Nữ Phụ, Đừng Coi Khinh Nữ Chủ
Chương 38 :
Ngày đăng: 17:26 18/04/20
Tần Cảnh đần ra đủ một hồi, còn Việt Trạch mười phần tự nhiên đến ghế bên cạnh Doãn Thiên Dã ngồi xuống, tựa tiếu phi tiếu liếc Tần Cảnh ở đối diện một cái, tiện đà nghiêng đầu hỏi Doãn Thiên Dã:
“Chuyện quan trọng gì? Anh sắp kết hôn à?”
Tần Cảnh:… Người này mỗi lần gặp mặt đều không giống lần trước, so với lần đầu tiên gặp cũng quá là không giống đi!
Bất quá, cũng đúng, con người đều như vậy, đối mặt với những người khác nhau, sẽ có những biểu hiện khác nhau. Nơi này chỉ có Doãn Thiên Dã cũng một cái người trầm mặc như tường làm nền là cô, Việt Trạch đương nhiên là ở trạng thái buông lỏng.
“Kết hôn thì sẽ không báo cho chú!” Doãn Thiên Dã cũng không phải dạng đứng đắn.
Việt Trạch cười cười, đột nhiên nhìn liếc sang Tần Cảnh, rõ ràng là cười, ánh mắt lại có cảm giác sắc nhọn: “Nghe nói cô muốn sang làm đạo diễn cho Thịnh Hạ?”
“Ừ!”
“Cố gắng nhé!”
Đây là cái loại đối thoại không dinh dưỡng gì thế này!
Tần Cảnh không còn từ gì để nói, bạn nhỏ Việt Trạch, lúc bạn nhìn Doãn Thiên Dã ánh mắt ôn nhu mà lưu luyến như thế, đến lúc nhìn tôi liền âm trầm ; nói chuyện với anh ta giọng điệu mềm nhẹ lại lười nhác như vậy, nói chuyện với tôi liền chuyển lạnh lùng không tự nhiên!
Tôi mới là nữ giới nhé, được chưa!
Hơn nữa, tôi cũng đâu có cướp đàn ông của anh!
Chả liên quan!
Tần Cảnh ngơ ngẩn, rất muốn nói: nếu không tôi tránh đi một chút trước nhé, cho các anh tự nhiên. Lời trong đầu còn chưa nói ra miệng, hai người này đã coi thường cô, bắt đầu tự nhiên luôn.
Đầu tiên là Doãn Thiên Dã đơn giản rõ ràng nắm điểm chính nói một chút tình huống hiện tại, sau đó Việt Trạch hỏi: “Anh nghĩ ra cách gì?”
“Chúng ta thu mua lại Trường Ninh!” Doãn tiểu cặn bã giọng điệu bình thản như là đang nói ‘Chúng ta đi mua cây kẹo que đi!’ vậy
Trận phong ba này duy trì không đến một tuần lễ, đã trở lại bình tĩnh.
Mấy ngày qua, Tần Cảnh tận lực tránh Tập Vi Lam, cho nên ngày nào cũng ở trong nhà.
Mãi cho đến một ngày nào đó, Doãn Thiên Dã trở về sớm hơn bình thường, vừa vào cửa, đã đưa cho cô một tập văn kiện, cười sung sướng mà thỏa mãn: “Tần Cảnh, đáp ứng với em rồi nhé, 60%, nguyên đai nguyên kiện, trở về!”
Tần Cảnh lập tức từ trên ghế sofa bò lên, nhận lấy tập văn kiện mở ra xem, các loại văn kiện khế ước chứng minh, quả nhiên là 60% Trường Ninh, không thừa không thiếu.
Ngày nào cũng nhốt trong nhà, muốn nói không lo lắng, là không thể.
Cô lo lắng Tập Vi Lam gắt gao nắm không chịu buông tay, sợ Trường Ninh như vậy sẽ đi xuống rồi sụp đổ mất. Chính là, Việt Trạch và Doãn Thiên Dã chọn dùng tư thế mưa rền gió cuốn như thế, đến ngay cả thương nhân bình thường thương cũng sợ, càng không nói Tập Vi Lam này là người không rành thương trường, phòng tuyến tâm lý đương nhiên sẽ sụp đổ trong gang tấc.
Sau một thời gian ngắn, sấm rền gió cuốn, suýt tý nữa Trường Ninh đến sập, lại làm nó khởi tử hồi sinh, cổ phần đổi chủ, hai người này thật lợi hại đến đâu a!
Tần Cảnh gắt gao ôm lấy xấp giấy tờ hơi mỏng, rốt cục an tâm. 60%, thật tốt, Trường Ninh vĩnh viễn đều là của ba ba, vĩnh viễn sẽ không bị người ta cướp đi!
“Đúng rồi, cổ đông khác thì sao?”
Doãn Thiên Dã nhìn cô vui vẻ như vậy, nụ cười cũng tự nhiên ôn nhu: “Yên tâm, 10% của Tô Hiền trở về như cũ. Về phần những người khác, chắc muốn đợi ‘lời đồn’ lắng xuống, giá cổ phiếu tăng trở lại, mọi người mới mua vào lần nữa đi! Cho dù như thế, chúng ta cũng sẽ không bạc đãi cổ đông trước kia.”
“Thế thì tốt!” Tần Cảnh khoa trương áp mặt cọ xát văn kiện, giống như con chó nhỏ đáng yêu.
Lúc đó, Doãn Thiên Dã ngồi ở trên ghế sofa gần đó, nhìn cô, đột nhiên động lòng, buồn rầu mà nói: “Nó là chết, tôi mới là sống, em chẳng lẽ không sang cọ tôi sao?”
Trong lòng Tần Cảnh tràn đầy hưng phấn và cảm kích, đang rất vui mừng, lúc này liền ngoan ngoãn bổ nhào qua, quỳ ở trên thảm trải sàn trước ghế sofa, tiến đến bên mặt Doãn Thiên Dã, cọ xát qua lại trên gò má anh.
Anh vừa từ bên ngoài vào, gò má ấm ấm, nóng nóng; mà cô vẫn ở trong phòng điều hòa, gò má lành lạnh, mềm mại ; vuốt ve qua lại nhẹ nhàng, độ âm của người nay với người kia đều khắc vào lòng.
Doãn Thiên Dã lòng khẽ động, không thể kiềm chế đón lấy cô, nhẹ nhàng quay đầu sang, thế là, môi anh, vừa vặn gặp phải môi cô.