Nữ Vương Mommy Giá Lâm
Chương 208 : Về nhà mẹ đẻ
Ngày đăng: 17:10 30/04/20
Editor: Thơ Thơ
“Bảo bảo, trong một tháng này đây, mẹ sẽ nỗ lực đi quan sát ba ba con, sẽ nỗ lực đi yêu ba ba con, cũng sẽ nỗ lực kêu ba ba con cũng yêu con, yêu mẹ. Như vậy…… con sẽ sinh ra ở một gia đình toàn bộ đều là tình yêu. Mẹ tin tưởng, con vĩnh viễn sẽ không đi con đường mẹ con đi ngày xưa. Nếu không……”
Khuôn mặt nhỏ mộc mạc xẹt qua một nụ cười bi thương, Tuyết Vi chậm rãi nhắm hai tròng mắt lại, nhẹ giọng nỉ non nói: “Nếu không, thực xin lỗi con. Một tháng sau, để con vĩnh viễn rời đi thế giới này, xin tha thứ mẹ…… Ích kỷ……”
Đầu năm hai, đại trạch Nhà họ Tuyết.
“Làm sao có thể chứ? Làm sao có thể chứ? Tuyết Vi vậy mà thật sự mang thai hả? Là một lần nào? Một lần nào? Phòng khách sạn kia một lần, hay là lúc sau, bọn họ lại……”
Trong phòng, Tuyết Phỉ Nhi giống như là gặp ma, một mình lầm bầm lầu bầu.
“Phỉ Nhi? Phỉ Nhi? Con có khỏe không?" Địch Mạn Lị nghe tin tới rồi, vẻ mặt lo lắng vỗ mặt con gái.
“Mẹ! Lúc này con thật sự thua! Con thua thật thảm…… thật thảm…… Nhà họ Tuyết chúng ta cũng muốn xong đời, tiện nhân Tuyết Vi kia nhất định sẽ trở về báo thù, nhất định sẽ!” Tuyết Phỉ Nhi khẩn trương ôm lấy mẹ.
Địch Mạn Lị cũng biết rõ lần này sợ là chạy trời không khỏi nắng, nhưng……
“Phỉ Nhi……” bà âm trầm đẩy con gái trong lòng ngực ra: “con còn không nghĩ tới, nếu Hoàng Phủ Minh thật sự có ý đối với Tuyết Vi, Tuyết Vi đã có đứa trẻ, vì sao bọn họ không kết hôn? Vì sao Hoàng Phủ Minh lại không đề cập tới lui hôn với con?”
“Đúng vậy! Đúng vậy, đây là vì sao, mẹ?” Thơ_Thơ_ddlequydon
“Mẹ cũng không biết Hoàng Phủ Minh đang bán cái gì. Nhưng mà…… Mẹ liền biết một sự kiện……” Nói đến đây, hai tròng mắt Địch Mạn Lị không khỏi hiện lên một tia sáng giảo hoạt.
“Chuyện gì, mẹ? Mẹ biết cái gì?”
Hay là câu nói kia, nhiều năm như vậy, cô thử tưởng cùng cha thân cận, nề hà, Tuyết Vĩ Quốc lại lần lượt vô tình đẩy cô đi ra ngoài……
“Mẹ……” Gần đến hoa viên, Tuyết Vi lập tức hóa thân thành bộ dáng thiếu nữ, mỉm cười ngọt ngào lên.
Tôn Vân Vân đùa nghịch hoa cỏ vừa thấy con gái, kích động để cái xẻng lại trên mặt đất, bước nhanh liền chạy tới trước mặt cô: “Vi Vi, mẹ nhớ con muốn chết!”
“Ha hả, con cũng nhớ mẹ.” Mẹ con hai người hồi lâu không thấy, tự nhiên có không ít lời muốn nói.
Mẹ dò hỏi tình hình con gái gần đây; con gái dò hỏi mẹ tình hình gần đây, biết được lẫn nhau mạnh khỏe, không thể nghi ngờ là an ủi lớn nhất trong lòng các cô.
“Vi Vi, con, có?”
Nhắc tới đề tài này, Khuôn mặt nhỏ của Tuyết Vi lập tức trở nên vô cùng xấu hổ.
Cô giống như là đứa trẻ làm sai chuyện, áy náy gục đầu xuống, nghiêm túc ngắm mắt mẹ.
“Mẹ, đúng…… Thực xin lỗi.”
“con biết đó, mẹ vẫn luôn giáo dục con, thiếu nữ phải hiểu được tự ái, có lẽ tất cả mọi người vì con có thai con nối dõi Nhà họ Hoàng Phủ mà cảm thấy vui vẻ. Chính là, thân là mẹ thân sinh của con, mẹ……”
Tôn Vân Vân không có đem lời nói tiếp tục nói tiếp, bà thật sự sợ tổn thương lòng con gái.
Nhưng Tuyết Vi hiểu rõ, chuyện này làm mẹ hổ thẹn. “con sai rồi…… Mẹ……”