Nữ Phụ Chia Tay Hằng Ngày

Chương 43 :

Ngày đăng: 16:42 27/05/20


Edit: Linh Nguyệt



“Chị, báo được thù rồi nhé.” La Tuấn hưng phấn nói.



La Thiến cười cười nói: “Ừ, dù sao làm minh tinh chính là như vậy, hắc thì cứ hắc đi! Chờ về sau chị kiếm đủ tiền sẽ rời khỏi đó, nhưng có thể tẩy trắng đương nhiên vẫn tốt hơn.”



“Nhất định tẩy trắng rồi!” La Tuấn nói: “Mỗi ngày bị người ta mắng cũng đâu thể thoải mái được, đúng rồi, cái video kia em có tải về, chị có muốn xem không?”



La Thiến gật gật đầu, cô quả thật muốn nhìn xem tên gia hoả ra đường còn mang theo cà chua kia mặt mũi như thế nào.



La Tuấn đưa điện thoại ra, là loại 333 tệ một cái, tuy vẫn dùng được nhưng công ty sản xuất ra nó lại không chuyên về sản xuất điện thoại mà là làm máy tính.



Bởi vì smart phone đột nhiên bùng nổ, công ty này cũng tham dự một chút, thanh thế đủ lớn, thanh danh cũng đủ vang. Đáng tiếc, mới làm nhóm đầu tiên đã nếm ngay mùi vị thảm bại, hoàn toàn không tranh được với các hãng khác, vì vậy liền bán điện thoại với giá thấp vừa đưa tặng để tăng tiêu thụ.



Cái điện thoại này là năm trước La Tuấn dùng tiền lương làm thêm của mình mua, tuy có thể lên Weibo nhưng rất khó nhìn, càng miễn bàn đến việc xem video.



Thẻ nhớ chỉ có 2G, là La Tuấn chính mình mua tạp, cho nên vẫn có thể tải được cái video kia.



Lúc đó La Tuấn download video vì muốn nhớ kỹ người này, nghĩ đến nếu có lúc nào gặp phải nhất định sẽ đánh một trận. Không nghĩ tới, hắn còn chưa kịp báo thù, người này đã gặp báo ứng.



Nhất thời cả thể xác và tinh thần của La Tuấn đều sảng khoái, La Thiến nhìn điện thoại hắn rồi nói: “Chị có một cái điện thoại cũ mới sửa xong hôm qua, em lấy mà dùng. Dùng vẫn tốt lắm!”



La Thiến nói xong liền muốn về phòng lấy, lại bị Đường Diễn đang đứng ở cửa dọa sợ, "a" lên một tiếng.



Tâm trạng Đường Diễn có chút cân bằng, đồ La Thiến mua cho hắn tuy mà hàng giảm giá nhưng ít nhất vẫn hoàn toàn mới. Điện thoại La Thiến cho La Tuấn là hàng second hand nhé!



Nghĩ như vậy, hắn đối với La Thiến cũng ôn hoà hơn rất nhiều.



Đường Diễn nhìn La Tuấn, nói: “Đừng nghe chị gái cậu, ngày mai chúng ta tới cửa hàng mua cái mới, cái điện thoại kia của chị cậu sợ lúc xảy ra chuyện lại không dùng được.”



“Em mang đi sửa rồi mà.” La Thiến nói: “Em cũng đã dùng thử, không khác gì cái mới luôn.”



Đường Diễn nhìn La Thiến cười đầy chế nhạo rồi quay sang nói với La Tuấn: “Cũ chính là cũ, ngày mai tôi mua cho cậu cái mới.”



La Thiến còn muốn nói tiếp, đột nhiên sửng sốt hỏi: “Anh mua hả?”
Dù có bắt hắn ngủ trên ghế sô pha trong phòng khách hắn vẫn thấy tốt! La Tuấn híp híp mắt hưởng thụ.



Ngày hôm sau, Đường Diễn quả nhiên thực hiện lời hứa mang hai người đi mua điện thoại, cửa hàng điện thoại ở đây rất nhiều, nhiều hơn hẳn trong huyện, La Tuấn nhìn đến càng hoa cả mắt.



Cửa hàng sáng ngời, điện thoại vừa nhiều vừa đẹp, ngay cả nhân viên bán hàng cũng rất tốt.



“Ngài xem, đây là loại mới nhất, 5.8 tấc Anh, độ phân giải màn hình 2436x1125, dung lượng nội tồn 3GN, còn có 256GB, camera sau có 1200 vạn giống tố, phía trước có 700 vạn giống tố, dung lượng pin cũng rất lớn. CPU là 6 hạch, giá cả cũng hợp lý.” Nhân viên vừa mở miệng đã trực tiếp giới thiệu điện thoại có giá hơi cao.



La Thiến và La Tuấn lại nhìn chằm chằm những điện thoại có giá thấp mà nhân viên không giới thiệu.



Đại khái do mình mua nhưng vẫn là tiền của người khác, hai người đều cảm thấy điện thoại đủ dùng là được, vậy nên vừa vào đã tiến đến xem điện thoại dùng tốt mà giá rẻ.



Nhân viên quả thật có con mắt tinh tường, vừa thấy Đường Diễn liền biết là người có tiền nên trực tiếp giới thiệu cho hắn loại cao cấp.



La Thiến La Tuấn hai người cùng nhau quay đầu nhìn chằm chằm điện thoại nhân viên giới thiệu, Đường Diễn vốn dĩ không có mục tiêu, nhân viên giới thiệu cái nào thì hắn nhìn cái đây, kết quả bị ánh mắt của hai chị em nhà kia chọc cười.



Quả là chị em, không chỉ lớn lên giống nhau mà từng động tác từng ánh mắt đều như đúc, khiến người ta mềm lòng đưa hai người tất cả những thứ hai người muốn.



Đường Diễn cô để bản thân không cười thành tiếng, nói: “Lấy ra nhìn thử xem.”



Nhân viên lập tức vui vẻ xoay người đi lấy điện thoại. Bày ở quầy đều là hàng mẫu, nhân viên đi lấy hàng dùng thử.



Đường Diễn đưa cho La Tuấn rồi nói: “Thử dùng xem.”



Lòng bàn tay La Tuấn đổ mồ hôi, vừa lau lau xoa xoa lên quần áo vừa nói: “Có đắt quá hay không ạ?”



La Thiến lập tức nói tiếp: “Tiểu tử thối, Đường tổng thích đồ đắt tiền đấy, em mà không mua chính là khinh thường hắn!” Hắn chỉ mua một bộ áo ngủ mà tốn 3800 tệ đấy.



Nếu biết La Thiến nghĩ cái gì, Đường Diễn nhất định ngẩn người. Thì ra người nhớ kỹ không chỉ có hắn mà còn có La Thiến!



La Tuấn tự nhiên sẽ không thật sự, Đường Diễn cũng trừu khóe miệng nói: “Đừng nghe chị cậu, dùng điện thoại vẫn nên chọn cái tốt mà dùng, thuận tay là được.”



La Tuấn nhìn La Thiến, thấy La Thiến gật đầu mới cầm lấy.