Nữ Thần Trở Về

Chương 62 :

Ngày đăng: 21:12 20/04/20


"Ngại quá, chúng ta có thể đổi chỗ ngồi không?"



Thường Thời Quy liếc mắt nhìn Chu Mạt Lỵ ngồi ở trong góc, đứng dậy đi đến bên cạnh Trương Bồi Bồi.



"Tôi có một số việc muốn thương lượng với Ninh Tây."



"Được, được, "



Trương Bồi Bồi gấp gáp đứng lên, đem vị trí nhường cho Thường Thời Quy.



"Cám ơn."



Thường Thời Quy hướng về cô ấy khách khí nói lời cảm ơn, chỉ là một động tác đứng lên của hắn cũng mang vài phần ưu nhã của giới quý tộc, cho dù trong tay hắn còn cầm bát đũa cũng không chút nào ảnh hưởng tới hình tượng.



"Không cần cám ơn."



Trương Bồi Bồi nhỏ giọng nói một câu, chạy đến chỗ vốn là chỗ của Thường Thời Quy ngồi xuống, nhịn không được vuốt vuốt ngực, trên thế giới vì sao lại có đàn ông mê người như vậy, đây là phạm tội đó.



Cô cẩn thận ngẩng đầu nhìn Ninh Tây, trong mắt mang theo sùng bái, bị người đàn ông có mị lực như vậy theo đuổi, còn có thể yên ổn không rung động thì đúng là nữ vương.



Những người khác cũng thấy rõ việc Thường Thời Quy đổi chỗ ngồi, trong lòng cũng đoán được chuyện gì. Trước khi Chu Mạt Lỵ đến, Thường tổng tài mặc dù đối với Ninh Tây có hành vi thân mật, nhưng chưa bao giờ đề cập tới việc đổi chỗ. Hiện tại Chu Mạt Lỵ vừa đến, Thường tổng liền thay đổi thái độ, hiển nhiên hắn biết rõ Ninh Tây cùng Chu Mạt Lỵ trước kia có ân oán, hơn nữa còn lo lắng Chu Mạt Lỵ có thể làm tổn thương Ninh Tây, mới đề nghị đổi chỗ.



Người như Thường Thời Quy, xuất thân gia giáo, ở bên ngoài mỗi tiếng nói, mỗi cử động từ trước đến nay có thể nói là thuộc dạng lễ nghi quý tộc, nhưng hôm nay đang dùng cơm lại muốn đổi chỗ ngồi, như vậy được xét vào hành vi thất lễ, với sự giáo dưỡng của Thường Thời Quy, chắc chắn không thể không biết.



Nhưng hắn vì Ninh Tây, biết vẫn làm.



Nam chính Thiệu Sùng thấy người ngồi cùng bàn có vẻ kỳ quái, cũng học Chu Hải Lệ, làm như cái gì cũng không thấy được, cái gì cũng không đoán được.



Bọn họ trong giới giải trí là nhân vật tai to mặt lớn, nhưng so với vị Thường tổng dòng dõi bối cảnh này cũng chẳng tính ra cái gì?



Ninh Tây cũng không nghĩ Thường Thời Quy lại làm vậy, nghiêng đầu thấp giọng nói:



"Không yên tâm về em như vậy sao?"



"Anh yên tâm về em, lại không yên tâm với người khác, "



Thường Thời Quy dùng đũa gắp món ăn Ninh Tây thích đặt vào trong chén cô.



"Không có sự an toàn tuyệt đối, dù chỉ có một phần vạn khả năng gặp nguy hiểm cũng phải cẩn thận."



Nghe nói như thế, Ninh Tây cười cười, không hỏi lại gì, chỉ gắp món ăn Thường Thời Quy gắp cho bỏ vào trong miệng ăn hết.



Tôn Vũ Hàm yên lặng uống một ngụm dấm chua, bên người cô có hai người này rõ ràng không làm hành vi thân mật, vì sao cảm giác mình bị nhét một miệng toàn thức ăn cho chó?



Chu Mạt Lỵ nghe bàn chủ náo nhiệt, cầm chén rượu trầm mặc không nói, một hồi lâu sau mới cắn răng đứng dậy hướng bàn chủ thẳng tắp đi đến.
Những người khác nghe nói như thế, lập tức câm như hến.



Chu Hải Lệ nói đúng, mặc kệ hai người này là quan hệ như thế nào, nếu như tin tức từ trong miệng bọn hắn truyền đi, cuối cùng xui xẻo là chính bọn họ.



"Thành thật khai báo, anh vừa rồi là cố ý phải không?"



Ninh Tây đưa tay chọc chọc ngực của Thường Thời Quy.



"Cố ý cái gì?"



Thường Thời Quy cầm ngón tay Ninh Tây đang chọc đến chọc đi, cười nhẹ một tiếng,



"Đã trễ thế này, người khác đưa em về anh không yên tâm."



"Người không khiến người khác yên tâm là anh mới đúng, "



Ninh Tây liếc mắt nhìn hắn,



"Anh nói có đúng không?"



Thường Thời Quy cười đem cô ôm vào trong lòng, nhẹ nhàng vuốt ve đỉnh đầu cô:



"Ta thật sự muốn cho tất cả mọi người biết, em là người phụ nữ của anh."



Ninh Tây ở trong lòng hắn ngửa đầu nhìn lên:



"Thực sự muốn cho mọi người biết?"



Thường Thời Quy nhìn cô ánh mắt ôn nhu, ôn nhu đến mức Ninh Tây cảm giác mình sẽ chìm đắm trong biển rộng ôn nhu này.



"Muốn, "



Thường Thời Quy mặt mày vui vẻ.



"Nhưng anh lại không muốn có người nói em ôm bắp đùi anh."



"Nói hươu nói vượn, em làm sao có thể ôm bắp đùi của anh, "



Ninh Tây cười hì hì ôm lấy eo hắn.



"Em rõ ràng thích ôm eo anh."



Thường Thời Quy lần nữa cười ra tiếng.