Nữ Phụ Trùng Sinh (Trùng Sinh Nữ Phụ)

Chương 61 : Hạ thuốc

Ngày đăng: 21:27 21/04/20


Bên trong phòng bao đã sớm chuẩn bị đầy đủ các loại rượu, hiệu quả cách âm rất tốt, lúc mấy người đi vào phòng bao, những bóng dáng tinh tế vốn luôn đặt tay ở bụng liền cúi nhẹ đầu lập tức cúi chào, giọng nói ngọt ngào: “Hoan nghênh các vị.”



Đối với đối thủ lâu năm của mình, Ninh Vân Hoan vô cùng mẫn cảm, cô ngay lập tức liền nghe ra giọng nói của Cố Doanh Tích.



Mặc dù vừa rồi Bưu thúc đã sớm nói Cố Doanh Tích đang đợi ở trong phòng bao, nhưng lúc này thật sự nhìn thấy người, Ninh Vân Hoan vẫn có chút không dám tin vào mắt mình.



Đây là nữ chủ băng thanh ngọc khiết gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn sao? Cô ta mặc một bồ đồ tỳ nữ viền lá sen với hai màu đen trắng xen lẫn nhau, bên dưới là tất chân xuyên thấu, bên trên có đeo chiếc tạp dề hình gấu trúc đáng yêu, cả người từ trên xuống dưới chỉ mặc bấy nhiêu, bộ váy kia chỉ dài vừa qua mông, ngay cả đường cong vểnh cao của cái mông cũng có thể nhìn thấy rõ mồn một, bên trong không mặc đồ gì, ẩn ẩn có thể nhìn thấy chút bóng râm của u cốc và những đường cong lồi lõm ở giữa hai cái mông vểnh cao.



Mà tóc của Cố Doanh Tích kết thành hai bím tóc thả trước ngực, trên đầu đội chiếc khăn trùm có cùng màu sắc với chiếc váy viền lá sen, làm cho Cố Doanh Tích vừa có vẻ dụ hoặc vừa có vẻ thanh thuần.



Theo quy củ của Hội sở Quan lại quyền quý, tỳ nữ ở đây thường không lên sàn diễn, nếu có người đặt riêng thì không nói, ở trên địa bàn của Bưu thúc, tuyệt đối không có người nào dám động tay động chân với tỳ nữ, đây là một quy tắc bất thành văn! Tỳ nữ ở đây ăn mặc dụ hoặc như vậy, nhưng chỉ có thể nhìn mà không thể ăn, đặc biệt là bộ đồ dụ hoặc kia, đừng nói là đàn ông, ngay cả phụ nữ cũng nhìn không chớp mắt.


Nghe thấy lời thổ lộ chân chính của Cố Doanh Tích, Ninh Vân Hoan suýt nữa ghê tởm tới chết, cô cũng không mở miệng nói lời nào, Lan Lăng Yến lại chỉ vào Cố Doanh Tích đang không ngừng tự xé rách quần áo của mình, trong miệng thì thào kêu nóng hiện ra vài phần kiều mị, nói: “Xem chừng cô ta, đợi đến khi thuốc hoàn toàn phát huy tác dụng đem vứt cô ta ra bên ngoài.”



Anh đã sớm chuẩn bị đại lễ cho Cố Doanh Tích ở bên ngoài. Lan Lăng Yến nghĩ tới đây, khóe miệng nhếch lên một độ cong nhỏ.



Nhìn thấy Cố Doanh Tích đang không ngừng kêu nóng, thân mình ưỡn ẹo như rắn nước bị hai người áo đen xách lên, thân mình cô ta không ngừng giãy dụa, thỉnh thoảng quay đầu thè lưỡi ra liếm hai người ở bên cạnh mình, hai người kia đều là người Lan Lăng Yến đặc biệt huấn luyện, người ngay lần đầu tiên gặp Cố Doanh Tích đã bị quyến rũ mà động tâm hoàn toàn không thể so sánh với lòng trung thành của họ đối với Lan Lăng Yến. Lúc này họ còn không biết vị trí của Cố Doanh Tích trong lòng chủ tử của mình sao, vì vậy nhìn thấy cô ta liếm, liền ghê tởm tới mức một đánh cho cô ta một quyền.



“Đi thôi, trò hay bắt đầu rồi.” Lan Lăng Yến cười lạnh nhìn Cố Doanh Tích đang nóng như lửa, thân thể cô ta không ngừng chà xát lên thân thể hai người đàn ông vạm vỡ kia, biểu tình cũng là một bộ dáng khát vọng, nhưng trong mắt lại lộ ra một chút gấp gáp, chỉ biết là cô ta vẫn còn duy trì được sự thanh tỉnh.



“A, ưm..........Lan ca ca, anh, anh đưa em đi đâu vậy?” Trong lòng cô ta hiểu rõ, nhưng thân thể giống như một ngọn đuốc bị thiêu đốt, chỉ nhìn Lan Lăng Yến, Cố Doanh Tích liền cảm thấy chiếc quần lót chữ T mỏng manh kia càng dính sát vào chỗ mềm mại của cô ta, dường như có một dòng thủy chiều nóng bỏng chảy ra ngoài, thân thể hư không trực tiếp bao phủ lấy cô ta.



Lúc này mục đích của Lan Lăng Yến đã đạt được, làm sao có thể kiên nhẫn nói chuyện với cô ta, căn bản không thèm để ý tới cô ta, kéo tay Ninh Vân Hoan đi ra ngoài. Ánh mắt của Cố Doanh Tích nhất thời mở to, giống như bây giờ mới nhìn thấy người ở bên cạnh anh, nhất thời liền ngậm chặt tiếng ngâm ở trong miệng, kêu lên the thé: “Ninh Vân Hoan, lại là em! Tại sao lúc nào em cũng đối đầu với chị, em đưa ra chủ ý gì cho Lan Cửu ca làm anh ấy hại chị như vậy, Lan Cửu ca, anh cứu em với.......”