Nữ Nhi Lạc Gia

Chương 272 : Liên hoàn kế một kích cuối cùng

Ngày đăng: 22:26 21/04/20


Về từ Trường Ninh Hầu phủ, Tương Nghi ngã bệnh.



Nàng cũng không biết tại sao mình có thể như vậy, đi đường nhẹ nhàng, người không thăng bằng, hoàn toàn không có có một tia sức lực.



Hôm đó lúc sắp chia tay, Dung đại phu nhân nói với nàng: "Lạc tiểu thư, ta cầu xin ngươi một chuyện, nếu là ngươi có thể thả ra tiếng gió, nói ngươi đã đính hôn với người ta, Gia Mậu mới có thể hết hy vọng. Ta biết rõ yêu cầu này không phúc hậu, chỉ là mong Lạc tiểu thư có thể thông cảm tấm long của một người làm mẫu thân.”



Tương Nghi sững sờ nhìn Dung đại phu nhân, nửa ngày mới từ từ gật đầu nhẹ.



Chỉ cần Gia Mậu có thể bình an, nàng bằng lòng.



Nhưng gật đầu dễ dàng, chờ lúc trở lại Dương phủ, Tương Nghi lại cảm thấy vạn phần khó khăn, vừa nghĩ không thể nhìn thấy Gia Mậu nữa, cõi lòng nàng tan nát thành ngàn vạn miếng, cũng không hết bệnh được, trong cặp mắt thỉnh thoảng có nước mắt, mới thấy một tia gió nhẹ, cũng có thể rơi lệ.



Phương tẩu ở bên cạnh nhìn bộ dáng kia của Tương Nghi, nhịn không được, vọt tới Ngọc Thúy Đường hỏi Dương lão phu nhân: "Lão phu nhân, cô nương nhà chúng ta còn phải chịu khổ bao lâu? Ta ở bên cạnh cũng nhìn không được."



Dương lão phu nhân cười cười: "Gấp cái gì? Bên Dung gia đã đặt mua thứ cần cho hôn sự."



"Dung đại phu nhân..." Phương tẩu vô cùng kinh ngạc: "Đồng ý?"



"Ta như vậy làm, không phải là muốn cho con gái của ta thay đổi quan niệm sao?" Dương lão phu nhân liếc qua Phương tẩu: "Ngươi cũng là quan tâm sẽ bị loạn, cũng không ngẫm lại việc ta làm sao sẽ không cẩn thận khảo lượng."



"Vậy còn bao lâu nữa Dung đại thiếu gia sẽ đến cưới cô nương chúng ta?" Phương tẩu nghe Dương lão phu nhân nói, trái tim cuối cùng là để xuống: "Lão phu nhân, đừng lại lăn qua lăn lại cô nương nhà chúng ta."



"Cuối cùng còn có một liều thuốc mạnh kìa." Dương lão phu nhân ha ha nở nụ cười: " Nếu Tương Nghi ở lúc động phòng mới phát hiện chú rể là Gia Mậu, nhất định sẽ ngạc nhiên mừng rỡ."


Gia Mậu: Tương Nghi, kiếp này có phải ta ưu tú hơn kiếp trước rất nhiều hay không?



Tương Nghi: Mặc kệ đời nào, trong lòng ta chàng vẫn ưu tú, bởi vì chỉ có chàng giữa ngày tuyết bao phủ đất trời để nha hoàn đưa áo choàng và bao tay cho ta, quan tâm ta như vậy.



Gia Mậu: Tương Nghi, nàng phải nói thật ra!



Tương Nghi: Kiếp này chàng đương nhiên ưu tú hơn nhiều, chàng biết đi tìm hiểu ta, thông cảm nỗi khổ của ta, còn có thể tức giận phấn đấu, học được thiết kế đồ trang sức đeo tay của Kim Ngọc Phường, khảo trúng trạng nguyên, lại đi Bắc Địch trợ giúp Ca Lạp Nhĩ trở thành Hãn Vương, còn thay hắn định ra không ít thượng sách trị quốc... Ta vô cùng sùng bái chàng!



Gia Mậu: Vậy sao độc giả đều nói ta không xứng với nàng, còn nói ta gặp chuyện chỉ biết khóc sướt mướt, ta thực sự đần như vậy sao... Rõ ràng không phải vậy mà!



Tương Nghi: Chủ yếu là chàng có một bà ngoại đoạt diễn a!



Gia Mậu: Ta muốn khóc choáng váng tại nhà vệ sinh...



Mỗ Yên tổng kết: Gia Mậu, kiếp trước ngươi chết quá sớm, còn chưa học được phúc hắc nha, mưu kế nha gì gì đó, đã một lời nhiệt huyết muốn cưới được mỹ nhân về! Vị cô nương linh lung kia chủ ý không sai a, ngươi cho Tương Nghi xin đưa Liên Kiều đi Bắc Địch thành thân, sau đó ngươi trong tối âm thầm theo sau a... Chỉ là đâu, nội dung vở kịch cần, tác giả muốn cho Tương Nghi sau cưới chung đụng hòa hợp với mẹ chồng, cho nên mới làm ra phức tạp thế này.



Lúc học nghiên cứu, đạo sư của mỗ Yên hết sức nghiêm khắc nói với mấy muội tử chúng ta rằng: "Các con nhớ kỹ, chọn bạn trai phải cảnh giác cao độ, lập gia đình cũng phải thận trọng, kết hôn không phải là chuyện của hai người, là chuyện của hai gia tộc, sau khi các con kết hôn, sẽ là một phần tử trong mạng lưới quan hệ, dù làm thế nào để thoát ra cũng khó khăn!"



Cho nên, vì để cho Tương Nghi và Gia Mậu thành thân về sau sống được tự tại chút ít, mỗ Yên mới thêm vào một đoạn như vậy. Dù sao mâu thuẫn mẹ chồng – nàng dâu là một trong những nguyên nhân làm ly hôn, nam bị kẹp giữa vợ và mẹ cũng không biết làm thế nào cho đúng, làm công tác đả thông tư tưởng Dung đại phu nhân, Tương Nghi mới có thể sống thích ý một chút.



Mỗ yên làm giải thích nhiều như vậy đi, có chút ít độc giả lại cảm thấy không tiếp thụ được, nhìn không được, mỗ yên cũng không có cách nào, buông tay... Đa tạ các độc giả ủng hộ làm bạn, hơn nữa kịp thời đưa ra đề nghị và cái nhìn của mình chỉ là chỉ số thông minh của mỗ yên không có đạt tới trình độ các bạn mong đợi, thực lòng xin lỗi!



Đoạn này cuối cùng thiết kế sẽ rơi xuống câu nói trên văn án kia "Sao còn là chàng", lúc động phòng Gia Mậu vén lên khăn voan, Tương Nghi thấy chú rể thế nhưng là người mình tâm tâm niệm niệm phải gả, ngô, cái loại cảm giác ngạc nhiên mừng rỡ đó nảy ra. Sớm lộ bài một cái, chính là không nghĩ chán ghét đến những độc giả nhìn không được kia, cuộc sống sai kết hôn cũng bảy tám chương đi, cho nên cảm thấy mỗ yên chỉ số thông minh trốn đi, độc giả thấy bố trí sụp đổ có thể không nhìn, bọn họ chính là thành thân như vậy.