Nữ Phụ Báo Thù

Chương 64 : Mọi người trò hề

Ngày đăng: 13:55 30/04/20


Như Tuyết cứ bất tỉnh như vậy, có điều lúc này trừ bác sĩ không có ai lại có tinh lực đi bận tâm Như Tuyết té xỉu. Lý Vạn Sơn của Lý thị mất quá mức đột nhiên, tất cả mọi người không có chuẩn bị kỹ càng, cũng không có biện pháp tiếp nhận sự thật này. Trong lúc nhất thời, mọi người duy nhất có thể làm chính là vây ở trước mặt di thể Lý Vạn Sơn, khóc lóc thê thảm.



Viện trưởng Đổng thân là bạn tốt nhiều năm của Lý Vạn Sơn, cũng rất khó tiếp nhận sự thật này. Trước mắt Lý Vạn Sơn đã mất, những người này lại khóc thút thít ở chỗ này, lúc trước nếu không phải là bọn họ, sao bạn tốt có thể đi sớm như vậy.



"Kiến Thành, ông hãy nén đau buồn thuận theo biến cố, cha đã mất. Chúng ta cũng phải chăm sóc mẹ, sáng sớm hôm nay thân thể của mẹ vẫn không ổn, tôi cũng vẫn chưa thông báo cho mẹ chuyện cha cấp cứu. Hiện tại, chúng ta có phải là nên nói cho mẹ một tiếng, chỉ là, thân thể của mẹ làm sao chịu được chuyện như vậy." Vợ Lý Kiến Thành nói tới chỗ này lại xoa xoa nước mắt.



"Bà là dâu cả, bây giờ bà về nhà ở cùng với mẹ, tuyệt đối không được kích thích đến mẹ. Chuyện nơi đây cứ giao cho chúng tôi được rồi, chỗ mẹ tôi sẽ giao cho bà biết chưa? Mẹ rất thương Tĩnh Xu, bà bảo Tĩnh Xu cùng với bà cố gắng an ủi mẹ, cha đã mất, mẹ tuyệt đối không thể lại xuất hiện chuyện gì nữa."



Lý Kiến Nghiệp nghe được lời của vợ, thở dài, suy nghĩ một chút mới mở □ thay mặt nói. "Kiến Nghiệp, ông yên tâm tôi sẽ chăm sóc tốt mẹ." Nhiều năm vợ chồng, chỉ cần vừa mở miệng cũng biết đối phương đang suy nghĩ gì, lúc này là thời điểm tốt nhất biểu hiện ở trước mặt lão phu nhân, phòng lớn bọn họ đương nhiên phải cướp được cơ hội tốt này vào lúc tất cả mọi người còn chưa xoay chuyển tinh thần.



"Chị dâu, em đi cùng với chị, mấy ngày nay đều là em ở cùng với mẹ, em rành rẽ thân thể của mẹ nhất. Cha mất rồi, em là con gái của mẹ cũng đi theo cùng chị dâu. Chị dâu, chúng ta đi thôi!" Lý Ngọc Lam phản ứng cũng không chậm, nghe lời anh cả chị dâu nói, vội theo ở phía sau mở miệng.



"Làm sao lại đi như vậy? Đều là con gái của mẹ, tại sao cô hai lại đến ở cùng mẹ, chúng tôi lại phải ở chỗ này. Không được, tôi cũng nhanh chân đến thăm mẹ, tôi chính là con gái lớn của mẹ." Lý Ngọc Nhu nhìn hai người cùng nhau đi xa, sắc mặt từ từ trở nên dữ tợn, hung hăng dậm chân, bèn muốn rời đi theo.



"Các người ầm ĩ đủ chưa? Cha mới vừa qua đời, các người lại vì chút chuyện nhỏ này mà cãi lộn ở nơi này, có phải là muốn tất cả mọi người xem chuyện cười của nhà họ Lý chúng ta hay không?" Rốt cuộc khí thế Lý Kiến Nghiệp nhiều năm bày ở chỗ này, thấy Lý Kiến Nghiệp tức giận, lại nhìn một chút Lý Vạn Sơn trên giường, Lý Ngọc Nhu không cam lòng lầm bầm một tiếng, lập tức nhào tới trên người của Lý Vạn Sơn. "Cha, cha, làm sao cha cứ như vậy mà đi? Cha có biết hay không cha đi rồi, hiện tại con rất nhớ cha, rất nhớ cha." 




Nhưng bây giờ nghe được lời của Lục tiên sinh này dường như không biết thân thế phức tạp của Lý Như Tuyết, Lý Bách Niên mới hơi thả lỏng một chút, xem ra phải xử lý xong chuyện di chúc nhanh một chút, nếu không đêm dài lắm mộng, phải biết một khi phụ nữ rơi vào lưới tình thì sẽ không chịu sự khống chế của mình.



"Con bé Như Tuyết này rất hiểu chuyện. Như Tuyết, ông cũng có chuyện đi trước. Nếu như con có chuyện cứ gọi điện thoại cho ông nội, biết không? Lục tiên sinh, vậy Như Tuyết sẽ giao cho anh, hi vọng anh giúp đỡ chăm sóc thật tốt."



---



"Mạn Dao, anh mới vừa nhận được điện thoại, ngày hôm qua ông cụ Lý qua đời ở trong bệnh viện." Những ngày qua ở nước ngoài là thời gian vui vẻ nhất của Trương Hạo Đình và Lý Mạn Dao, trừ hai ngày đầu bận rộn công việc, thời gian khác hai người lại như người yêu đang làm những chuyện mà tất cả người yêu nhau làm. Dù sao ở đây cũng không có ai biết bọn họ, cũng không sợ bị phóng viên và người quen thấy, họ hoàn toàn thả lỏng, hưởng thụ kỳ nghỉ khó có được này.



Ai biết hôm nay lại nhận được cấp dưới gọi điện thoại tới, Trương Hạo Đình nhìn Mạn Dao đang nghiên cứu hành trình kế tiếp bên kia, suy nghĩ phải làm sao mở miệng để nói chuyện này.



"Ông ấy mất rồi, em đã biết." Lúc Mạn Dao nghe được tin tức này, bình tĩnh hơn rất nhiều so với tưởng tượng của mình. Đời trước lúc biết mình chết thì Lý Vạn Sơn còn sống khỏe mạnh như vâm, đời này bởi vì liên quan tới cô sống lại, rất nhiều chuyện cũng xảy ra thay đổi, Mạn Dao đã sớm có chuẩn bị việc Lý Vạn Sơn qua đời.



Người kia đã không có bất kỳ quan hệ gì với cô, nhìn Trương Hạo Đình đang lo âu nhìn mình, một chút oán hận cuối cùng của Mạn Dao cũng biến mất không thấy tăm hơi, có người yêu dấu ở bên cạnh, tại sao còn phải quấy rối cảm xúc của mình vì những người không quan trọng kia chứ. Cô vẫn là bàn bạc cẩn thận một chút sau đó muốn đi nơi nào, đây chính là một lần hiếm có hai người xuất ngoại nghỉ phép, nếu như bỏ lỡ sau này rất khó mới có nữa.