Nữ Phụ Thỉnh Cầu Đụng Ngã

Chương 68 :

Ngày đăng: 11:15 30/04/20


Edit + beta: Linhlady



Tô Mộc ở nhà nghỉ ngơi cũng đã gần nửa tháng, cô rất muốn tới trường học, nếu không thấy Tống Tử Diễn chạy đi chạy lại hai nơi cũng rất vất vả, không biết sao cha mẹ nhà mình không cho phép, nói là phải chờ kết quả xét nghiệm.



Tô Mộc cũng không lay chuyển được cha mẹ, hơn nữa Tống Tử Diễn cũng không cho Tô Mộc về sôm như thế, cô đành phải gật đầu đáp ứng.



Bất quá, chuyện cô ngã bệnh sự vẫn bị Tạ Liễm biết rõ, bị mắng xối xả _ (:3" ∠)_.



Trong lúc rảnh rỗi cô lại cùng Tạ Liễm chơi suốt đêm.



Ngày thứ hai, khuôn mặt mềm mại thiếu nữ chìm trong mộng đẹp tỉnh lại, cảm nhận được ôm ấp nóng bỏng sau lưng, còn có tiếng tiếng hít thở mạnh mẽ của nam nhân, hơi thở lạnh lùng nam tính, trong nháy mắt cảm thấy rất hạnh phúc, nhẹ nhàng xoay người lại.



Bởi vì cuối năm, chuyện công ty dồn lại, hiện tại mới xử lý, bận tối mày tối mặt. Tô Mộc đau lòng bọn họ, liền kêu anh trai của mình phụ giúp cho cha mẹ, dù sao nguyên chủ không biết gì về chuyện kinh doanh, cho dù cô đang học hệ tài chính.



Mà Tống Tử Diễn thì sao? Ở lúc cha mẹ cô không có nhà đều ở bên, hắn vốn ngủ dưới đất, nhưng không chống cự được Tô Mộc quấn quýt làm nũng, sau đó ở trên giường liền ôm ôm Tô Mộc không làm những chuyện khác.



Tô Mộc đem đầu tóc tán loạn gẩy đến sau tai, nhìn thoáng qua còn Tống Tử Diễn còn đang ngủ say, trong nội tâm như có dòng nước ấm chảy qua, ngẩng đầu lên ở khóe môi hắn hôn một cái, thình lình Tống Tử Diễn đột nhiên mở mắt ra, hai tay vây cô vào trong ngực, giọng nói trầm thấp mang tia tỉnh táo mông lung: "Hôn trộm anh?"



Tô Mộc hướng tới hắn cười ngọt ngào, trêu chọc nói: "Đều tại anh lớn lên rất dễ nhìn."



Tống Tử Diễn đè nặng cổ họng phát trầm thấp cười khẽ, khóe môi cũng tràn ra cười nhẹ, hai tròng mắt hào quang nhảy động, nhìn ra được hắn tâm tình không tệ.



Tô Mộc nhịn không được cũng cười, xoay người vào trong ngực hắn nhất trát, vùi đầu ở bộ ngực hắn cà xát vào lung tung, ồm ồm nói: "Anh đã tỉnh lại lúc nào?"



"Lúc em vừa cử động." Nói xong, hắn ở đỉnh đầu Tô Mộc khẽ hôn, "Anh đi làm bữa sáng cho em."



Không biết sao Tô Mộc ôm hắn không buông tay, "Ngoan ngoãn, nếu không em lại bị đau bao tử."



Giọng nói nhu hòa chưa từng có, nghe được Tô Mộc tâm vừa động, chép miệng, nói ra: "Được rồi." Lưu luyến buông Tống Tử Diễn ra.



Nằm ở trên giường, con mắt theo Tống Tử Diễn di động mà di động, hắn tự nhiên là cảm giác được Tô Mộc nhìn chăm chú, quay đầu nhìn Tô Mộc một cái, liền nhìn thấy Tô Mộc nhìn mình cười đến mặt mày cong cong, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy ấm áp, cũng hướng tới Tô Mộc cười một cái liền đi buồng vệ sinh rửa mặt.



Đợi đến Tô Mộc xử lý mình xong, liền đi xuống lầu ăn điểm tâm, vừa vào phòng bếp đã gặp mùi sữa nồng đậm, bình thường cô thích uống sữa thuần khiết, quả thực chính là không sữa không vui.



"Um, thơm quá. Anh Tử Diễn đang rán trứng gà sao!" Tô Mộc tiến lên gần Tống Tử Diễn một bên nhìn thoáng qua.



"Ừ, em lại kia uống sữa đi, nếu không lát nữa nguội mất." Con mắt Tống Tử Diễn không nâng lên cứ như vậy nhìn chằm chằm trứng gà, rất sợ trứng gà bị rán cháy mất.



"Dạ." Tô Mộc cũng ngoan ngoãn trở lại vị trí.



Một khuỷu tay chống ở trên bàn, tay kia cầm lấy ly sữa cái, nghiêng đầu nhìn chằm chằm nhìn chằm chằm thân ảnh hắn, cảm thấy mọi chuyện rất tốt đẹp.



Sự thật cũng là như vậy.



Chờ kết quả tờ xét nghiệm kia có, thân thể không có chuyện gì. Biết tin tức này, Tô Mộc lập tức trở lại trường học, liền bắt đầu đang chuẩn bị kiểm tra tiếng Anh cấp bốn, tháng Sáu bắt đầu, hiện tại cũng không còn mấy tháng.



Tống Tử Diễn cũng đang chuẩn bị luận văn, bởi vì thành tích rất tốt, hơn nữa lại là năm ba, trường học dự định cấp hắn một cơ hội xuất ngoại đào tạo sâu, tiền căn vì ở thiết kế nhất software mà cự tuyệt. Lần này có thể nói là cơ hội tốt, chỉ là không biết Tống Tử Diễn nghĩ như thế nào?



Ở trong nội dung tác phẩm, cái thời điểm này nam chính nữ chính trong lúc đó cũng là xác định quan hệ không lâu, nữ chủ khuyên nam chủ thật tốt bắt lấy cơ hội lần này, cũng bày tỏ mình sẽ chờ nam chủ, khi nam chính về nước trước liền hiến thân cho hắn, cuối cùng nam chủ vẫn là xuất ngoại, sau đó hắn dựa vào chỉ số thông minh của, chương trình học hai năm quả thực là thu nhỏ lại còn một năm mấy tháng.



Tô Mộc cũng không lo lắng mình sẽ chờ không được Tống Tử Diễn, nhưng lại có chút ít sợ hãi.



Mọi chuyện đang phát triển theo hướng đi rất tốt, nhưng mà Tô Mộc biết không phải như vậy, hệ thống đến bây giờ cũng không có thông báo với cô thời gian thoát ly thế giới này.



"Mộc Mộc, gần đây tại sao luôn ngẩn người như vậy?" Nói xong, Hứa Ngọc lập tức cười đến mặt mày gian giảo, "Có phải đang nghĩ tới anh Tử Diễn nhà cậu?"



"Không có." Tô Mộc chẳng biết tại sao mặt ửng hồng lên, lời nói xoay chuyển, "Ngọc Ngọc, cậu cũng bị quái vật đánh chết."



"A - -" Hứa Ngọc xoay đầu nhìn màn hình, quả nhiên là nhìn đến bản thân đang sắp tụt madu, lại bắt đầu một vòng chém giết mới, sớm quên chuyện mình trêu chọc Tô Mộc.



Tô Mộc thấy vậy, cũng phát động kỹ năng bà vú cho Hứa Ngọc một ngụm, sau đó một lần cuối cùng công kích đem boss tiêu diệt, bỏ chạy đến chỗ ôn tuyền ngâm, như vậy có thể thêm giá trị kinh nghiệm.



Sau đó, liền mở ra quan võng vừa nhìn, quả nhiên, bây giờ là lúc trò chơi bắt đầu tổ chức cho người chơi gặt nhau. Nữ chủ ở sớm đã bị Tô Mộc đào được Tống Tử Diễn, theo nội dung vở kịch, Trần Tư Nam vẫn là thích nữ chủ Lâm Liễu, Tô Mộc nghĩ lần này có thể sẽ được như ý nguyện đi!



"Ngọc Ngọc, Vân Đỉnh có bữa gặp nhau cho người chơi, cậu đi không?" Tô Mộc mở miệng dò hỏi.
"Meo meo?!" Hệ thống một bộ mặt bất khả tư nghị kêu meo meo, câu meo meo kia đừng nói có nhiêu thê thảm, không biết còn cho rằng đây là hiện trường ngược đãi mèo.



Hệ thống: Lương tâm của ngươi sẽ không thấy đau sao?! A!!



Thành công đùa giỡn hết hệ thống, Tô Mộc nhẹ giọng cười một tiếng, lập tức trở về gian phòng thay y phục ra cửa.



Đây là ngày thứ hai Tô Mộc đi đến ba năm sau ở thế giới cô mới vừa tiến công chiếm đóng, đối với cô mà nói bất quá chỉ là thời gian ba ngày ở không gian hệ thống mà ở đây đã trôi qua ba năm.



Từ cái ngày cô vụng trộm chạy ra khỏi bệnh viện, dựa theo chủ ý ôi thiu mà hệ thống nghĩ ra- - đi nhảy xuống biển. Trời mới biết, nước biển kia lạnh đến cỡ nào, thật ra khi vừa đụng đến nước biển, cô đã bắt đầu hối hận khi nghe hệ thống nói, thiệt thòi cô, một người mù đường một đường va va chạm chạm, dựa vào ký ức đến đó, cô nghĩ khả năng là cô bị lạnh chết:)



Bất quá, cũng may hệ thống bộc phát lương tâm, lập tức mang ý thức Tô Mộc rời khỏi thân thể kia, thế cho nên Tô Mộc mới cho nó món thịt chua ngọt, làm cho nó nhớ mãi không quên, cho nên mới có chuyện như vừa rồi.



Mà vừa rồi game cô chơi là game võng du của Tống Tử Diễn với bạn cùng phòng hợp tác với công ty Vân Đằng khai phá một trò chơi, sau khi tốt nghiệp họ mở một văn phòng làm việc, không lâu sau đó thì hợp tác cùng Vân Đằng.



Tô Mộc vừa đến thế giới này không thể chờ đợi được cầm máy tính ra nhập khoản trò chơi, khoản trò chơi thật sự rất hot, làm người say sưa nhất chính một câu chuyện xưa gốc trong đó: Lấy cổ đại vô căn cứ làm bối cảnh, chuyện nói về một nữ tử theo đuổi nam tử sau khi thành công, đáng tiếc ông trời không tốt, không bao lâu nữ tử lại mắc bệnh, cuối cùng biến mất không thấy gì nữa, nam tử liền luôn luôn tại chỗ chờ nàng, chờ a chờ a, xa xa vẫn chờ...



Này trong đó có thâm ý, Tô Mộc tự nhiên là hiểu được. Chỉ là không có tình cảm cô vẫn thấy mũi chua xót, cô cũng được biết Trần Tư Nam cùng Lâm Liễu một chỗ, lại có Trần Tư Nam cũng chính thức cầu hôn, ngoài ý muốn nhất là Tạ Liễm thế nhưng cùng tên ngốc Chu Khải kia. Tô Mộc sau khi biết chậc chậc chậc rất lâu, thiệt thòi Tạ Liễm trước còn lời thề son sắt bản thân vĩnh viễn sẽ không tìm cái loại ngốc tử không hiểu tình thú, kết quả tự làm mất mặt đi, còn có Lâm Thần lại là anh họ của nữ chủ, Hứa Ngọc cũng trôi qua rất tốt.



Chỉ còn hắn...



- - - - - -



"Ăn ngon không?" mắt đào kia của Tô Mộc hoa cong cong, trông rất đẹp mắt. Đối với hệ thống sủng ái cười cười.



"(>^w^<) meo meo ~" trong giọng nói tràn đầy hài lòng, xem bộ dáng là rất thích.



Một trận thoả mãn, sau đó Tô Mộc bắt đầu dọn dẹp bát đũa. Sau đó liền bắt đầu cuộc sống võng du, hệ thống làm ra một bộ mặt khinh bỉ, < (‵^′)> thiếu nữ nghiện võng du!



Tô Mộc mở trò chơi trước kia khi mình ở thế giới này ( Vân Đỉnh) xem diễn đàn, cô không nghĩ tới vẫn còn nhiều người chơi game này đến vậy, đồng thời co còn phát hiện một cái đại bí mật, thì ra cái NPC "Đỡ tô" kia cho cô một đồ vật lại là chìa khoá dùng để mở ra tân thế giới, hơn nữa ai lấy được người đó chính là chủ nhân thế giới kia, thích làm gì thì làm chế định quy tắc, có thể tự mình sáng lập thế giới riêng.



Vừa nhìn thấy thế này, Tô Mộc cũng có chút động tâm, làm sao bây giờ, rất muốn nhìn thấy nó a, rất muốn mở ra thế giới mới, rất muốn làm chủ nhân của nó a. Loại ý nghĩ này luôn quanh quẩn ở trong lòng Tô Mộc, như là một cây lông vũ cọ cọ làm cho tâm ngứa.



Tô Mộc thầm nghĩ, vậy thì đi lên xong rồi xuống? Huống chi có khả năng bọn họ đã không chơi trò chơi này, chắc những người chơi cũ cũng không ở lại nữa đi?



Tự tìm lý do trấn an mình, càng suy nghĩ càng muốn vào.



Suy nghĩ xong, Tô Mộc tìm kiếm trò chơi cũ, chuẩn bị mọi thứ xong xui, sau đó vụng trộm nhìn hệ thống một cái, phát hiện nó ở sân thượng lười biếng phơi nắng ngủ say!



Có tật giật mình Tô Mộc vẫn đăng ký trò chơi, lập tức liền mở ra ba lô của mình trông thấy cái vật phẩm kia còn lẳng lặng nằm ở bên trong, cô điều khiển nhân vật đi đến cửa sổ chỗ để mở ra thế giới, một cái phục vụ khí, mà cái khác đều đã mở ra thế giới, mà cái này phục vụ khí không có, như thế vừa nghĩ cô ngược lại thực xin lỗi bọn họ.



"Oanh - -" Địa phương trước mặt nhân vật trò chơi của Tô Mộc bắt đầu sụp đổ, cả màn ảnh hình ảnh đều đang run rẩy, "Hệ thống gợi ý: Tân thế giới mở ra, xin ngài bắt đầu sáng tạo thế giới của ngài đi."



Kênh thế giới lập tức nổ oanh, nghị luận ào ào.



Lúc này nội tâm Tô Mộc tràn đầy kích động, không có chú ý tới danh sách bạn tốt có một người dang sáng, đặt hết quy tắc sau đó Tô Mộc mới suy nghĩ cô cũng không thể nào tiếp ở lại đây quản lí cái thế giới này, bắt đầu xem xét nhân vật từ bên trong bảng xếp hạng, ngoài ý muốn trông thấy Tống Tử Diễn "Nhất chiếc thuyền con" lại còn ở đệ nhất, cái này có phải hay không giải thích rõ hắn còn ở chơi trò chơi này?



Tô Mộc sững sờ, bắt đầu luống cuống tay chân, nhìn thoáng qua khung chát rieng của bạn tốt đang rung lên, tay chân lại càng luống cuống hơn, không biết nên làm sao bây giờ, lúc cô tỉnh táo lại, cô đã tuyển Tống Tử Diễn để hoàn thành thế giới, Tô Mộc nhận rõ thực tế, một khắc cũng không dừng thoát khỏi trò chơi, tháo dỡ, tắt máy, động tác không có do dự chút nào.



Quay đầu hướng hệ thống đã tỉnh lại nói ra: "Chúng ta trở về đi!"



Càng là bối rối, ve mặt Tô Mộc lại càng không chút thay đổi, "Ta không thể chờ đợi được muốn vào thế giới tiếp theo. "



"Meo meo!" Khó được gặp khi Tô Mộc lòng cầu tiến như thế, hệ thống tự nhiên là vu vẻ làm việc, lập tức mang Tô Mộc đi khỏi phòng nhỏ này.



Tô Mộc: Cái gì vứt đi phòng nhỏ, kia tốt xấu gì cô cũng đã sắp xếp qua! Nếu không phải là ngươi không có tiền ở khách sạn, ngược lại có tiền mua thịt, còn dùng nhận không ra người thủ đoạn cọ wifi nhà cách vách.



Trở lại không gian Tô Mộc trong lòng mới hơi bỏ xuống, nằm ở trên giường, bắt đầu nghiêm túc, đọc kịch bản một chữ cũng không lọi, có lần trước dạy dỗ, cô cũng không dám ở qua loa.



Chỉ là Tô Mộc không biết khi cô mới rời đi không lâu, một người con trai phong trần mệt mỏi xông tới cái phòng nhỏ kia, nhìn chung quanh phòng một cái, hơi cong môi, có vài phần quỷ dị.



Edit: Đã xong một thế giới nữa, nàng nào hẹn ta ở cuối thế giới nào. Moazzhaha



04/06/2018