Nữ Phụ Chia Tay Hằng Ngày
Chương 80 :
Ngày đăng: 16:42 27/05/20
Edit: Linh Nguyệt
La Thiến cũng không nghĩ sẽ giấu diếm hai người. Quan hệ của cô và Đường Diễn không chỉ không phải tình yêu nam nữ mà giữa bọn còn một khoảng cách La Thiến không thể nào vượt qua.
Bởi vậy, cô nhân cơ hội này trực tiếp giải thích tình huống với ba La mẹ La: “Bọn con chia tay rồi.”
“Chia tay!!!” Ba La rõ ràng bị doạ, dưới con mắt của ông Đường Diễn là một không tồi người, đối xử với con gái mình cũng tốt, cho nên ông sớm đã xem hắn là con rể mà đối đãi.
Mẹ La lại càng là sét đánh giữa trời quang, một lòng một dạ cơ mà? Chia tay rồi? Chia tay rồi!!! Bà đã gây ra tội nghiệt gì cơ chứ? Con gái lớn thì ly hôn, con gái út mắt thấy đã sắp kết hôn nay lại chia tay. Nó năm nay đã hai tư, giờ lại chia tay bạn trai thì có khác gì gái ế không hả?
Mẹ La không hiểu tình huống của giới trẻ nhưng theo những gì bà chứng kiến thì phụ nữ qua hai lăm, hai sáu tuổi đã giống như không còn tuổi trẻ, bị mọi người xem là lớn tuổi.
Thiến Thiến hiện giờ đã hai tư, ở cái tuổi này đã bắt đầu xấu hổ, giờ lại chia tay, lại phải bắt đầu những tháng ngày tìm chồng.
Nhưng mà Thiến Thiến vừa mới chia tay, để nó lập tức đi đi xem mắt nó nhất định là không đồng ý.
Mẹ La bị các loại trong ảo tưởng làm cho lên lên xuống xuống, thương tâm muốn chết, thảm hại hơn nữa là đứa con này của bà lại có chủ ý riêng, bà hoàn toàn không làm chủ được!
La Thiến lại không rảnh quản ý nghĩ của hai người, cô dẫn ba mẹ vào văn phòng, Lạc Thiên đứng dậy chào hỏi.
Ba mẹ La dưới đả kích bởi tin con gái đã chia tay chỉ có thể miễn cưỡng cười đáp lại, cũng hỏi Lạc Thiên: “Cậu cùng Thiến Thiến là?”
Lạc Thiên tháo khẩu trang, lễ phép cười nói: “Là bạn bè ạ!”
Ba mẹ La không biết Lạc Thiên, chỉ nghĩ là một người bạn lớn lên đẹp của La Thiến.
La Diễm vội giải quyết chuyện bên ngoài xong mới tiến vào dẫn ba mẹ La rời đi, La Thiến tiếp tục cùng Lạc Thiên nói chuyện phiếm.
Lần này Lạc Thiên tới thật ra cũng không phải hoàn toàn không có việc gì, hắn cố ý muốn khuyên La Thiến quay lại trong giới, hỏi: “Chị có nghĩ tới chuyện tiếp tục làm diễn viên không?”
La Thiến lắc đầu, Lạc Thiên tiếp tục nói: “Hiện giờ nếu chị trở về sẽ khác hoàn toàn trước kia, giờ chị có danh tiếng, có lưu lượng.”
“Chị không biết diễn, không thích hợp với nơi đó.” Nơi đó quá hào nhoáng, nhưng càng càng hào nhoáng, bóng tối cũng càng đen. La Thiến tự biết mình không phải người thông minh, nhờ có Đường Diễn nên mới chưa phải chịu quá nhiều khó dễ. Nhưng cô biết, Đường Diễn một ngày nào đó sẽ rời đi.
Không có công ty làm chỗ dựa, một người trong giới giải trí, một bước cũng khó đi.
Nếu không muốn tiếp tục, cô sẽ không chấp nhận hai lần ra ngoài này. Nhưng mà nói thẳng… La Thiến trộm ngẩng đầu nhìn Vương Vĩ Kiệt một cái, hắn có thể cảm thấy cô khinh thường hắn hay không?
La Thiến có chút phiền não, mà cái phiền não nhỏ này, ở lúc Đường Diễn đột nhiên xuất hiện đã biến thành đại phiền não.
“Thiến Thiến!” Giọng Đường Diễn vẫn như cũ trầm thấp dễ nghe, hắn đã sớm từ chỗ La Diễm hỏi thăm rõ ràng. Một đường nổi giận đùng đùng đuổi tới, ngay lập tức liền thấy người đàn ông ngồi đối diện La Thiến.
Đường Diễn lập tức nghĩ tới tên phó giám đốc Tiết Duy kia, đây là hoa đào không dứt mà!
Đường Diễn giật nhẹ cà vạt, ngồi vào cạnh La Thiến hỏi: “Vị này là?”
La Thiến: “…”
Đường Diễn liếc cô một cái, tự giới thiệu với Vương Vĩ Kiệt: “Chào anh, tôi là bạn trai Thiến Thiến, anh là?”
Vương Vĩ Kiệt: “…”
Vương Vĩ Kiệt vẻ mặt khiếp sợ quay đầu nhìn La Thiến: “Cô có bệnh à! Có bạn trai rồi còn chạy đi xem mắt làm cái gì?”
“Không phải, tôi không có!” La Thiến nhanh chóng xua tay.
Đường Diễn sát lại gần thân mật vuốt tóc La Thiến, ngữ khí mang vẻ uy hiếp nói: “Chúng ta còn cái gì chưa làm qua hả?”
Mắt thấy Đường Diễn đã không biết xấu hổ nói ra loại lời này, La Thiến nhanh chóng ngậm miệng, chẳng lẽ lại nói cô bán thân không bán nghệ hả?
Vương Vĩ Kiệt tức khắc có loại phẫn nộ vì bị lừa gạt, trừng mắt nhìn hai người rồi đùng đùng tức giận rời đi.
La Thiến: “…”
Nhìn bóng dáng thê lương của Vương Vĩ Kiệt xa dần, cô lại yên lặng nhìn về phía Đường Diễn, chỉ thấy khóe môi hơi hơi cong lên nhưng ánh mắt nhìn cô lại lãnh khốc vô cùng. Tất cả đều biểu đạt: Em muốn chết sao?
La Thiến: Không hề!
Lại lần nữa thấy nam chính, cô thực sự có loại xúc động muốn khóc ngập WC… Nữ chính đâu? “Ánh trăng sáng” đâu?