Nữ Nhi Lạc Gia

Chương 3 : Mặc đồ mới đến Dương gia chúc Tết

Ngày đăng: 22:22 21/04/20


Edit by JuuSan



Giống như một hồ nước lạnh toát ra một tia hơi nóng, tiếng nói vừa dứt, thì người ngồi bên cạnh Lạc Nhị phu nhân tiếp lời: “Cũng không phải sao! Tương Nghi ăn mặc mộc mạc đơn giản như vậy, sợ là người gác cổng thấy cũng không để cho con bé vào, ai biết có phải thân thích nhà nghèo nào đó đến tống tiền không chứ?!”



Lạc lão phu nhân nhìn Tương Nghi, nha đầu này đúng là đang mặc một bộ đồ màu xanh sẫm, rồi nhìn Lạc Đại phu nhân: “Con dâu Lão Đại, con mau đi lấy cho Tương Nghi một bộ nào đó đẹp một chút, nhanh để còn đến Dương phủ đấy!”



Lạc Đại phu nhân bất đắc dĩ đáp một tiếng, đứng dậy, hung hăng trợn mắt với Tương Nghi: “Còn không mau đi theo ta.”



Lạc Tương Ngọc nhảy xuống ghế, nắm tay Lạc Đại phu nhân, bất mãn nói: “Mẫu thân cũng không được đem quần áo mới của con cho nó mặc á.”



"Không lấy quần áo mới của tỷ, chẳng lẽ còn cho Đại tỷ mặc đồ cũ nữa sao?” Con ngươi màu đen của Tam Tiểu thư Lạc gia, Lạc Tương Quần, xoay tròn, chân nhỏ đá đá chậu than, đóm lửa liền bắn tung tóe, vang lên tiếng tích tắc: “Đại tỷ mặc đồ cũ sao có thể đi gặp khách được chứ?”



Lạc Tương Quần rất tức giận, hôm trước, cô mẫu (*) về Lạc phủ chúc Tết, nàng vừa thấy đã hâm mộ nàng ta, so với mẫu thân của mình còn tốt hơn rất nhiều. Lạc Tương Quần luôn nghĩ rằng hôm nay sẽ được đến Dương phủ chúc Tết, có thể sớm tiếp xúc với xã hội bên ngoài, nhưng Tổ mẫu mới vừa nói, lần này là Đại phòng thay bà đi Dương phủ.



(*) Cô mẫu: chị em ruột của cha, ở Việt Nam gọi là cô. Chồng của cô mẫu được gọi là cô phụ => do ở cổ đại nên JuuSan sẽ giữ nguyên cách gọi nha.



Đại phòng! Vậy mình sẽ không có phần? Lạc Tương Quần vô cùng ủy khuất, mình ra đời vào buổi tối, sớm hơn Lạc Tương Ngọc hai ngày, tại sao nàng ta đi được, còn mình thì không? Chẳng lẽ vì nàng ta đầu thai ở trong bụng Đại bá mẫu? Nàng liếc nhìn Lạc Tương Ngọc, chỉ thấy nàng ta ngậm chặt miệng, một bên như muốn khóc, thì hết sức cao hứng.
Nhất thời thắt lưng của nàng lớn hơn một vòng, như được gắn thêm vào một chiếc vòng vậy. Tương Nghi cũng không nói nhiều, chỉ đứng lẳng lặng ở đó. Thủ đoạn của Lạc Đại phu nhân dùng để đối phó với nàng cũng không có cao minh gì, cho nàng mặc y phục cũ, mà Lạc Tương Ngọc lại ăn mặc sa hoa. Kiếp trước nàng không hiểu chuyện nên tranh chấp với nàng ta, làm cho ấn tượng của nàng trong mắt Tổ mẫu không tốt. Bây giờ nhớ lại, Lạc Đại phu nhân tự giữ lại nhược điểm cho mình mà, nàng ta làm như vậy, người bên cạnh có ai không biết nàng ta khắc khe với mình, đó chính là khắc khe với kế nữ đó?!



Phụ thân Lạc Đại gia của Tương Nghi trước sau có hai bà vợ, người vợ đầu tiên chính là mẹ ruột của Tương Nghi, khi nàng được gả vào Lạc gia một năm, nhưng bụng chẳng có động tĩnh gì, mà Lạc Đại gia lại mắt đi mày lại với Lạc Đại phu nhân. Hai năm sau, nương có thai, nhưng Lạc Đại gia vẫn không cắt đứt quan hệ với Lạc Đại phu nhân. Sau đó, nương khó sinh, khi Tương Nghi mới vừa chào đời, nàng đã buông tay mà đi, vì thế mà trên dưới Lạc phủ đều nói nàng mang mệnh sát, khắc chết mẫu thân, làm cho Lạc lão phu nhân không thích nàng.



Nương của Tương Nghi vừa qua đời chưa tới nửa năm, phụ thân lập tức cưới Lạc Đại phu nhân, mặc kệ người khác chỉ trích ra sao, nghe nói khi nàng ta vừa vào cửa đã có thai ba tháng, không biết thật giả thế nào, mà chỉ bảy tháng sau đã sinh ra một đôi long phượng thai, làm cho Lạc lão phu nhân rất cao hứng, khen thẳng con dâu có phúc.



Có lời đồn nói không thể nuôi sống đôi long phượng thai, một đứa sẽ khắc chết đứa khác, nhưng không nghĩ tới, cả hai đứa bé đều sống bình yên vô sự tới năm năm tuổi. Trong đầu Lạc Đại gia cao hứng, đem Lạc Tương Hồn và Lạc Tương Ngọc quan tâm nhiều hơn, con người ai không nịnh cao đạp thấp? Trong phủ, thấy Lạc Đại gia yêu thương hai đứa con song thai, thì không có ai đem Tương Nghi để vào trong mắt, vì vậy mà Tương Nghi bị những kẻ đó đạp xuống bùn mà đi.



Kiếp trước, Tương Nghi sống trong uất ức, gặp hạ nhân gian xảo mà không dám nói lời nào, tùy ý bọn chúng khi dễ, cũng có thể vào lúc đó suy nghĩ của nàng còn chưa thông, giận dỗi gây sự với Lạc lão phu nhân, làm bà tức giận mà nói lời khó nghe. Lạc lão phu nhân thấy tính tình điêu ngoa của nàng mà từ từ càng ghét nàng hơn, không thèm để ý đến chuyện của nàng, mặc kệ Lạc Đại phu nhân dần dần đưa nàng vào hố lửa sau này.



Tương Nghi kéo áo khoác ngoài, đem toàn bộ khổ sở kiếp trước giấu đi, ngẩng đầu cười với Lạc Đại phu nhân: “Mẫu thân, Tương Nghi đã thay xong y phục rồi, chúng ta có thể đi.”



Lạc Đại phu nhân sững sờ, nhìn khuôn mặt Tương Nghi cười tươi như hoa, trong đầu có cảm giác ghen tỵ không nói ra lời, nha đầu Tương Nghi này sao lại so với Ngọc nhi còn tốt hơn, mà nàng lại nhìn như thế nào cũng không thấy Tương Nghi thuận mắt á, thật hận không thể một phát đuổi nha đầu này ra khỏi Lạc phu.



@JuuSan: vì để phân biệt Lạc Đại phu nhân và mẫu thân của Tương Nghi, nên mình sẽ gọi Lạc Đại phu nhân là ‘mẫu thân’, còn mẫu thân của Tương Nghi là ‘nương’ nha.