Nữ Phụ Chia Tay Hằng Ngày

Chương 62 :

Ngày đăng: 16:42 27/05/20


Edit: Linh Nguyệt



Đường Diễn không đi ra ngoài, vẫn luôn ngồi sau La Thiến nghịch điện thoại, lúc này mới liếc mắt nhìn một cái, lãnh đạm mở miệng nói: "Loại đàn ông vừa ngoại tình vừa sđánh phụ nữ, không ly hôn thì làm gì? Việc này có gì mà phải suy nghĩ?"



La Thiến trừng hắn: "Dù muốn ly hôn thì cũng không phải một hai câu là xong chuyện. Cái này liên quan tới cả của hồi môn với tiền sính lễ đấy!"



Đường Diễn ngây người: "Sính lễ? Bao nhiêu?"



La Thiến quay đầu nhìn La Diễm, La Diễm liền nói: "Lúc ấy nhà bọn họ đem đến nhà mình mười vạn tiền sính lễ, chị mang theo năm vạn làm của hồi môn. Tất cả đều mang đến nhà bọn họ, mấy năm nay chỉ tiêu dùng mất một ít. Nhưng mười vạn đó chị vẫn luôn không động tới. Vì tiền lương của Vệ Quân đều giao cho mẹ hắn, chị sợ sau này Đào Đào đi học phải tiêu dùng nhiều, sợ mẹ hắn không đồng ý nên mười vạn này vẫn luôn không động tới."



Đường Diễn nhíu mày: "Có cái gì liên quan đâu? Họ muốn tiền thì cho bọn họ, chẳng lẽ còn phải vì chút tiền ấy mà cột hai người vào với nhau à?"



Đường Diễn tự thể nghiệm tỏ vẻ với La Thiến. Cô nhìn kĩ năng lực xử lý sự việc của tôi đi.



Đáng tiếc, La Thiến không có quan tâm đến điều đó, tỏ vẻ không còn lời gì để diễn tả nhìn Đường Diễn nói: "Dựa vào cái gì chứ?" Hiện tại mười vạn đối La Thiến mà nói quả thật không thiếu, "Người sai là Vệ Quân, là nhà bọn họ, tiền này không có khả năng còn đưa cho họ."



Đường Diễn nhíu mày, hắn không hiểu, vì cái gì? Đương nhiên là để sớm phân rõ ra chứ sao! Nhìn tay La Diễm kia kìa, loại người như tên đó mà cũng được coi đàn ông à?



La Diễm tiếp tục nói: "Có tiền hay không em không quan tâm, nhưng em muốn chị giành được quyền nuôi Đào Đào, mà bọn họ nhất định không đồng ý. Cho nên, em không biết..."



Cùng Vệ Quân tranh giành quyền nuôi con, La Diễm không có ưu thế quá lớn. Vệ Quân ngoại tình không có nghĩa hắn không thể nuôi con. Cuối cùng con do ai nuôi thì chỉ có thể xem điều kiện của ai đối với đứa con có lợi hơn thôi.



"Cái gì mà con cái thế?" Bên này La Thiến còn chưa cùng La Diễm nói rõ ràng, mẹ La bên kia đã không yên tâm mấy người quay trở vào, vừa hay nghe được mấy lời này, nhất thời có chút ngây người.



La Diễm nhìn thấy mẹ, lập tức cũng dọa ngốc. La Thiến thở dài thẳng thắn nói với mẹ La việc La Diễm muốn ly hôn, việc này có thể giấu bao lâu chứ?



La mẫu nghe xong thiếu chút nữa ngất xỉu, nước mắt từng giọt từng giọt rơi xuống, lôi kéo tay La Diễm nói: "Diễm Diễm à! Nếu ly hôn thì sau này con phải làm sao? Con giờ đã hai chín rồi, ly hôn xong sẽ ra sao đây? Điều kiện đã chúng ta không tốt, nếu con muốn tái hôn thì phải làm sao?"



Đường Diễn nghe xong liền sửng sốt không nhịn được mà nói: "Dì, La Diễm đã bị đánh." Giọng hắn nghe có vẻ rất buồn bực. Nếu hắn có em gái chị gái, ai dám đánh họ thì không lột da róc xương kẻ đó hắn khong mang họ Đường.
Đường Diễn mặt không biểu cảm nhưng trong lòng lại giật mình, La Thiến nói rất đúng. Đối với suy nghĩ của mấy người này, hắn quả nhiên thích ứng không được, thậm chí cũng không thể tưởng tượng rằng mình sẽ nghe được mấy lời này. Nếu là hắn thì hắn sẽ trực tiếp giải quyết bằng bạo lực nhưng xem ra La gia không thể làm như vậy.



La Thiến hỏi mẹ La: "Mẹ có nói vói bà ta là chị con muốn ly hôn không?"



"Ngay từ đầu thì không có, mẹ gọi điện qua chỉ nói Vệ Quân đánh người là không đúng. Bà ta lại bảo là do Diễm Diễm vẫn luôn quấn lấy Vệ Quân đòi công đạo mới có thể bị đánh, người phụ nữ nào như vậy nhất định đều sẽ bị đánh, không phải do Vệ Quân sai. Mẹ tức quá, một hơi liền nói muốn ly hôn. Bà ta liền hoà giải, bảo cái gì mà nếu ly hôn với con trai bà ta thì có thể tìm được ai tốt hơn chứ? Còn doạ nói Diễm Diễm như bây giờ làm bộ làm tịch về nhà mẹ đẻ, về sau lại lúc quay về nhà chồng sao có thể sống tốt? Ròi cái gì mà nồi nào úp vung nấy!" Mẹ La kể lại đơn giản.



La Thiến đứng dậy, vén tay áo lên nói: "Đã xác định muốn ly hôn thì thì sợ cái gì? Còn nồi nào úp vung nấy? Chúng ta lập tức cho hắn biết cái gì gọi là "bồi Liễu phu nhân hựu chiết binh"*."



*Bồi liễu phu nhân hựu chiết binh: lấy ý từ câu nói của Gia Cát Lượng "Chu Lang diệu kế yên thiên hạ/ Đã mất phu nhân lại thiệt quân", nghĩa tương đương với câu "trộm gà không được lại mất nắm thóc". Chu Lang ở đây là Chu Du. Chuyện giữa hai người này khá dài, bạn nào có hứng thú thì lên gg nhé



Đường Diễn yên lặng ngồi nhìn, sau đó lãnh đạm hỏi: "Lạnh không?"



La Thiến run một trận, da gà đều nổi đầy tay: "Lạnh!"



Đường Diễn nhìn cánh tay trắng như củ sen của cô hỏi: "Muốn bỏ tay áo xuống không?"



La Thiến im lặng buông tay áo xuống rồi tiếp tục nói: "Vệ Quân như vậy vẫn giống như trong trí nhớ của em, lớn lên mà còn nghe lời mẹ răm rắp. Đã ba mươi tư tuổi rồi, tiền lương mỗi tháng vẫn giao cho mẹ, ngoại trừ đi làm thì mỗi ngày đều ru rú trong nhà. Hơn nữa, keo kiệt vô cùng, sau khi kết hôn với chị, bữa cơm đầu tiên mời nhà em chính là đồ ăn vặt ở Sa Huyện*."



*Sa Huyện/Huyện Sa là một huyện thuộc Phúc Kiến), vì sự đặc sắc của ẩm thực khu vực này nên đã thành một tên gọi chung.



Đường Diễn ngẩng đầu nghĩ nghĩ, hắn biết đồ ăn vặt của Sa Huyện nhưng chưa từng ăn qua, cho nên hắn quay đầu nhìn La Thiến.



La Thiến lập tức hiểu, nói với Đường Diễn: "Buổi chiều dẫn anh đi ăn." Sau đó lại quay đầu nhìn La Diễm nói: "Chị nói chuyện với Vệ Quân trước đi. Nếu thật sự đã quyết tâm muốn ly hôn thì chị đừng nghĩ nhiều nữa, một lòng một dạ muốn là được."



La Diễm gật đầu.



Còn một lòng một dạ của Đường Diễn hiện tại, chắc đều là đồ ăn vặt ở Sa Huyện nhỉ?