Nữ Thần Trở Về
Chương 63 :
Ngày đăng: 21:12 20/04/20
Sáng sớm hôm sau, trên mạng đều là những lời khen cho phim điện ảnh mới công chiếu ( Đàm Hải Tiên Ký), không ít người chạy đến Ninh Tây blog, khóc chít chít bày tỏ, từ nay về sau chính là người hâm mộ của cô.
Không phải là bọn họ nông cạn, mà là Ninh Tây diễn vai Thanh Yên tiên tử đích xác quá phù hợp với hình tượng tiên nhân trong lòng bọn họ.
Rất nhanh phòng bán vé ( Đàm Hải Tiên Ký) chạm mốc năm tỷ, còn chưa kể bộ phim này vé bán ra còn tiếp tục tăng.
Không biết khi nào thì bắt đầu, tất cả mọi người bắt đầu dùng Ninh nữ thần để gọi Ninh Tây, người hâm mộ của Ninh Tây, cũng gọi là fan của nữ thần.
Ngày nghỉ trung thu chính là thời ngày phòng bán vé hoàng kim nhất, nhưng cũng có một số bộ phim tuyên truyền không được rộng rãi do không đủ kinh phí cơ bản lại phải rơi vào biển rộng.
( Đàm Hải Tiên Ký) thành công, tất cả người trong nghề cũng có thể đoán được, nhưng bọn họ cũng không nghĩ tới bộ phim này sẽ thành công đến vậy, ngay cả diễn viên quần chúng trong bộ phim chỉ có vài lời kịch, cũng kéo được ít nhiều người theo dõi.
Còn nam chính và nữ chính,các vai phụ quan trọng thì lời mời hoạt động không ngừng, nổi thấu một góc trời.
Bởi vì phim kết cục lập lờ nước đôi, dẫn tới fan nữ chính và fan của Thanh Yên ở trên mạng nháo đến mức khí thế ngất trời, nếu như không phải là Tôn Vũ Hàm và Ninh Tây lcó quan hệ tốt, chỉ sợ trận chiến này còn muốn đốt tới trên người hai diễn viên ngoài đời thực.
Lý Ngọc là người hâm mộ trung thành của Tôn Vũ Hàm, vì ủng hộ thần tượng nhà mình còn cố lôi kéo bạn tốt đi rạp chiếu phim mua vé xem phim ( Đàm Hải Tiên Ký).
Tiến vào phòng chiếu phim, phim còn không chưa chính thức bắt đầu, phòng chiếu phim em trên cơ bản đã ngồi kín, cô đem vé xem phim tiện tay bỏ vào trong túi xách, chờ phim mở màn.
Ngay từ đầu, liền đem sự chú ý của Lý Ngọc kéo vào màn hình. Thanh Yên tiên nhân từ đám mây rơi xuống, cô nghe được bốn phía có người nhỏ giọng sợ hãi than.
"Đẹp quá!"
Đúng vậy, đẹp quá.
Cô cũng không nhịn được ở trong lòng cảm khái một tiếng, theo nội dung bộ phim, Thanh Yên tiên nhân ở bạch ngọc tiên trong cung, đạp mây mù nhảy múa, cô cảm giác mình tựa hồ muốn yêu nhân vật này luôn.
Khi thấy Thanh Yên tiên nhân vì người phàm, rút trâm ngọc hóa thành bảo kiếm, cùng người Ma tộc chiến đấu, cô đột nhiên nhớ tới nghi thức ra mắt bộ phim, Tiền Đạo diễn nói Ninh Tây vì muốn diễn đánh võ đẹp mắt lưu loát, thường trốn ở góc phòng luyện kiếm thuật.
Trận đánh nhau này xác thực là đặc sắc, đạo diễn không để cho diễn viên tùy tiện bày vài tư thế, mà là thực sự để diễn viên đánh nhau, hơn nữa động tác đánh nhau còn căn cứ thân phận từng người, tản ra loại khí thế phù hợp.
Dân chúng đơn thuần hoàn toàn không biết gì, bọn họ không biết tiên nhân mình mỗi ngày tế bái cũng đã từng giúp đỡ bọn họ. Còn nữ chính trùng sinh chuyển thế, nàng liệu còn nhớ mình đã từng không oán không hận yêu một người đàn ông sâu đậm.?
Trời đất bao la, nam chính lẻ loi một mình nên đi hướng nào?
Còn có Thanh Yên tiên nhân, nàng giúp dân chúng, dân chúng lại không hề biết, cuối cùng còn thần hồn bị diệt. Nếu như nàng biết rõ sau khi mình tiêu tán, người phàm cũng không biết sự hi sinh của nàng, không có lấy một chút biết ơn dành cho nàng, nàng liệu có hối hận hay không?
Đi ra khỏi rạp chiếu phim, Lý Ngọc thở ra một hơi thật dài, nhìn bạn tốt bên cạnh đỏ vành mắt cười cười.
Xem bộ phim này xong Lý Ngọc mới phát giác được, trên mạng những người kia vì nam chính thích ai mà khắc khẩu, nhưng điều này thật sự là không có ý nghĩa, bởi vì bộ phim này trọng điểm căn bản không phải là tình yêu, mà là đang nhân tính hoặc là thần tính hóa.
"Buổi tối có mấy người bạn mời ăn cơm, có thời gian cùng đi không?"
Ninh Tây ngẩng đầu giống như cười mà như không cười liếc hắn một cái, biết rõ hắn muốn mang mình đi gặp bạn của hắn, nháy mắt nói,
"Đến lúc đó tới đón em nha."
"Tốt."
Thường Thời Quy lập tức cười ra tiếng, giống như được đại tiện nghi.
"Được rồi, Thường đại tổng tài, không đi nữa là bị muộn đấy, "
Ninh Tây vung tay lên, làm động tác đuổi người.
"Buổi tối gặp."
"Buổi tối gặp."
Thường Thời Quy duy trì gương mặt mỉm cười, lên xe.
Chờ Thường Thời Quy lái xe đi, Ninh Tây quay đầu lại thấy một thanh niên anh tuấn đứng ở chỗ không xa, cười mở miệng nói:
"Cao tiền bối, xin chào."
"Chào, xin chào." Cao Lập có chút ngại ngùng cười cười.
"Lâm đ*o diễn nói sau khi mở máy chúng ta quay một cảnh quay, nhờ chỉ giáo nhiều hơn."
"Anh chỉ giáo tôi mới đúng, "
Ninh Tây khiêm tốn nói.
"Ta xem qua phim ( mù sông) có anh diễn, rất cảm động."
"Phải không."
Cao Lập xấu hổ cười, ( mù sông) là bộ phim hắn tham gia hai năm trước, sau khi chiếu phim cũng có chút danh tiếng, không nghĩ tới Ninh Tây có xem qua.
Đối với diễn viên mà nói, lời khen tặng tốt nhất chính là khen ngợi vai diễn nhân vật của hắn, cho nên ngắn ngủi vài phút, Ninh Tây đx khiến Cao Lập có hảo cảm.