Nữ Phụ Trùng Sinh (Trùng Sinh Nữ Phụ)

Chương 62 : Giáo huấn

Ngày đăng: 21:27 21/04/20


Đúng là kẻ thù gặp mặt liền đỏ mắt gay gắt, Ninh Vân Hoan hóa trang thành như thế này e rằng ba Ninh mẹ Ninh vừa nhìn chưa chắc đã nhận ra ngay, nhưng Cố Doanh Tích vừa nhìn đã nhận ra.



Hơn nữa vừa rồi một người lớn như vậy đứng trong phòng bao nửa ngày, cô ta một chút cũng không phát hiện ra, đến bây giờ mới nhìn thấy, Cố Doanh Tích chuyên chú nhìn Lan Lăng Yến tới mức độ nào cơ chứ? Huống chi cũng không phải cô tự mình hạ thuốc, sau khi Lan Lăng Yến hạ thuốc xong, Cố Doanh Tích cam tâm tình nguyện uống, cái này không thể đổ hết lên đầu cô đi?



Ninh Vân Hoan có chút không biết nói gì nhìn cô ta một cái, cũng không đáp lời, dù sao Cố Doanh Tích vừa nhìn chính là bộ dáng gặp xui xẻo lớn, Lan Lăng Yến cho cô ta uống khẳng định không phải xuân dược thông thường, trong phòng thí nghiệm của anh còn có thứ cổ quái kỳ lạ gì không có sao? Kiếp trước coi như cô đã tự mình thử qua, kiếp này Cố Doanh Tích cũng nên thử qua mới phải.



Ở cửa sau của Quan lại quyền quý, Bưu thúc đã dẫn khoảng mười tên côn đồ tóc xanh tóc đỏ đang đứng ở bên ngoài, lạnh giọng phân phó: “Sau khi chơi xong nhớ kín miệng, nếu không các người cũng biết hậu quả rồi đấy!”



Mấy tên côn đồ có thân hình gầy tới mức quỷ dị vội vàng cúi đầu liên tục đáp ứng, khoảng mười phút sau, Cố Doanh Tích bị hai người đàn ông vạm vỡ kéo ra, đẩy vào trong lòng đám côn đồ.



“A, các người muốn làm gì?” Cố Doanh Tích bị đẩy vào trong lòng những người này, ngay lập tức có bảy tám cánh tay đã sờ soạng cô ta, dùng sức nhào nặn cơ thể cô ta, cô ta lập tức bị dọa tới mức hoa dung thất sắc, thân thể không tự chủ được mà run rẩy, miệng thất thanh thét chói tai. Nhưng cùng với cảm giác đau đớn và nhục nhã cùng dâng lên, cô ta còn cảm thấy chó chút khoái cảm.



“Làm.” Một tên côn đồ trêu đùa nói một câu, miệng liền ngậm lấy môi của Cố Doanh Tích mà mút, đồng thời có mấy cánh tay không ngừng sờ loạn trên thân thể cô ta, vẻ mặt của Cô Doanh Tích có chút phát điên, thét lên muốn khóc, nhưng đang muốn khóc lên tiếng, một tên miệng hôi tới mức làm người hôn mê liền ngậm lấy miệng của cô ta, không biết thay đổi bao nhiêu người, môi cô ta đã bị sưng đỏ, lại không thể nói ra được câu nào.
Ninh Vân Hoan vừa nhìn đã nhận ra người chạy tới đầu tiên với ánh mắt đỏ bừng là Ninh Vân Thành, người phía sau thân hình cao gầy, vẻ mặt nghèo túng vừa đúng là Tạ Trác Doãn, nhưng do một năm không gặp, cả người Tạ Trác Doãn nhìn vô cùng nghèo túng, khuôn mặt râu ria, nhìn có vẻ già đi ít nhất năm tuổi so với quý công tử luôn hăng hái trước đây, cho nên nhất thời cô không dám khẳng định.



“A! Mấy tên cặn bã các người, mau cút!” Ninh Vân Thành giống như phát điên xông lên, vừa xông lên vừa điên cuồng gọi tên của Cố Doanh Tích: “Tích nhi, Tích nhi, em không sao chứ?”



Ninh Vân Hoan nghe tới đây liền nhịn không được, giãy dụa từ trên người Lan Lăng Yến ngồi thẳng lên, lúc này mới ngẩng đầu lên nói với anh: “Anh ta kêu như vậy, lẽ nào không sợ người khác tới sao? e sợ người ta không biết ở đây có một người phụ nữ bị phi lễ sao?” Ninh Vân Thành dường như không thể chấp nhận một hạt cát trong mắt, không thể khoan dung Cố Doanh Tích có một chút sai lầm nào hay sao? Lần trước cô vẫn chưa nói gì đã làm hắn ta phát hỏa lớn như vậy, đến nay Cố Doanh Tích đã bị người ta biến thành như vậy, chỉ kém không làm tới bước cuối cùng, hắn ta kêu lên như vậy, sau này để người ta biết được, Cố Doanh Tích còn dám xuất hiện ở bên ngoài sao?



Lan Lăng Yến nghe tới đây, không nhịn được cười, khóe miệng Lan Bưu co rút, đây là lần đầu tiên trong buổi tối hôm nay hắn ta nghe thấy Ninh Vân Hoan mở miệng nói truyện, vốn dĩ vừa rồi thấy hai người đàn ông chạy tới không sợ hiện trường nhiều người, có tình có nghĩa nguyện ý cứu người mình yêu, không chạy trốn một cách uất ức, nhưng Ninh Vân Hoan nói như vậy, hắn ta cảm thấy hai người đàn ông kia bị ngốc rồi.



Nhưng theo điều tra, người đàn ông đó không phải anh trai của cô sao?



Ninh Vân Thành là người đầu tiên xông tới, muốn cướp miếng thịt béo trong miệng của người khác, những tên côn đồ kia tất nhiên là cảm thấy không vui, liền dơ nắm đấm hướng tới khuôn mặt của hắn ta. Trên người Cố Doanh Tích có gắn thiết bị truyền âm thanh, người trong xe nghe thấy rõ ràng âm thanh của nắm đấm đánh vào mặt có bao nhiêu lớn, mặc dù bình thường Ninh Vân Thành có bộ dáng ngoài người trong chó, nhưng hắn ta căn bản không biết đánh nhau, nếu một hai người còn được, dựa vào ưu thế có vóc dáng cao lớn của hắn còn có thể ngăn cản được, nhưng nhiều người như thế này, chỉ là một người đánh hắn một quyền hắn cũng không chịu được, rất nhanh Ninh Vân Thành đã bị đánh cho kêu rên.