngọ nguậy trên người bà. Sau khi thái y chẩn mạch thì nói là lòng kinh hãi, cần phải tĩnh dưỡng, quý phi nương nương không có tinh lực thống trị lục cung.



Hoàng thượng bổ nhiệm hai người Dung phi và Đức phi cùng trông coi công việc lớn nhỏ trong lục cung, mọi người âm thầm nghị luận, Vinh quý phi đại khái là muốn mất khả năng thành hoàng hậu rồi, Vinh quý phi nghe thiếp thân thái giám và cung nữ báo cáo mấy lời đồn đại nhảm nhí này, giận đến không lời nào để nói, chỉ có thể cắn răng uống thuốc, điều dưỡng thân thể thật tốt, qua hai tháng mới tỉnh hồn lại.



Đêm thất tịch cầu Chức Nữ cầu khéo tay thêu thùa, Vinh quý phi tự mình đến Thừa Càn cung mời Hứa Triệu Ninh tới Trầm Hương cung, trên người đeo một cành mận gai: "Nô tì không biết điều, mạo phạm Hoàng thượng, xin hoàng thượng thứ tội."




Bà đã không nhớ nổi cảnh tượng lần đầu tiên mình thừa hoan, chỉ nhớ rõ thời khắc sau khi mình vào cung lần đầu tiên thấy hắn.



Hắn mặc một bộ y phục màu tím nhạt, ngồi bên tràng kỷ



Buổi tối Giao thừa kia, Hoàng thượng mời mọi người dự tiệc đêm ở Sướng Xuân viên, bà lại gặp lại ông.



Bọn họ vốn là nên chung một chỗ, thành một đôi vợ chồng hòa mỹ, nhưng tạo hóa trêu ngươi, bà vào cung, kiếp này hai người không có cơ hội gặp nhau nữa.



Chẳng qua là phần nhớ nhung kia chưa từng ngừng lại, mỗi lần gặp ông, bà vẫn có cảm giác ngũ vị tạp trần*, cho tới bây giờ bà vẫn còn nhớ những gì ông làm cho bà —— có lẽ, Đức phi trúng độc, là thủ bút của ông chăng?



*năm vị ngọt, chua, cay, mặn, đắng hỗn hợp



Trong nháy mắt nghĩ tới khả năng này, trong lòng Dung phi căng thẳng, tay siết chặt ống tay áo của mình, quả thực không dám nghĩ tới phía sau chuyện này cất giấu cái gì.



Có lẽ thật sự là ông.



Cho dù tuổi đã lớn, nhưng vẫn còn chưa khống chế được nước mắt, trong mắt bỗng nhiên có cảm giác nóng ẩm, Dung phi không dám lại đứng ở cửa hao tổn tinh thần, xoay người đi vào chủ điện, váy áo thật dài của bà kéo trên mặt đất, lung lay kéo theo, tựa như đuôi phượng hoàng đẹp đẽ quý giá, sáng lấp lánh.