Nữ Vương Mommy Giá Lâm

Chương 277 : Có một loại bảo hộ kêu bám riết không tha

Ngày đăng: 17:11 30/04/20


Editor: Thơ Thơ 



Những hắc y nhân đó thấy đại thế đã mất, sôi nổi vứt bỏ chủy thủ trong tay, đôi tay giơ qua đỉnh đầu.



“Minh, cậu không sao chứ?” Mộ Thần Hiên thở hổn hển chạy tới.



“Không có việc gì.” Anh lạnh lùng lắc lắc đầu, chậm rãi đi tới Trước mặt Tuyết Vi: “Xem em lần sau còn dám đuổi anh đi!” Ngón tay thon dài sủng nịch chọc chọc cái trán Tuyết Vi.



Cô chẳng hề để ý nhún vai: “Chính là đuổi anh đi, anh không làm theo, lúc tôi yêu cầu anh liền xuất hiện sao?”



Hoàng Phủ Minh hiện thân là chuyện bên trong Tuyết Vi dự kiến!



Lúc cô thấy mấy hắc y nhân kia, trước tiên liền gởi Hoàng Phủ Minh một cái tin nhắn trống. Cô sở dĩ cùng những hắc y nhân đó nói nhảm nhiều như vậy, chính là ý đồ kéo dài thời gian, chờ đến khi Hoàng Phủ Minh hiện thân!!



“em không thể hiểu được đã phát tin nhắn trống cho anh, không sợ anh không hiểu ý của em sao?” Hoàng Phủ Minh giảo hoạt nở nụ cười.



Tuyết Vi lại trầm mặc không nói rũ xuống mi mắt.



Cô nên nói cái gì đây? Thơ_Thơ_diễn_đàn_lê_quý_đôn



A……



Chẳng qua là cô gởi một cái ‘ tiền đặt cược ’ mà thôi.



Hãy còn nhớ rõ, vị nữ tác gia nói qua ‘ có một loại yêu gọi là, tôi làm anh thương tích đầy mình, nhưng khi tâm tình tôi hơi có một chút không tốt, anh lại có thể xa xôi vạn dặm, bỏ xuống hết thảy xuất hiện ở trước mặt tôi. ’



Cô cũng bất quá chính là muốn thử xem Hoàng Phủ Minh có thể thật sự lại đây hay không. Nhưng…… Anh thật sự tới!



Đương nhiên, anh sẽ qua tới có một phần lớn là bởi vì anh cơ trí, anh nhất định cảm giác được một cái tin tức này không tầm thường; mà một phần khác ……




Hoàng Phủ Minh nhìn vết thương của mình, lại nhìn Tuyết Vi, bàn tay to thình lình xoa cái trán của cô: “Còn phát sốt.”



Thân mình nhỏ ngẩn ra.



Đến lúc này, người đàn ông này còn nhớ bệnh tình của cô sao?



Mi mắt nâng lên, Tuyết Vi chậm rãi bắt lấy tay Hoàng Phủ Minh, nhàn nhạt nói: “Là Dạ Phi Nhã Lệ làm đi?!”



“Chuyện này, không cần em sốt ruột. Anh đã phân phó người, từ hôm nay trở đi, sẽ bảo hộ em hai mươi bốn giờ.” Mặt Hoàng Phủ Minh tuấn mỹ ở trong ánh đèn tối tăm chiếu rọi có chút u lạnh.



Có thể cảm giác đến, anh hẳn là cực kỳ không hy vọng cô đi nhúng tay tranh đấu Nhà họ Hoàng Phủ bọn họ. Thơ_Thơ_diễn_đàn_lê_quý_đôn



Nhưng mà……



Sao cô có thể thật sự không để ý tới?!



“Minh, trong lòng anh hẳn là hiểu rõ, cho dù anh phái người bảo hộ tôi hai mươi bốn giờ cũng là chuyện không làm nên. Nếu một ngày anh không trở về Nhà họ Hoàng Phủ, Dạ Phi Nhã Lệ liền sẽ tiếp tục không chỗ nào cố kỵ. Hơn nữa, Vị trí Quân Trường của anh cũng vô cùng có khả năng bị lay động, kết quả cuối cùng chỉ biết kêu giữa cha con các người lưỡng bại câu thương!”



Tuyết Vi vẫn luôn không muốn đi để ý tới đấu tranh chính trị ở Quân Khu Bạch Hổ. Nhưng ngọn lửa vô danh đấu tranh chính trị này đã thiêu về phía cô.



Thử nghĩ một chút, tranh đấu giữa cha con bọn họ người được tiện nghi sẽ là ai?



Dạ Phi Nhã Lệ nương lúc này sao có thể không diệt trừ một chút dị kỷ?!



Hiện thực vấn đề này, cô hiểu, cô tin tưởng Hoàng Phủ Minh so với cô còn muốn rõ ràng hơn!



!!