Nữ Phụ Chia Tay Hằng Ngày

Chương 20 :

Ngày đăng: 16:42 27/05/20


Edit: Linh Nguyệt



Rất nhanh liền bắt đầu quay, nữ chính Hà Khả Hân vẫn còn cùng nữ phụ cãi nhau gay gắt, bất kể là trong phim hay ngoài đời.



Sau khi La Thiến quay xong vẫn như cũ lấy ghế ngồi cạnh đạo diễn Giang.



Đạo diễn Giang tỏ vẻ sợ hãi nhìn cô nói: "Cô không quay về à?"



La Thiến lắc đầu nói: "Tôi phải học diễn cho tốt!"



"Thật ra cô có học hay không cũng thế thôi!"



"..." La Thiến yên lặng nhìn chằm chằm đạo diễn Giang hai giây, mới nói: "Đạo diễn Giang, bùn loãng trát tường, rơi xuống vẫn lưu lại dấu vết mà?"



Giang đạo sờ sờ mũi nói: "Ờm, vậy cô ngồi bên kia đi."



La Thiến xách ghế lui về sau hai bước, vị trí này vừa hay có thể thấy hình ảnh mấy quay trước mặt đạo diễn Giang. Cô vừa học cách diễn vừa học cách d chuyển vị trí.



Đạo diễn Giang quay phim rất nghiêm túc, La Thiến xem cũng rất nghiêm túc, không khí giữa hai người hoà thuận hơn không ít.



Nhưng khung cảnh hài hòa này rất nhanh đã bị phá hỏng, bởi bóng đèn dây tóc từ trên trời rơi xuống, xoạch một tiếng, rơi trước mặt La Thiến.



La Thiến không biết xảy ra chuyện gì, chỉ thấy trên người nhói lên đau đớn, đại não trống rỗng.



Khi cô nghiêm túc xem hình ảnh từ máy quay thì đột nhiên một bóng đen từ trên trời rơi xuống, sau đó chính là một tiếng vang lớn.



Không chỉ La Thiến, toàn bộ đoàn phim không mấy người biết đã xảy ra chuyện gì. Trong gian nghỉ ngơi Viên Khai Khải còn đang nằm trên ghế nghỉ, trợ lý giúp hắn điều chỉnh quạt điện.



Hai người nữ chính nữ phụ vẫn đang tranh cãi, đạo diễn còn cầm kịch bản vẻ mặt nghiêm túc, tất cả đều bình thường.



Tiếng động lớn khiến mọi người dừng động tác, vẻ mặt mơ màng nhìn bóng đèn điện lớn trước mặt La Thiến.



"Trời ơi, La Thiến, chị không sao chứ?" Triệu Vũ Lâm là người đầu tiên phản ứng, chạy lại.




Đường Diễn: "..."



"Anh có cảm thấy giống như số phận không?" La Thiến nhìn hắn hỏi.



Đường Diễn xoa xoa trán nói: "Xác định là ngoài ý muốn sao?" Đây mới là điều Đường Diễn quan tâm, dù sao cũng liên quan đến tính mạng.



La Thiến vẻ mặt nghi hoặc, sau đó hỏi: "Không phải ngoài ý muốn thì còn có thể là cái gì?"



"Tính cách cô như vậy mà không ai muốn đem cô đi chôn à?" Đường Diễn tiếp tục nói.



Mặt La Thiến lập tức đầy ủy khuất: "Em dù không tốt cũng sẽ không đến mức khiến người ta muốn giết nha! Cũng không phải là phim truyền hình, giết người sẽ ngồi tù đấy."



Đường Diễn: "..." Ừ, nói có lý.



La Thiến vô tâm vô phế* cười nói: "Hơn nữa, nếu thật vậy thì cũng trùng hợp quá đi? Em là nhất thời quyết định ngồi ở chỗ đó, chính em còn không biết mình muốn ở lại thì người khác làm sao biết được? Em ngồi chỗ nào, ai đoán được? Căn bản không có khả năng tính trước thời gian tạo cái bẫy này! Cứ coi như em có thói quen ngồi chỗ đó đi thì chẳng lẽ người không lo lắng, không rơi trúng em mà tơi trúng đạo diễn à?"



*Vô tâm vô phế: Không tim không phổi, có thể là chỉ người vô tâm hoặc người có suy nghĩ đơn giản



La Thiến lại cười, nhớ lại biểu cảm của đạo diễn Giang lúc đó, lại tiếp tục cười!



Đường Diễn: "..." Thật muốn bóp chết cô ta, sao có thể vô tâm vô phế như thế này. Dù cho ngoài ý muốn thì người ta cũng phải hoảng sợ ít nhất hai ngày, cô thì hay rồi, mới hai giờ đã ha ha cười.



"À, anh nói xem, ông ấy có phải bồi thường tiền cho em không?" La Thiến đột nhiên lại hỏi Đường Diễn.



Đường Diễn: "Cô thiếu tiền như vậy sao?"



La Thiến lập tức ngây người, nói thiếu thì hình như không đúng với Đường tổng, nói không thiếu lại không đúng sự thật, bởi vì cô thực sự thiếu tiền.



"Không thiếu thì không được lấy sao!" Mắt La Thiến đảo một vòng, nói.



Đường Diễn bất lực: "Giang Hoa chỉ cần không ngốc thì nhất định sẽ bồi thường cho cô. Không nhất định là bồi thường bằng tiền, nhưng chắc chắn tốt cho cô. Cô không được đi đòi đâu đấy!" Đường Diễn thật sự lo lắng người phụ nữ ngốc này sẽ chạy đi tìm người ta đòi tiền, như vậy thì mặt mũi hắn biết để đi đâu!