Nữ Phụ Trùng Sinh (Trùng Sinh Nữ Phụ)

Chương 92 : Chưa chết

Ngày đăng: 21:27 21/04/20


Cố Doanh Nặc ngẩn người, nhưng không tin lời nói của Ninh Vân Hoan, chỉ nghĩ rằng cô đang dọa ả mà thôi, cho nên ả căm tức trùng mắt nhìn cô: "Lời mà tôi nói, tôi tất nhiên sẽ phụ trách, chị gái tôi bây giờ sống không thấy người chết không thấy xác, cho dù không phải mày tự tay giết chết chị ấy, thì cũng là mày tìm người giết chị ấy! Mày đáng chết!"



Ninh Vân Hoan không thèm liếc nhìn ả ta, chỉ là lấy điện thoại ra gọi cho Lan Lăng Yến, cô tin rằng với bản lĩnh của Lan Lăng Yến, sau khi giải quyết Cố Doanh Tích, cho dù ả ta được người cứu đi, nhưng sau đó anh không hề nhắc tới Cố Doanh Tích dù chỉ một chữ, khẳng định là đã biết chỗ ở của ả ta, cho nên sau khi điện thoại kết nối, Ninh Vân Hoan chẳng nói gì dài dòng, trực tiếp nói: "Tung tích hiện nay của Cố Doanh Tích, anh biết không?"



Cho dù hôm nay không xảy ra chuyện Cố gia tới đây, Ninh Vân Hoan cũng không muốn để cho Cố Doanh Tích tiếp tục trốn nữa, vừa nghĩ tới ả ta có thể đang ở cùng với Mộ gia nhị công tử bồi dưỡng tình cảm, cô liền nghĩ tới hàng loạt chuyện kiếp trước, Cố Doanh Tích trốn mất làm cô có cảm giác như đang phải đối mặt với con rùa rụt cổ, cái cảm giác không thể đánh trúng được nó.



Vốn dĩ cảm thấy vui vẻ đối với việc Ninh Vân Hoan chủ động gọi điện thoại cho mình, nhưng thấy cô vừa gọi điện ngay cả một tiếng chồng ơi cũng không gọi, vừa mở miệng đã nhắc tới cái tên Cố Doanh Tích, trong lòng Lan Lăng Yến liền không vui, càng thêm chán ghét Cố Doanh Tích, nhưng anh dừng một lát, vẫn hỏi: "Sao vậy?"



Anh không nói là không biết, trong lòng Ninh Vân Hoan đã có tính toán, vội nói: "Người Cố gia chạy tới chỗ ba em làm loạn, nói là em giết chết Cố Doanh Tích rồi."



Lan Lăng Yến nghe ra sự tức giận trong lời nói của cô, không nhịn được nhếch môi: "Em đợi chút." Anh nói xong liền ngắt điện thoại.



Một lúc sau, điện thoại trong người Cố Nhàn liền vang lên, bà ta đang định nhận điện thoại, Ninh Vân Hoan nghĩ tới cô vừa mới gọi điện cho Lan Lăng Yến, vội nói: "Bà đừng nhận vội, nhấn loa ngoài để mọi người cùng nghe."



Khuôn mặt Cố Nhàn sung huyết, hừ lạnh: "Tôi làm chuyện gì cũng đường đường chính chính, cũng không giống một số người trong lòng có quỷ, mọi người nghe cũng tốt, vừa đúng lúc phân xử giúp tôi!" Cố Nhàn nói xong, mới lấy điện thoại ra xem, trên màn hình lại hiển thị một dãy kí tự dấu sao, lúc bà ta có chút nghi hoặc thì Cố Doanh Ngữ liền trừng mắt nhìn Ninh Vân Hoan, sau đó mới nhận điện thoại thay.
Nghĩ như vậy, trong lòng Cố Doanh Tích liền thanh thản.



Ninh Vân Hoan ở một bên nhìn biểu tình của người Cố gia, thấy Cố Doanh Nặc ban đầu phẫn nộ sau đó bình tĩnh, khóe miệng nhịn không được cười vui vẻ.



Không ngờ người Cố gia luôn xem Cố Doanh Tích là chị gái tiên nữ cũng có lúc bất mãn đối với ả ta, người Cố gia vốn coi Cố Doanh Tích như thần thánh, người người đều thích đến vô tận, coi ả ta làm trung tâm mà xoay chuyển xung quanh, nhưng hôm nay lại thấy quan hệ Cố gia cũng không chặt chẽ đoàn kết như cô nghĩ, cũng có lúc bất mãn với nhau.



Chỉ cần có cơ hội, Ninh Vân Hoan nhất định sẽ làm cho sự bất mãn của người Cố gia đối với Cố Doanh Tích càng ngày càng lớn, trên đời này nếu không có tình yêu nào mà nữ chủ không thể phá hoại, thì nhất định sẽ không có tình thân nào mà nữ phụ không thể phá hoại, nếu cô đã xuyên thành nữ phụ, kiếp trước cũng không biết lợi dụng thật tốt thân phận của mình, ngược lại còn muốn quan hệ tốt với Cố Doanh Tích để có một kết cục tốt đẹp.



Nhưng không ngờ bản thân cô bị hại tới mức tan cửa nát nhà, đời này trùng sinh cũng nên làm một nữ phụ tiêu chuẩn rồi, cố gắng ngáng chân nữ chủ, làm chuyện phá hoại, để cho ả ta nếm  thử cảm giác bị người thân vứt bỏ như cô kiếp trước!



Cố Doanh Tích gọi điện thoại tới, người Cố gia tất nhiên không thể la hét rằng Ninh Vân Hoan giết hại ả ta nữa, lại thêm không biết tại sao, Cố Doanh Tích vừa gọi điện thoại tới, Cố Nhàn vừa rồi còn muốn sống muốn chết đã hăng như đánh tiết canh gà, khuôn mặt thậm chí còn lộ ra chút hồng hào, đôi mắt sáng rõ mà có tinh thần, có thấy mệt mỏi hay nhu nhược yếu đuối gì đâu, hai chị em Cố Doanh Nặc cũng mắt đầy ý cười, lúc cảnh sát đem người đi, Cố Nhàn đang định gói vải trắng trên đất lại mang toàn bộ tiền đi, Ninh Vân Hoan vội lớn tiếng nói:



"Bà Cố, nếu hiện nay con gái bà không bị người khác hại chết, bây giờ bà lại còn đến phá hoại danh tiếng của ba tôi, làm bộ làm tịch ở đây để người khác đồng tình cho tiền, tôi nghĩ bà Cố đây không phải ăn mày, cho nên cũng không cần số tiền này phải không?"