Nữ Thần Trở Về

Chương 13 :

Ngày đăng: 21:11 20/04/20


- Cung đưa phụ hoàng!



Công chúa Đang Lợi dáng vẻ yểu điệu, phong tư ngàn vạn cúi người hành lễ với Hán Vũ đế. Trong lễ nghi mang theo sự uy nghi của công chúa lại có vài phần thân mật giữa con gái với phụ thân.



- Rất tốt! Cắt!



Đạo diễn Từ ngồi sau máy giám sát vung tay hô dừng. Ninh Tây quay đầu lại phát hiện ra Chu Hải Lệ đứng dậy, thân thể hơi run run liền đưa tay đỡ cô ấy một chút, sau đó cười rồi tránh sang một bên.



Cảnh diễn này quay xong, Ninh Tây cũng thả lỏng hơn nhiều. Cô ngồi trên ghế trang điểm lại, trong lòng có chút không bình tĩnh. Quay phim cùng với những diễn viên đứng đầu có thực lực, đúng là rất áp lực. Đến đoạn cuối, suýt chút nữa cô bị hai người đó dắt đi.



- Chị Tây Tây!



Tiểu Dương rót cho Ninh Tây một chén trà mật ong táo đỏ, nói thầm:



- Chị mặc đồ cổ trang trông thật xinh đẹp.



Ninh Tây mở mắt, nở nụ cười dịu dàng với Tiểu Dương,



Thấy nụ cười đó, tiểu Dương liền ngây người, một lúc sau mới che má đỏ bừng, cầm nửa chén trà mật ong táo đỏ của Ninh Tây chạy đi.



Trương Thanh Vân đi tới thì thấy cảnh này. Anh hơi dừng chân một chút, rồi mới đi đến bên cạnh Ninh Tây:



- Hôm nay em còn hai cảnh quay nữa. Là đối diễn với Chu lão sư.



Tuy rằng độ hot của Chu Hải Lệ không bằng những nghệ sĩ tuổi trẻ, nhưng địa vị và quan hệ trong nghề của cô thì ít ai có thể sánh bằng. Với cô, ngay cả bên đầu tư lẫn đạo diễn của "Hán thời vân nguyệt" cũng phải khách khí một hai phần.



Ninh Tây biết rõ Trương Thanh Vân đang nhắc nhở bản thân không nên đắc tội với Chu Hải Lệ, vì vậy im lặng gật đầu. Bàn tay vô ý thức lật lật kịch bản, sau đó cúi đầu xem lại một lần nữa lời kịch đã sớm thuộc lòng.



Ở bên phía Chu Hải Lệ, mấy phụ tá cùng thợ trang điểm riêng đang vây quanh cô. Cô lật xem kịch bản, quay đầu nói chuyện phiếm với đạo diễn Từ:



- Người mới mà lúc nãy đối diễn với tôi không tệ!



- Có thể để cô khen một tiếng tốt vậy chắc chắn không kém rồi.



Từ đạo diễn nói, coi như khen cả Chu Hải Lệ lẫn Ninh Tây.



- Được rồi! Chúng ta là bạn cũ nhiều năm như vậy, không cần dùng kiểu nói đó với tôi!



Chu Hải Lệ liếc xéo đạo diễn Từ, sau đó nói:




Tiếng nước rào rào vào sáng sớm yên tĩnh cực kỳ vang dội. Ninh Tây tắt vòi nước, cười với chính mình ở trong gương, còn thò tay xoa xoa hơi nước trên mặt gương.



Giọt nước từ mặt gương chảy xuống dưới, Ninh Tây ngáp một cái, quay người ra khỏi phòng tắm, sau đó mở tất cả đèn trong phòng lên. Ngay lập tức, mọi thứ đều sáng như ban ngày.



Cô nấu cho mình một bát cháo thịt nạc cùng một quả trứng trần. Sau khi ăn xong, cô liền súc miệng, thay quần áo, trang điểm. Ninh Tây nhìn bản thân mình trong gương, làm một cái hành động tự cổ vũ mình.



Trương Thanh Vân và Ninh Tây đầu tiên là đến gặp Chu Hải Lệ, sau đó Chu Hải Lệ sẽ dẫn bọn họ đến gặp Tiền Từ Hải.



Có lẽ cần phải thử cả trang phục nên bọn họ đến gặp Tiền Từ Hải tại một gian văn phòng. Ở đó, ngoài Tiền Từ Hải ra còn có cả thợ trang điểm, thợ trang phục, nhà tạo mẫu tóc cùng mấy vị nhân viên chủ sang. Nhìn vào đấy cũng đủ để thấy sự coi trọng của Tiền Từ Hải đối với nhân vật này.



Sau khi chào hỏi xong, Tiền Từ Hải cũng không kéo dài thời gian mà trực tiếp nói với Ninh Tây:



- Ngày hôm qua, Chu Hải Lệ gửi hình của cô cho tôi xem. Ngoại hình của cô đúng là rất phù hợp, nhưng chỉ có ngoại hình thôi thì không đủ.



Ông chỉ về phía đám người thợ trang điểm phía sau mình:



- Trước hết, cô thử quần áo đi. Sau đó lại biểu diễn một đoạn cho tôi xem.



Ninh Tây khẽ gật đầu, đi theo nhân viên công tác đến phòng bên cạnh để thay đồ và trang điểm.



Thợ trang phục chọn cho cô một chiếc áo bào màu xanh nhạt. Không biết áo này may bằng vải gì, mặc lên người nhìn hết sức phiêu dật, nhưng tuyệt đối không khiến cho người khác cảm thấy nó là đồ giá rẻ hoặc hàng nhái.



Kiểu tóc cũng được sửa thành búi tóc phi tiên giống như tiên nữ trên bức bích họa thời cổ đại. Kiểu dáng của mảnh lụa trên trên người và đồ trang sức cũng đều giống với tạo hình trong bức họa Phi Thiên.



Trong nguyên tác có nói Thanh Yên tiên tử, da trắng hơn tuyết, mi cong tựa núi xa, mái tóc mượt mà như mây, mắt sáng như sao trời. Có thể nói, trong tưởng tượng của tác giả lẫn người đọc, nàng là một nhân vật cực kỳ xinh đẹp, cực kỳ phù hợp với hình tượng tiên nhân mà người đời hay tưởng tượng.



Ninh Tây thấy giữa lông mày của mình hơi lạnh, trong lòng biết đây là thợ trang điểm vẽ họa tiết giữa trán cho mình.



- Được rồi.



Đại khái khoảng mấy phút sau, thợ trang điểm dừng tay bảo:



- Coi như xong.



Ninh Tây mở mắt ra, chậm rãi đứng lên. Cô nói cảm ơn với đám người thợ trang điểm, sau đó mới nhấc lên làn váy, đi về phía văn phòng.



Trong văn phòng, Tiền Từ Hải đang nói chuyện phiếm với Chu Hải Lệ. Nhưng khi cửa phòng mở ra, trong giây phút đó, ông không nói được lời nào nữa.