Nữ Phụ Chia Tay Hằng Ngày

Chương 128 :

Ngày đăng: 09:50 20/08/20


Edit: Linh Nguyệt



Lúc này quản lý mới nhìn về phía Đường Diễn, hỏi: "Anh là gì của La Thiến?"



"Bạn." Đường Diễn nhàn nhạt đáp, sau đó nói: "La Thiến làm bao nhiêu ngày thì tiền lương bấy nhiêu ngày phải trả cho cô ấy. Không muốn trả, mấy người định tham ô à?"



"Không phải, cô ấy đặt sai món ăn tạo thành tổn thất cho nhà hàng, theo lý nên bồi thường. Nhìn dáng vẻ anh đây, loại chuyện này mà không biết?" Quản lý là một người phụ nữ cái gần ba mươi tuổi, nhìn qua trông rất tài giỏi.



"Tôi không biết quy củ của mấy người là cái gì, tôi chỉ biết uỷ bạn bảo vệ lao động cách nơi này không xa." Đường Diễn lãnh đạm nói.



La Thiến mắt chữ O mồm chữ A nhìn hắn. Đường tổng ngầu quá đi!!!



Quản lý hơi tức giận, nhíu mày nói: "Cô ấy không cùng chúng ta ký hợp đồng, anh có đến đó cũng vô dụng."



"A..." Đường Diễn cười lạnh: "Coi chúng tôi là đồ ngốc sao? Điều 37 bộ luật Lao động dành cho trường hợp có ký hợp đồng, điều 82 là trường hợp không ký hợp đồng, cô có thể xem thử."



Chờ quản lý đi vào trong tìm hiểu, Đường Diễn lập tức quay đầu hỏi cô: "Bao nhiêu tiền?"



La Thiến cong ngón tay tính: "Mười tám ngày, một ngày 90 tệ, tổng cộng...1620 tệ. Tính cả nửa ngày hôm nay nữa thì là 1665."



Đường Diễn gật đầu nói: "Xác định thực đơn không phải cô goin sai?"



La Thiến gật đầu chắc nịch: "Khẳng định! Tôi không biết tiếng Anh."



Đường Diễn: "Vậy gọi sai cũng rất bình thường mà..."



"Không phải! Tôi không biết tiếng Anh nên khách nước ngoài đến đều là người khác tiếp đãi, cho nên nếu gọi sai thực đơn cũng không liên quan tới tôi." La Thiến gật đầu chắc chắn.



Đường Diễn liền nói: "Lát nữa tính tiền lương, một đồng cũng đừng chừa cho họ."



La Thiến hỏi: "Cô ấy sẽ trả cho tôi sao?"



Đường Diễn lạnh lùng nói: "Không trả? Đền gấp đôi."



Như Đường Diễn dự đoán, quản lý đi vào ý ý tứ tứ, vừa đi ra liền cùng La Thiến tính tiền lương: "Tháng này cô làm mười tám ngày, đây là 1620 tệ, cô tự đếm xem có sai hay không?"



Đường Diễn khoanh tay trước ngực, lạnh lùng chen vào: "Còn thiếu nửa ngày."



Quản lý: "Cô ấy bỏ việc giữa chừng, tôi bây giờ nhiều việc lo liệu không hết còn chưa tìm cô ấy bồi thường đâu."





La Thiến cũng một đường bò đến giường: "Không rửa không rửa, không rửa nổi."



Đường Diễn đột nhiên ngồi dậy: "Không rửa? Vậy mấy cái đó làm sao bây giờ?" Đường Diễn chỉ vào bát đũa cùng mâm không hỏi.



La Thiến đã nằm hẳn xuống, xua xua tay: "Ném đi!"



Đường Diễn hơi hơi trừng mắt nhìn cô: "Ném thế nào? Xong mai mua mới hả?"



"Không biết, tôi không xa xỉ như vậy! Dù sao tôi cũng không động đậy nổi."



Vì thế, Đường Diễn chỉ có thể bò dậy thu dọn, La Thiến tắc nằm trên giường chỉ huy: "Ngăn kéo có một cái túi to dùng để đổ rác, cái kia đừng đổ, để đấy ngày mai vẫn ăn được!"



"Ngày mai ăn? Đầy vi khuẩn."



"Không chết được không chết được, một đêm còn có thể dính bao nhiêu vi khuẩn? A, cái kia cũng giữ lại, mang cái đó vào kia rửa sạch đi..."



Cuối cùng Đường Diễn mạnh mẽ ném đi một bát, là tôm xào rau mà hai người chỉ gắp có mấy đũa.



La Thiến lúc ấy còn đau lòng: "Đồ ăn này cũng đủ hai người ăn mà."



Đường Diễn lập tức nói: "Mấy cái khác đều có thể theo cô, nhưng rau xanh này tôi nhất định phải đổ, tới mai còn có thể ăn được chắc?"



Đường Diễn thu dọn rửa bát xong xuôi mới nằm ngã ra giường, lúc này đột nhiên nhớ ra, sao mình lại phải thê lương như vậy nhỉ?



Quay đầu nhìn, La Thiến đã ngủ như chết, hắn duỗi tay nhẹ nhàng giật giật tóc cô, thấy cô vẫn không tỉnh, chỉ có thể nhẹ giọng mắng: "Đồ không có lương tâm."



Sau đó Đường Diễn cũng ngủ thiếp đi.



Ngày hôm sau, hắn tỉnh lại trong ánh mắt khủng bố, cảnh đầu tiên nhìn thấy khiến hắn hận không thể ngủ tiếp một giấc. La Thiến cầm chuối, vừa ăn vừa ngồi xổm ở đầu giường nhìn hắn.



Đường Diễn: "Làm gì đấy?"



La Thiến lại cắn một miếng: "Không có việc gì, chỉ là thấy anh ngủ rất an tĩnh. Hôm nay tôi định đi ra ngoài tìm việc, anh muốn đi cùng không?"



Đường Diễn thở dài, thương lượng: "La Thiến, về sau lúc tôi ngủ cô có thể đừng ngồi xổm ở đầu giường nhìn tôi không?"



La Thiến cắn một miếng chuối, vô tội hỏi: "Vì sao?"



Đường Diễn nghiến răng nghiến lợi: "Có ai vừa mở mắt gặp cảnh này mà không bị dọa không?"



"Tôi cũng đâu phải ngồi xổm ở đầu giường nhìn anh lúc nửa đêm!" La Thiến bất mãn nói.



Đường Diễn: "!!!" Cô còn định đêm ngồi đó nhìn?