Nữ Nhi Lạc Gia

Chương 52 :

Ngày đăng: 22:23 21/04/20


Xung quanh hoàn toàn yên tĩnh, mọi ngươi nhìn Lạc Đại phu nhân chăm chú.



Ngồi trên bàn Này, đều là người sống trong hậu viện hơn nửa đời, đã sớm ngộ ra được trước mặt và sau lưng người khác phải có dáng vẻ khác nhau. Dù trong lòng mình ghi hận người nào, trong miệng không thể nói ra, chẳng qua là trong tối mượn miệng người khác chê nàng, căn bản không giống Lạc Đại phu nhân trực tiếp biểu đạt ra chán ghét và khinh thường của mình.



Người nào không biết vị đại phu nhân này của Lạc gia Nghiễm Lăng là vợ kế? Tất cả mọi người im lặng, ánh mắt lộ ra thần sắc xem kịch vui.



"Mẫu thân, thịt này là Bảo Trụ ca ca cùng nướng với ta." Tương Nghi cúi đầu hạ mắt, cung cung kính kính trả lời: "Chúng con dùng đao nhỏ cắt một khối thử mùi vị rồi, quả thật đã chín."



"Vậy sao ngươi dám nói mới nướng xong lập tức tặng cho tổ mẫu ngươi và Dương lão phu nhân hưởng dụng? Ngươi làm bộ làm tịch thế này, muốn nịnh nọt ai?" Một tay Lạc Đại phu nhân đặt trên bụng, ánh mắt hung hãn nhìn chằm chằm Tương Nghi, trong lòng phẫn hận không dứt, tiểu kế nữ này, sao lại nghĩ ra được phương pháp đầu cơ trục lợi này để thể hiện trước mặt mọi người? Giờ phu nhân của các cao môn đại hộ trong thành Nghiễm Lăng đều ở đây, không nhiều thì ít cũng sẽ nhớ Lạc đại tiểu thư nhu thuận hiếu thuận này, thanh danh của nàng bay ra ngoài, sau này lập gia đình coi như dễ dàng.



Mình không muốn nàng gả cho người tốt, không hy vọng nàng gả tốt hơn Ngọc nhi của mình, tâm trạng của Lạc Đại phu nhân vô cùng phiền não buồn rầu, hếch mũi nói: "Ngươi mau mau bưng mâm đi, chớ có tới đây để cho người ta thấy mà chê cười."



Nét mặt Lạc lão phu nhân nặng trĩu, trong lòng quả thực không thích, vợ lão đại quá không thấu tình đạt lý, trong phủ thì nàng làm ầm ĩ thế nào cũng không sao, ra khỏi nhà, dù sao cũng phải nghĩ đến danh tiếng Lạc Phủ, chẳng lẽ nàng sợ cho người ta không biết mẹ kế như nàng này làm không tốt đẹp gì? Trước mặt nhiều người như vậy mà đối nghịch với kế nữ, chẳng lẽ rất vinh dự sao ?



Đang chuẩn bị mở miệng nói chuyện, lại nghe Dương lão phu nhân mở miệng: "Ta lại cảm thấy thịt này ngửi mùi rất thơm, dù không nướng chín, cũng một phần tâm ý của Lạc đại tiểu thư. Lạc đại tiểu thư, ngươi đưa đũa trúc cho ta, ta nếm thử xem."



Tương Nghi ngẩng đầu lên, lập tức nhìn thấy mặt mũi hiền lành của Dương lão phu nhân.



Dương lão phu nhân cười, chân thành hơn tổ mẫu không biết bao nhiêu, mỗi lần Tương Nghi thấy Lạc lão phu nhân, luôn cảm thấy mỗi một lần cười bà đều phải cân nhắc rất lâu, đắn đo được chỗ tốt thích hợp, lúc nào nên cười, nên cười thế nào, nên cười bao lâu, như là dùng cân cân xong. Nhìn hai nếp nhăn bên mép bà, Tương Nghi một chút cũng không cảm thấy thực tâm của Lạc lão phu nhân.
"Nghi Nha Đầu, ngươi đến Dương phủ phải nghe lời, đừng gây phiền toái cho Dương lão phu nhân, biết không?" Lạc lão phu nhân cười nhìn Tương Nghi, trong lòng đắc ý, xem ra mình tính toán không thất bại, Nghi Nha Đầu là một đứa đáng đào tạo, dù là thiếu gia Dương gia hay là thiếu gia Dung gia, chỉ cần leo lên một người trong đó, Lạc Phủ sẽ vững vững vàng vàng không ngã.



"Dạ, Tương Nghi cẩn tuân tổ mẫu dạy bảo." Tương Nghi thấp giọng trả lời một câu, trong lòng nhảy nhót.



Chỉ cần có thể ra khỏi Lạc Phủ, luôn là sung sướng.



Lạc Đại phu nhân bên kia sắc mặt càng ngày càng tệ, ánh mắt nhìn về trước tìm kiếm, mơ hồ cái gì cũng không nhìn thấy, khắp nơi đen kịt. Hôm nay lần đầu tiên nàng lấy thân phận đại phu nhân Lạc gia để đi dự du yến Dương gia, vốn còn muốn nở mày nở mặt biểu diễn trang phục của mình một phen, thật không nghĩ người người không nhìn đồ trang sức của nàng, lại nhìn chăm chú xuất thân của nàng.



Mình và nha đầu chết tiệt kia cãi cọ mấy câu, không chỉ không khiến Dương lão phu nhân thay đổi cái nhìn, ngược lại mình còn bị phu nhân tiểu thư xung quanh cười nhạo, cả chuyện đánh Tương Nghi cũng bị Dương Nhị Phu nhân lôi ra, trong lòng Lạc Đại phu nhân nóng nảy một hồi lâu, chỉ cảm thấy ngực phát hoảng, cũng sắp thở không nổi nữa.



"Vợ lão đại, ngươi không thoải mái hả? Nhanh về nghỉ ngơi đi." Lạc lão phu nhân thấy Lạc Đại phu nhân ngồi ở đó, dáng vẻ bất an, ngược lại cũng quan tâm: "Ngươi có thai, vốn không nên ra ngoài."



Hoàng ma ma và bà tử vội vàng đỡ Lạc Đại phu nhân dậy: "Phu nhân chúng ta về thôi."



"Ai... Con dâu của ta..." Lạc lão phu nhân lắc đầu một cái, trên mặt lộ vẻ tiếc hận: "Cao gia đúng là làm hư nàng rồi."



Những phu nhân đang ngồi cũng cười một tiếng, cúi đầu nghị luận, Dương lão phu nhân bất động thanh sắc liếc Lạc lão phu nhân, không nói gì, nhưng trong lòng không ngừng tính toán.