Nữ Phụ Thỉnh Cầu Đụng Ngã

Chương 42 :

Ngày đăng: 11:15 30/04/20


Edit+beta: Linhlady



Từ sau lần hoàng đế đến phủ, Tô Mộc không còn nhận được bất cứ tin tức hay chỉ thị gì, giống như mai danh ẩn tích. Xem ra câu trả lời của nàng khi đó khiến họ rất hài lòng, hiện tại đại khái nàng có thể an ổn qua một đoạn thời gian.



Trong lúc Tô Mộc nhàn rỗi, cũng sẽ đem cái vấn đề này xếp đặt trước mặt mình -- vì sao gia tộc nguyên chủ, cũng chính là gia tộc nàng vô duyên vô cớ lại gặp chuyện gặp như vậy.



Mỗi lần Tô Mộc vắt hết óc, cũng nghĩ không ra lí do. Hơn nữa thường xuyên cảm nhận được tâm tình của nguyên chủ khi nghĩ về chuyện này, Tô Mộc mới biết rằng nguyên chủ có bao nhiêu chấp nhất với chân tướng. Cho dù nàng lần trước lúc nhìn thấy Tư Đồ Mặc Uyên, bề ngoài nàng nhìn qua bình tĩnh như nước, không có chút nào giống như tâm tình không ổn định, nhưng thực chất trong nội tâm nàng sớm liền sóng lớn mãnh liệt. May Tô Mộc nhanh chóng gọi hệ thống giúp mình áp xuống, mới có biện pháp cùng Tư Đồ Mặc Uyên nói chuyện bình thường với nhau, nếu không chính nàng cũng không biết mình sẽ làm ra chuyện gì. Có thể nghĩ, nội tâm nguyên chủ oán niệm sâu đến cỡ nào.



Nhiệm vụ chính của Tô Mộc tìm ra chân tướng, cho nguyên chủ một câu trả lời. Tiếp theo mới là tiến công chiếm đóng tên sát thủ mặt lạnh kia. Bởi vì chỉ có thỏa mãn ý nguyện của nguyên chủ nàng mới có thể chính thức có được quyền lợi sử dụng thân thể nguyên chủ, giống các thế giới trước, hoàn thành nhiệm vụ chính, thân thể nguyên chủ mới cam tâm tình nguyện làm theo ý nàng. Đương nhiên, cũng có người nguyện vọng chính là tiến công chiếm đóng một ai đó.



Điều làm Tô Mộc hiếu kỳ ở đây là vì sao nguyện vọng của nguyên chủ không phải là khiến Tư Đồ Mặc Uyên đạt tới cảnh ngược tâm ngược thân? Bởi vì Tô Mộc thường thường cảm nhận được nội tâm nguyên chủ không ổn định đặc biệt là khi nghe tin tức của Tư Đồ Mặc Uyên lại càng mãnh liệt hơn, mà ngay cả lần trước khi nàng đi tới chỗ nữ chủ cũng là dạng này, nội tâm bộc lộ cừc kì mãnh liệt hận ý không phải là giả.



Với chuyện này hiện tại Tô Mộc lí giải một chút nguyên nhân. Bởi vì lần trước nàng nương tay với Tư Đồ Mặc Uyên thái quá, mới khiến cho nàng cách chân tướng lại xa thêm một bước. Nàng thẹn với gia tộc với những người đã bị chết oan uổng kia.



Cho nên lần này chấp niệm lớn nhất trong nội tâm chính là tìm ra được chân tướng, sau đó nghĩ hết biện pháp để trả thù. Nàng không thể để cho người nhà chết không minh bạch được. Dù sao trong nhà nàng là con gái một. Còn có đứa bé chưa ra đời trong bụng mẫu thân, không biết là đệ đệ hay muội muộn đã hết thảm ở trong bụng mẫu thân. Bộ dáng lúc cha mẹ chết đi, máu tươi bốn phía chảy xuôi giống như chảy vào lòng nguyên chủ, đều là hương vị rỉ sắt, đau đớn vô cùng.



Nghĩ tới đây, nội tâm Tô Mộc có chút đè nén. Ký ức của nguyên chủ quá thống khổ, thống khổ mức nàng chưa từng trải qua nhưng cũng cảm thấy tim như đao cắt. Người đè nén quá nhiều, lâu dài gần như một loại sụp đổ cứ tiếp tục như vậy sớm muộn cũng có một ngày sẽ điên mất. May mắn là Tô Mộc có hệ thống, dưới sự giúp đỡ của nó tâm tình mới dần dần bị áp xuống. Nếu không nàng thật sự có thể sẽ đắm chìm ở trong kí ức của nguyên chủ không có cách nào tự kiềm chế.



- -



Thược Dược gặp tiểu thư nhà mình trong mấy ngày gần đây đều là áp suất thấp, mỗi ngày mặt mày ủ rũ, cho dù có đôi khi sẽ nhìn mình cười đến rất vui vẻ. Nhưng là Thược Dược vẫn trông thấy tình cảnh bi thảm của tiểu thư nhà mình, nhăn lông mày. Thược Dược không khỏi có chút bận tâm tiểu thư nhà mình, do dự mở miệng, "Tiểu thư, trong lòng vương gia vẫn là có người, người không cần quá khổ sở."


"Ngươi đã biết sai ở đâu, vậy bây giờ ta cùng ngươi nói một chút sự tình phát triển đi. Dù sao, ngươi vẫn là kí chủ của ta a." Hệ thống thấy bộ dáng Tô Mộc sa sút tâm tình, không đành lòng lên tiếng an ủi.



"Cảm ơn ngươi, hệ thống." Lúc này tâm tình Tô Mộc mới có điểm chuyển biến tốt đẹp.



"Từ ngươi lần trước đi gặp nữ chủ, nữ chủ đã bắt đầu dự định chạy ra khỏi phủ. Nên biết, nữ chủ bây giờ còn không ý thức được chính mình là thích nam chủ. Cho nên đoạn thời gian trước, nam chủ gây gổ cùng nữ chủ. Nữ chủ liền mượn cơ hội này chạy ra khỏi phủ."



"Cho nên, hiện tại nội dung vở kịch phát triển đến đoạn nữ chủ chạy ra khỏi phủ, mà ngươi. Chính là không lâu sau đó nam chủ chuẩn bị dọn dẹp hậu viện một chút, khả năng sẽ mang ngươi ra ngoài phủ, cho nên bây giờ ngươi nhanh chóng nắm chặt thời gian, ngẫm lại xem làm như thế nào giúp nguyên chủ lấy một chút tin tức làm thẻ đánh bạc, nếu không chúa thượng nguyên chủ có thể sẽ không dễ dàng bỏ qua cho ngươi."



"Được rồi, cứ như vậy đi. Ngươi tự mình suy nghĩ cho tốt đi. Ta rút lui trước." Hệ thống nói xong, lập tức biến mất.



"Cảm ơn ngươi, hệ thống." Tô Mộc không biết nên nói cái gì, cũng chỉ đành hướng hệ thống nói một tiếng cám ơn.



Nếu đã nội dung vở kịch đến đoạn nữ chủ chạy ra khỏi phủ, xem ra khoảng cách nhiệm vụ của mình cũng không xa.



Việc cấp bách bây giờ chính là xem một chút có biện pháp nào, có thể làm cho mình tạm thời ngây ngốc trong phủ không.



Nếu không ra khỏi phủ nhiệm vụ nguyên chủ liền không dễ làm, mình cũng không có cách nào đến gần Tư Đồ Mặc Uyên tốt hơn. Hơn nữa còn muốn tiến công chiếm đóng Ám Thất, nhớ tới đây Tô Mộc cảm giác đầu mình muốn to ra.



Cái thế giới này quả thật không hoàn thành tốt a.



Edit: ta trả cho các nàng đây.... Hãy nói ta chăm chỉ đi. ╮(╯▽╰)╭