Nữ Phụ Trùng Sinh (Trùng Sinh Nữ Phụ)

Chương 152 : Đụng mặt

Ngày đăng: 21:28 21/04/20


Editor: Gà



Ngồi ở khu khách quý, hai người vừa nghỉ ngơi vừa uống café, bên ngoài truyền đến một loạt tiếng bước chân, một người đàn ông trẻ tuổi mặc tây trang màu đen, cầm theo chiếc hộp đen nhánh, phía trước có hai người đàn ông cường tráng mang theo súng đi cùng.



Sau khi tự giới thiệu xong, bọn họ không vòng vo, người đàn ông trẻ mặc quần áo màu đen ngồi xuống ghế sofa, rồi mở hộp ra, hai người đàn ông cường tráng có giấu súng kia càng căng thẳng hơn, dường như khẩu súng đang nhắm vào hai người Ninh Vân Hoan.



Lý Phán Phán hơi không vui, tuy thường ngày cô ta không ra ngoài dạo phố, rất nhiều người không thể biết thân phận của cô ta, dù sao cô ta được nhà họ Lý bảo vệ vô cùng tốt, vì nhà họ Lý xuất thân từ quân ngũ, nhà họ Lý chơi súng lâu như vậy, còn chưa có ai dám chĩa súng vào cô ta. Cô ta vừa muốn nói, bên ngoài lại đột nhiên truyền đến tiếng hô to:



"Có thứ gì tốt, mang lên đây, tôi vừa mới thấy các người mang theo một chiếc hộp khá xa hoa, đừng nghĩ tôi không biết đó là hàng tốt, các người có biết tôi là ai không?" Giọng nói lớn đến nổi ai cũng nghe được, người đàn ông trẻ tuổi và hai vệ sĩ ngẩn người, sau khi khom lưng nói xin lỗi xong thì đi ra ngoài, khoảng nửa phút sau đã trở lại, áy náy nói: "Lý tiểu thư, Ninh tiểu thư, thật ngại quá, có vị khách cũng muốn xem món này, các vị..."



Lý Phán Phán vốn đang ngẩn người, sau đó lại nở nụ cười: "Bảo bọn họ vào đây, tôi muốn xem xem, ai dám giành đồ với tôi."



Ninh Vân Hoan cũng nghe ra tiếng nói kia, là Tần Dật, đương nhiên Lý Phán Phán biết, lúc này ánh mắt cô ta lộ ra sự kích động và khát khao, có lẽ vẫn mong đợi Tần Dật biết cô ta thích Phỉ Thúy, muốn mua tặng cô ta.



Cô gái mặc chiếc váy đen nghe xong thì dừng lại một lát, sau đó cung kính đáp lời, rồi ra ngoài.



Sau một lúc lâu thì tiếng bước chân vang lên liên tục, nghe tiếng thì không giống như chỉ có một hai người, trong lòng Lý Phán Phán trầm xuống. Cô ta nhìn chằm chằm ra ngoài cửa khu khách quý, khi thấy bóng dáng cao lớn của Tần Dật, ánh mắt cô ta vốn lóe sáng, nhưng sau đó nhìn thấy tay Tần Dật đang nắm chặt tay ai đó. Sau lưng anh ta là một cô gái mang gương mặt lo âu thấp thỏm khiến người thương tiếc, nhất thời vẻ mặt cô ta lập tức thay đổi.



"Phán Phán?" Tần Dật đương nhiên cũng thấy Lý Phán Phán, lập tức ánh mắt đảo vòng. Anh ta biết Lý Phán Phán luôn không thích tự mình đi dạo phố, hơn nữa công chúa nhà họ Lý cần gì phải tự ra ngoài mua đồ, không ngờ hai người sẽ gặp nhau trong hoàn cảnh như vậy, mặc dù anh ta tự tin Lý Phán Phán yêu anh ta sâu đậm đến mức khó ai bì kịp, nhưng để cô ta tận mắt nhìn thấy anh ta và bồ nhí đi dạo phố, trong lòng Tần Dật vẫn cảm thấy hồi hộp.



Gần đây tuy ban đầu anh ta oán hận Cố Doanh Tích, nhưng khi hai người ở cùng nhau một khoảng thời gian, anh ta dần bị hấp dẫn bởi sự đáng thương, yếu đuối, hồn nhiên và thiện lương của Cố Doanh Tích. Thậm chí anh ta cảm thấy bản thân không thể rời xa ả, ngay từ đầu vốn chỉ ham mê làm chuyện ấy với ả thôi, nhưng bây giờ Tần Dật bắt đầu thích tính cách của ả rồi.



Người đàn ông đầu tiên của Lý Phán Phán là anh ta, hơn nữa từ nhỏ đã nhận định Lý Phán Phán là vợ mình, dáng dấp Lý Phán Phán không tệ. Mà gia thế cũng không tồi, cô ta lại còn là người phụ nữ của mình, quan trọng hơn cô ta vô cùng dịu dàng, nghe lời anh ta răm rắp, Tần Dật cũng khá thích cô ta, đương nhiên không nghĩ đến việc sẽ không kết hôn với cô ta. Tuy anh ta cũng thích Cố Doanh Tích nhưng vì xuất thân của Cố Doanh Tích nên anh ta không thể kết hôn với ả.



Tần Dật vốn quyết định bản thân sẽ kết hôn với Lý Phán Phán, sau đó nuôi Cố Doanh Tích bên ngoài, rất nhiều người đều làm như vậy, bên cạnh đàn ông có đến vài người phụ nữ, cho nên anh ta cảm thấy chuyện này rất bình thường, nhưng bây giờ dẫn theo phụ nữ bị Lý Phán Phán bắt gặp, trong lòng anh ta vẫn có chút xấu hổ. Sau khi cố gượng cười, lúc này mới kéo Cố Doanh Tích qua, dù sao đã bị bắt gặp rồi, Tần Dật nghĩ tính tình Lý Phán Phán vô cùng đơn giản, hơn nữa cô ta vô cùng thiện lương, anh ta là người đàn ông đầu tiên của cô ta, chắc chắn cô ta không thể rời xa mình, để cô ta sớm quen biết với Cố Doanh Tích cũng được, miễn cho về sau hai người không vừa mắt đối phương, sớm ở chung thật tốt, sau này anh ta mới có thể yên ổn, chuyên tâm theo đuổi sự nghiệp của bản thân.



"Sao em lại ở đây?" Tần Dật thấy Ninh Vân Hoan đứng một bên thì sắc mặt trở nên hơi khó nhìn, vốn anh ta vẫn cảm thấy xấu hổ vì dẫn Cố Doanh Tích theo, nhưng khi nhìn thấy Lý Phán Phán đi cùng với Ninh Vân Hoan, người hại anh ta bị gãy tay chân, nhất thời Tần Dật đã quên mất chuyện khác, xanh mặt chất vấn: "Phán Phán, gần đây trời nóng, em không có việc gì thì đừng ra ngoài, tránh cho chú thím lo lắng."



Ninh Vân Hoan thấy anh ta đã sai, vậy mà còn dám chất vấn Lý Phán Phán, nhất thời nở nụ cười: "Phán Phán, tớ thấy anh ta nói đúng đấy, nếu ba cậu biết cậu ra ngoài bắt gặp loại chuyện này, chỉ sợ sẽ thật sự lo lắng đó, sớm biết vậy đã không đến đây rồi." Gương mặt Lý Phán Phán lạnh lẽo, sau khi Tần Dật vào thì Lý Phán Phán luôn nhìn anh ta, Tần Dật vừa nói xong, mới nói: "Đừng xen vào chuyện của tôi, người phụ nữ bên cạnh anh là ai?"


"Được." Lan Lăng Yến nở nụ cười, vừa lúc trong khoảng thời gian này anh bố trí một cái bẫy nhỏ, đi chơi với cô cũng được, hai người quen nhau lâu như vậy, trừ lúc xuất ngoại để kết hôn sinh con ra, còn chưa từng đi chơi cùng nhau, cô lại rất ít yêu cầu anh điều gì, thật ra Lan Lăng Yến rất thích được cô yêu cầu anh, hiếm khi cô mở lời, đương nhiên anh sẽ đồng ý, nên lập tức trả lời.



Ninh Vân Hoan ngẩn người, tuy không ngờ chuyện này thuận lợi như vậy, nhưng lúc này nghe anh đồng ý, cũng cười theo. Buổi chiều ở lại văn phòng với Lan Lăng Yến, lấy vài món đồ bản thân đi dạo phố ra mua được rồi bày lên sofa, lúc cô mua sắm quả thật rất phấn khích, nhưng thật ra đã mua gì thì cũng không hoàn toàn nhớ rõ, lúc này tìm kiếm cũng cảm thấy thoải mái vui vẻ, thỉnh thoảng lấy ra để Lan Lăng Yến xem, không khí ấm áp khiến thư ký bên cạnh Lan Cửu nhiều lần cầm tài liệu vào, nhìn thấy văn phòng ông chủ luôn gọn gàng sạch sẽ bị cô gái này làm loạn hết cả lên, kết quả thành một mớ hỗn độn, thì khóe môi giật giật rất lâu.



Hôm nay ngoài việc mua vài món đồ chơi và quần áo cho Lan Ý ra, còn mua cho Lan Lăng Yến một bộ quần áo và đôi khuy áo kim cương, Ninh Vân Hoan tương đối hài lòng với vòng ngọc cô mua được ở cửa hàng, cô giơ lên cổ tay lên ngắm chiếc vòng tay xinh đẹp, tuy chiếc vòng tay này không phải đồ vật cao cấp nhất, nhưng rất đẹp, lấp lánh nổi bật trên cổ tay cô, tựa như điển tích tuyệt mỹ của vùng sông nước Giang Nam.



Nhìn vòng tay bỗng cô nghĩ đến chuyện ở cửa hàng khi nãy, Ninh Vân Hoan không ngờ Cố Doanh Tích có bản lĩnh như vậy, lúc trước đã gián tiếp hại Tần Dật, thậm chí khiến Tần Dật rơi vào kết cục như bây giờ, nhưng chẳng những ả có bản lĩnh khiến Tần Dật tha thứ, mà còn rất nâng niu ả, thật sự phải khen Cố Doanh Tích lợi hại.



"Lợi hại gì?" Lan Cửu thấy cô vui vẻ hồi lâu, lúc này vẻ mặt lại tán thưởng, nhịn cười, hỏi cô.



"Em cảm thấy Cố Doanh Tích lợi hại, quả nhiên vẫn là đàn ông của ả, lúc trước ả và vị nhà họ Tần kia gây ra kết quả như vậy, hai người còn có thể ở bên nhau." Nói xong, Ninh Vân Hoan lại cảm thấy bản thân nói không đầu không đuôi, vội vàng bổ sung: "Hôm nay chúng em đi dạo phố thì gặp được vị hôn phu của Lý Phán Phán dẫn theo Cố Doanh Tích, có lẽ cũng đến mua đồ cho ả, lúc ấy không phải nhà họ Tần rất hận ả sao?"



Lúc ấy mẹ của Tần Dật, Chu Tố Tố còn cho người đối phó với Cố Doanh Tích nhiều lần, lúc này Tần Dật lại thông đồng với Cố Doanh Tích rồi.



"Hận ả chứ, nhưng một nam tước Anh quốc bảo vệ ả." Tuy cuối cùng nhà họ Tần đã nhận lỗi với Ninh Vân Hoan, nhưng trong lòng Lan Cửu luôn nhớ kỹ nhà họ Tần, từ khi nhà họ Tần đối phó với Cố Doanh Tích, gia tộc Green như có như không bảo vệ Cố Doanh Tích, sau cùng hai phe đối kháng, ngay từ đầu có lẽ chỉ là thăm dò, nhưng về sau nhiều lần đối chọi, khẳng định song phương đều đã thật sự khai chiến, tuy chưa phải kết cục không chết không ngừng, nhưng nhất định giữa hai bên có oán hận rất sâu, tuy nhiên nhà họ Tần không phải đại tộc cao nhất ở Hoa Hạ, nhưng vẫn được xưng là rắn đầu đàn, cho nên thế lực của nam tước Anh quốc hoàn toàn không thể xâm nhập, cho dù anh ta cũng có bối cảnh hắc đạo.



"Nam tước Anh quốc?" Ninh Vân Hoan nghĩ đến Bruce Green, chỉ nghe đến tên nhưng vẫn chưa hoàn toàn xuất hiện, thì thở dài nhẹ nhõm một hơi. Kiếp trước cô không tiếp xúc với vị nam tước kia nhiều, nên không biết nhược điểm của anh ta, bây giờ Cố Doanh Tích hoàn toàn không có căn cơ, đời trước lúc này đáng lẽ ả đã vào công ty nhà họ Ninh, bắt đầu gia nhập vào làng giải trí, từ từ bắt đầu được quý nhân nâng đỡ, nhưng bây giờ ả vừa ở với Tần Dật. Tạ Trác Doãn, Ninh Vân Thành và Tần Dật đều đã thành phế nhân, không thể giúp đỡ ả, hiện giờ công ty giải trí nhà họ Ninh ở trong tay mình, ả muốn vào làng giải trí không có cô dẫn đường, thì ả phải tìm ngõ khác.



Làng giải trí là một mớ hỗn độn, ả hoàn toàn không có tay trong và quan hệ, nếu ả muốn dựa vào cố gắng của bản thân, thì đợi kiếp sau đi!



Âu Dương Chấn Thiên đã bị cô vây ở nước ngoài, kiếp trước những tên đàn ông này sử dụng thủ đoạn với cô, cô phải trả thù lại từng cái một, hiện giờ có lẽ Âu Dương Chấn Thiên còn đang bị bạn gái của anh ta làm ầm ĩ khiến vô cùng buồn bực. Quả thật bây giờ anh ta đã có danh tiếng, nhưng anh ta càng nổi tiếng, thì lại càng sợ nó sẽ bị hủy hoại trong chốc lát.



Lúc trước anh ta có bạn gái hỗ trợ nên mới được như bây giờ, khi công thành danh toại thì muốn chia tay tìm giai nhân khác, trước kia bạn gái anh ta đấu không lại anh ta, đành phải yên lặng nuốt quả đắng này, nhưng giờ đây có Ninh Vân Hoan trợ giúp, nếu Âu Dương Chấn Thiên muốn dễ dàng thoát khỏi tay bạn gái anh ta, thì không đơn giản đâu.



Những thứ anh ta có hiện nay đều do bạn gái anh ta bán mình trả giá mới có thể kiếm được một số tiền lớn như vậy cho anh ta ra nước ngoài học tập, như vậy xuất thân của anh ta vĩnh viễn không thể xóa đi, đến khi anh ta thành đạt đã muốn đá văng bạn gái không vừa mắt này ra xa, cầm số tiền mà bạn gái anh ta cất công kiếm được để giúp đỡ Cố Doanh Tích, đời này Ninh Vân Hoan sẽ không để anh ta được tiện nghi vậy đâu!



Mật thám của nhà họ Cố báo lại nhà họ Cố có thể thuê được căn biệt thự, có thể sống những ngày tháng vô tư vì có 50 vạn lúc Âu Dương Chấn Thiên đi đã để lại, nhưng dù tiền bạc có nhiều đến mấy cũng sẽ nhanh chóng cạn kiệt, Ninh Vân Hoan chờ đến khi số tiền này hết, nhà họ Cố sẽ nghèo túng thôi.



Biết Lan Lăng Yến cần ra ngoài, động tác Lan Bưu cực nhanh, một tuần sau anh ta đã mua được mấy căn nhà xinh đẹp ở nông thôn, đám người Lý Phán Phán vui vẻ ngồi chuyên cơ đến đó, quả thật cuộc sống trong thôn vô cùng thú vị, lúc này đang vào hạ nên có thể nghịch nước, đám người Lý Phán Phán ngoại trừ gạo dầu muối tương dấm chua và một ít phối liệu đã có ra, một số nguyên liệu nấu ăn khác hoặc bản thân tự làm, hoặc tự mình đi lấy thôi.