Nữ Nhi Lạc Gia

Chương 50 : Thưởng cảnh xuân Quy Chân Tam Uyển

Ngày đăng: 22:23 21/04/20


Qua mấy ngày, các cao môn đại hộ của Nghiễm Lăng nhận được thiệp mời của Dương lão phu nhân.



Dương lão phu nhân có một khu vườn ở Nghiễm Lăng, tên là Quy Chân Tam Uyển, ước chừng hơn ngàn mẫu đất, mua luôn hai ngọn núi sau vườn, chạy dài một mảnh, đều là sản nghiệp của Dương lão phu nhân.



Nghe nói Dương lão phu nhân sinh ở Huỳnh Dương, nơi đó có một khu vườn là mẫu thân truyền cho bà, gọi là Quy Chân Uyển, sau đó tất cả vườn của Dương lão phu nhân đều đổi tên thành Quy Chân Uyển, dùng con số thay thế thứ mấy, xem ra vườn ở Nghiễm Lăng này, xếp ở vị trí thứ ba.



Quy Chân Tam Uyển này trồng rất nhiều hoa hoa thảo thảo, nó không chỉ là biệt viện Dương gia, còn là một sản nghiệp giúp Dương lão phu nhân phát tài. Hàng năm trong khu vườn này uốn bán ra không biết bao nhiêu bồn hoa, trái cây tươi. Trái cây bán ra từ Quy chân Tam Uyển, ngon hơn trái cây ở nơi khác trong Nghiễm Lăng, nhìn vẻ ngoài cũng đẹp mắt, làm ăn cực kì phát đạt.



Trong thiếp mời của Dương lão phu nhân nói, Quy Chân Tam Uyển nở hoa thật đúng lúc, bà đặc biệt tổ chức một lần du xuân, mong các Phủ Nghiễm Lăng nể mặt, cùng đến Quy Chân Tam Uyển chơi tiết thanh minh.



Lạc gia cũng nhận được thiếp mời, Lạc lão phu nhân cầm tơ thiếp mời kia, nhìn một chút, bỏ qua một bên, Lạc Đại phu nhân hơi không kềm chế được, đưa cổ sang nhìn một chút: " Mẫu thân, là mời người nào vậy ? Nghe nói trong Quy Chân Tam Uyển tựa như Ngự Hoa Viên, có không ít kỳ hoa dị thảo, con còn chưa từng đi."



Lạc lão phu nhân nhìn nàng một chút, hơn khinh thường, lúc trước vợ lão đại khi còn ở Cao gia làm khuê nữ, chắc chắn Dương lão phu nhân không phát thiệp mời cho Cao gia. Tuy Cao gia có tiền, nhưng thân phận địa vị bày ra đó, sao có thể nhận được thiếp mời của Dương phủ? Sau đó Dương lão phu nhân đến kinh thành hai năm, năm ngoái mới lại về Nghiễm Lăng, trong mấy năm này Quy Chân Tam Uyển không tổ chức du yến, vợ lão đại tự nhiên cũng không có cơ hội, cuối cùng lần này cũng có cơ hội rồi.



"Ngươi mang thai bốn tháng, cần gì phải đi ra bên ngoài ?" Lạc lão phu nhân nhìn bụng hơi nhô ra của Lạc Đại phu nhân: "Ngươi ở nhà dưỡng thân thể cho tốt đi."



"Mẫu thân, lần trước con cũng mang thai không thể tham gia du yến Dương lão phu nhân tổ chức, nếu lần này lại bỏ lỡ ?" Lạc Đại phu nhân hơi không vui, đưa tay sờ bụng hơi nhô lên một cái: " Chỉ mới bốn tháng, con chú ý nhiều chút là được."


Đều nói giao thiệp với người thông minh mệt mỏi, giao thiệp với người ngu xuẩn càng mệt mỏi hơn.



Trên đất đào mấy lổ lớn, bên trên đặt giá sắt, bên trong hang lớn để than củi, đốm lửa hồng hồng nhún nhảy, không có sương mù màu trắng bốc lên, dầu rơi xuống, phát ra tiếng vang "Tê tê".



"Đó là cái gì?" Ánh mắt Lạc Tương Hồn tỏa sáng, chỉ một hàng giá kia, rất là tò mò.



Bảo Trụ cười nói: "Đây là giá thịt nướng! Chúng ta có thể tự mình nướng thịt ăn."



Nghe có đồ vật mới lạ, các thiếu gia tiểu thư trợn tròn mắt, Lạc Tương Ngọc xách váy chạy tới bên kia nhìn một chút, quay mặt lại nói: "Bảo Trụ ca ca, ngươi mau tới dạy chúng ta nướng thịt thế nào."



Hữu Phúc đuổi sát theo: "Cô nương, cẩn thận một chút, y phục này là mới thay, còn chưa giặt qua, chớ để bị đốm lửa văng lên."



Lạc Tương Ngọc ngồi xổm xuống, nhìn những hạ nhân kia dùng cặp gắp than lùa lửa than, ngọn lửa lạnh nhạt màu xanh nhạt nhảy không ra bên ngoài, mắt của nàng cũng không nháy nhìn: "Nhìn một chút, sắp treo thịt lên rồi."



Bảo Trụ đi qua, kéo Lạc Tương Ngọc ra: "Bây giờ còn đang thả lửa than, ngươi sang bên cạnh đợi một chút, đợi một hồi để cho nha hoàn của ngươi giúp ngươi nướng, ngươi vóc dáng nhỏ, không với tới, cẩn thận đốt y phục."



Lạc Tương Ngọc ngọt ngào cười một tiếng với Bảo Trụ: "Bảo Trụ ca ca, huynh thật là tốt."