Nữ Phụ Chia Tay Hằng Ngày
Chương 61 :
Ngày đăng: 16:42 27/05/20
Edit: Linh Nguyệt
"Làm sao vậy?" La Thiến kỳ quái.
La Diễm ấp úng một hồi lâu mới nói: "Chị muốn ly hôn với anh rể em, đợi em trở về quyết định."
La Thiến: "..."
Đường Diễn cũng tỉnh lại, nhìn La Thiến vẻ mặt ngốc ngốc cúp điện thoại, hỏi: "Làm sao vậy?"
La Thiến mơ màng quay đầu nhìn Đường Diễn nói: "Chị của em muốn ly hôn?"
"Không phải." Đường Diễn sửng sốt xong mới nói: "Điện thoại có phải tôi nhận đâu, cô hỏi tôi thì tôi hỏi ai?"
La Thiến đối với nhà chồng của La Diễm là Vệ gia không biết nhiều, thông qua đôi ba câu của La Tuấn và ba mẹ La thì cũng chỉ đoán được Vệ gia chẳng phải nơi tốt lành gì. Nhưng, La Diễm chưa từng có ý định muốn ly hôn.
Vệ Ngọc Đào mới có ba tuổi, La Diễm dù có chịu khổ thế nào cũng chưa từng nói muốn ly hôn, vậy mà bây giờ...
La Thiến có chút nghi hoặc: "Hình như ý của chị em là muốn ly hôn đấy!" Cô quay đầu nhìn Đường Diễn nói: "Em phải trở về nhìn xem!"
La Thiến nói đi liền đi, ngay trong ngày lập tức chuẩn bị đồ. Đường Diễn nghĩ nghĩ rồi nói: "Tôi cũng đi."
Nhìn gương mặt vô cảm của Đường Diễn, La Thiến cạn lời: "Anh đi làm gì?"
Đường Diễn nghiêm túc nói: "Tôi cảm thấy lấy bản lĩnh của cô thì không thể giải quyết được việc này."
La Thiến thở dài nói: "Đường tổng, anh đừng nhìn em như vậy, việc này em thấy em rất thích hợp để xử lý, hơn anh là cái chắc."
La Thiến vừa lấy quần áo ở trong tủ, bởi vì đang là mùa đông, mới có hai bộ mà vali nhỏ đã đầy, vừa nói: "Chúng ta á! Là hai loại người, năng lực xử lý tình huống cũng khác nhau. Anh đọc hiểu văn kiện, ký được hợp đồng, em không làm được. Nhưng những việc trong thôn, Đường tổng, anh không nhất định có thể làm tốt đâu!"
Đường Diễn nghe xong liền thấy không thoải mái, cái gì gọi là hai loại người? Không đều là người sao? Hắn đáp: "Thế tôi lại càng muốn đi, tôi ngược lại muốn xem xem tôi cái gì không được?" Hợp đồng mấy trăm triệu tôi còn có thể giải quyết, về điểm này cô chỉ có phá là giỏi thôi. Đường Diễn lập tức từ tủ quần áo lấy ra hai bộ ném xuống trước mặt La Thiến.
Tới khách sạn, Đường Diễn quả nhiên ghét bỏ nhìn quanh, phòng chỉ rộng có hai mươi mét vuông, một cái giường, rồi WC phòng tắm, chặt cứng.
"Khách sạn bé thế này mà vẫn tồn tại sao?" Đường Diễn ngạc nhiên nhìn nhìn bốn phía.
La Thiến không buồn nói chuyện, im lặng trải giường chiếu, sau đó đẩy Đường Diễn vào phòng tắm nói: "Anh mau đi tắm rửa, ngày mai còn phải dậy sớm."
Đường Diễn lạnh lùng nhìn chằm chằm cô: "Cô thật sự càng ngày càng tùy tiện."
"Thế anh có tắm hay không?"
"..."
Đường Diễn: "Tắm."
***
Ngày hôm sau, khi hai người trở lại thôn, ba La mẹ La đã chuẩn bị xong bữa sáng. Lúc ăn mẹ La còn hỏi Đường Diễn một ít vấn đề, sau đó mới cũng ba La ra ngoài hỗ trợ làm việc.
La Thiến lúc này mới lôi kéo La Diễm hỏi đầu đuôi ngọn ngành. Chuyện thật ra cũng rất đơn giản, chính là Vệ Quân chồng La Diễm... ngoại tình.
Đêm Giáng Sinh, Vệ Quân nói có việc bận rồi ra ngoài. La Diễm vốn cũng không có nghi ngờ, Vệ Quân luôn rất thành thật lại an phận. La Diễm nghĩ cho dù toàn bộ đàn ông trên thế giới ngoại tình thì Vệ Quân cũng sẽ không.
La Diễm nhân dịp lễ này mang Đào Đào đi xem phim điện ảnh, lúc từ rạp chiếu phim bước ra lập tức liền thấy một bóng dáng quen thuộc. Khi ấy La Diễm vẫn chưa nghĩ đó là Vệ Quân, nhưng làm vợ chồng mấy năm, bóng dáng này khiến La Diễm nổi lên nghi ngờ.
Đi lên phía trước hai bước, liền phát hiện đúng thật là Vệ Quân. La Diễm sợ kinh người, không tiếp tục đi theo nữa.
Nhưng buổi tối trở về, liền đem việc này náo lên.
La Thiến nghe xong nhíu mày hỏi: "Chị suy xét kỹ chưa?"
La Diễm có chút do dự, cô kéo tay áo lên nói: "Đêm đó, lúc chị hỏi, hắn đã thừa nhận. Nhưng bọn chị có động tay." Trên cánh tay La Diễm có một vết bầm, từ tím dần biến thành màu đen, có thể thấy được người xuống tay dùng sức rất lớn.