Nữ Phụ, Đừng Coi Khinh Nữ Chủ
Chương 11 :
Ngày đăng: 17:25 18/04/20
Doãn Thiên Dã đời này chưa từng gặp tình huống khốn nạn như vậy, tất cả thẻ tín dụng đều không có tiền, cuối cùng còn để cho phụ nữ trả hộ. Việc này liên quan đến tôn nghiêm của đàn ông, tuyệt không thể nhẫn.
Cho nên, từ trong nhà hàng đi ra đến bãi đỗ xe, mặt hắn vẫn đen như đít nồi, thậm chí không thèm liếc nhìn Tần Cảnh lấy một cái. Nếu không, hắn có thể sẽ mất kìm chế, lập tức bóp chết cô nàng giảo hoạt kia.
Tần Cảnh lại không hề để ý, một bên cầm ống hút uống hồng trà hoa hồng, một bên rất khoa trương khen ngợi trà này sao lại ngon như vậy, còn cảm ơn Doãn Thiên Dã quan tâm.
Đến bãi đỗ xe, hai người liền nhìn thấy bên cạnh Ferrari màu xanh có một bóng áo đỏ nhìn không rõ là ai.
Tần Cảnh cận nhẹ, đến gần hơn một chút, mới nhìn ra được người đứng đó là nữ giới, mà còn là, gái đẹp.
Hơn nữa, còn là người trong ngành giải trí, diễm tinh (ngôi sao xinh đẹp) Thư Miểu.
Tần Cảnh đụng đụng tay Doãn Thiên Dã, nhỏ giọng nói: “Chao ôi, khẩu vị anh thật quá nặng, loại tiểu diễm tinh này cũng dám đụng, không sợ mắc bệnh hay sao? ngươi khẩu vị quá trọng, này chủng tiểu diễm tinh ngươi cũng dám đụng, không sợ mắc bệnh sao?”
Doãn Thiên Dã âm u liếc cô một cái, lạnh giọng trách mắng: “Uống trà của em đi, cẩn thận sặc chết đó!”
Tần Cảnh nhún nhún vai, không nói chuyện, đợi xem kịch hay, lại nhìn thấy Thư Miểu tiểu thư thần sắc phức tạp nhìn chòng chọc mình, tựa hồ ghen tị, tựa hồ oán hận.
Chắc là cô ta cho rằng Tần Cảnh là bạn gái mới của Doãn Thiên Dã. Cũng có thể, trước kia cô ta từng bị Tần Cảnh chọc đến. Nhưng suy cho cùng, lí do gì cũng thế, Tần Cảnh cũng không muốn nghĩ đến, tiếp tục bình tĩnh uống trà.
Đợi hai người đến gần, Thư Miểu đang dựa nửa người chữ S vào xe trong bãi, đứng dậy ưỡn bộ ngực hiếm có, nói hơn dỗi: “Thiên Dã!”
Tần Cảnh chấn động da gà gai ốc rụng đầy đất, vừa buồn cười, lại nhìn Doãn Thiên Dã, thấy mặt hắn, lập tức kìm lại.
Hắn trực tiếp coi thường cái cô diễn viên ngực tấn công mông phòng thủ, mặc váy ngắn cũn, không khách khí đây Tần Cảnh đang chậm rì rì, mở cửa phụ lái, nhét cô vào ngay lập tức.
Sau đó, coi Thư Miểu như không khí vòng trước mặt nàng ta, đi qua chỗ khác để lên xe.
Không nghĩ, Thư Miểu ngay lập tức đã chặn trước mặt Doãn Thiên Dã, nũng nịu nói: “Thiên Dã, em gọi điện thoại cho anh mãi mà không được! Với lại, em sẽ không đi làm phẫu thuật đâu!”
Tần Cảnh rất có hứng thú nâng mày, cắn ống hút bình thản, mắt đánh giá Thư Miểu một chút, kì thực ngoại hình cô ta cũng rất được, chỉ là, không có nổi tiếng gì lắm, cũng chỉ có thể diễn vài bộ phim hạng ba. Vì muốn leo lên cao, bị rất nhiều đạo diễn lợi dụng, nhưng tiếc là cũng chỉ có thể đến vậy, đến nay không ra được tác phẩm gì cao cấp hơn.
Doãn Thiên Dã không rên một tiếng quay mặt qua chỗ khác, mặt nóng lên.
Hắn hiện tại rất bực tức, rất nhục nhã, rất không chịu phục. Chính là, mọi chuyện ập lên đầu, quan trọng nhất vẫn là giải quyết cô Thư Miểu kia trước đã.
Hắn không thèm nhìn cô, bực tức: “Làm thì làm! Thế được chưa!” Dù sao cô ấy cũng không nói phải làm trợ lý cho cô ấy bao lâu. Rồi, cứ đồng ý trước, chuyện khác về sau tính tiếp!
Tần Cảnh thấy mặt hắn đã đỏ bừng cả rồi, cũng co được dãn được, không muốn càng làm sâu hơn sự bức bách đả kích của hắn.
Cô đưa hồng trà hoa hồng cho hắn, liếc hắn một cái, trong mắt lóe một tia giảo hoạt, lại chỉ đạm đạm cười, rồi, phong tình vạn chủng ưỡn ngực, xoay người cực kì khí phách, mà còn mang điểm biếng nhác vũ mị, bước đến chỗ Thư Miểu.
Thư Miểu thấy hai người thì thầm bàn bạc một hồi, Tần Cảnh từ đầu đến cuối bình tĩnh thong dong, Doãn Thiên Dã hấp tấp nói nói, trong lòng cô ta, đại khái cũng có chút tự tin.
Hóa ra cái người tên Tần Cảnh này ghê gớm như vậy, mới vừa chia tay An Nham, đã câu được Doãn Thiên Dã. Hiện tại, Doãn Thiên Dã chắc chắn là khổ sở giải thích chuyện của Thư Miểu với người mới đúng không?
A, kệ hắn giải thích thế nào, Thư Miểu không tin, Tần Cảnh là người cao ngạo như vậy lại có thể khoan dung bạn trai có con với người khác!
Bất quá, thấy Doãn Thiên Dã có vẻ vô cùng sốt sắng như thế, cô vẫn cảm thấy hơi ê ẩm ghen ghét. Trước giờ, cô chưa từng thấy Doãn Thiên Dã vì người phụ nữ nào mà phí lời như vây.
Mà cô cũng chưa từng thấy Doãn Thiên Dã nổi khùng với nữ nhân nào, cho dù là chính cô, hay bất kì ai.
Người nào dám giận hắn, hay không làm theo ý hắn, hắn lập tức có thể quẳng ra sau đầu.
Bất quá, Thư Miểu không biết là, chuyện cô phí tâm xoắn xuýt nửa ngày ở đây, với chuyện của hai người kia, không liên quan gì đến nhau cả.
Mãi sau đó, cô mới nhìn thấy Tần Cảnh mỉm cười đi tới. Thư Miểu lập tức cảnh giác. Tần Cảnh tuy mỉm cười, nhưng trong mắt Thư Miểu, lại hoàn toàn giống như con chồn nhìn chòng chọc con gà vậy.
Cô biết Tần Cảnh không phải người dễ đối phó, dù gì, trước kia cô còn bị “Tụ quang” mổ xẻ thê thảm, làm chút sai sót nhất thời của cô thành ra từ xưa giờ đều thế cả.
Thù mới hận cũ, cùng tính một lượt đi!
Thư Miểu lành lạnh nhếch môi, có đứa bé này, cô liền không tin Tần Cảnh có thể làm gì cô, cô không tin Doãn gia dám không nhận!