Nữ Vương Mommy Giá Lâm
Chương 64 : Lâm li triền miên
Ngày đăng: 17:08 30/04/20
Editor: Thơ Thơ
“Từ lúc đi học, Tuyết Vi thích cái gì, cô liền nhất định sẽ cùng cô ta tranh đoạt. Tôi thích Tuyết Vi, cô liền chạy tới đưa ra đề nghị kết giao cùng với tôi. Lúc ấy, tôi cự tuyệt cô, cô liền không ngừng châm ngòi quan hệ hai người tôi cùng Tuyết Vi. Nhưng…… Đều do tôi! Không có chống đỡ được cô dụ hoặc, cuối cùng vẫn là cùng cô……” Diệp Triết Hạo nắm chặt nắm tay, cũng không quay đầu lại xoay người rời khỏi.
“này!! Triết Hạo, anh nói lời này là có ý tứ gì? Nói rõ ràng cho tôi!!”
“Triết Hạo!!! Triết Hạo!!!” Bất luận Tuyết Phỉ Nhi kêu ra sao, Diệp Triết Hạo trước sau không có dừng bước chân, thấy vậy, cô vội đuổi theo……
Phòng trong.
Tuyết Vi nằm ở trên một cái giường, lẩm bẩm si ngữ: “nước…… Nóng quá, cho tôi nước ……”
Hoàng Phủ Minh cầm một cái ly đi đến bên cạnh cô.
Còn không đợi anh đi ra ngoài, Tuyết Vi một phen liền đoạt lại đây ‘ rầm, rầm ’ quát lên điên cuồng.
Tựa hồ vẫn không cách nào giải trừ cảm giác khô nóng trên người, cô thống khổ nhíu mày: “Còn muốn, mau!”
“Tuyết Vi, xảy ra chuyện gì?” Thotho_
“Đừng hỏi, cho tôi nước!!!”
Bất đắc dĩ, Hoàng Phủ Minh trực tiếp cầm một lọ nước khoáng lại đây.
Tuyết Vi giơ cổ lên liền uống từng ngụm từng ngụm.
Giọt nước theo cổ cô chảy xuống ngực, mang ra vài phần sắc thái dụ hoặc.
Đặc biệt là một khuôn mặt nhỏ đẹp điểm xuyết màu son càng là phấn nộn kiêu người.
“ưm……” Bình nước từ trong tay chảy xuống, Tuyết Vi thình lình ôm cổ Hoàng Phủ Minh: “Tôi, tôi thật là khó chịu…… Cứu cứu tôi……”
Tay nhỏ, không an phận sờ soạng lưng anh.
“cô?” Anh đột nhiên đẩy Tuyết Vi ra, trầm mặc nhìn kiều mị ở trong mắt cô: “Trúng xuân dược sao?”
Đang lúc do dự.
“Triết Hạo!! Triết Hạo!!!”
Ngoài phòng, lần thứ hai truyền đến giọng người phụ nữ kêu to tên này.
“Chờ tôi một chút.” Thotho_
Hả……
Trống rỗng.
Mẹ nó!!!
“Là anh…… đổi quần áo cho tôi???”
“Vậy cô tưởng ai?” Thotho_
!!!!
Thôi…… Thôi, thay đổi quần áo thì thay đổi quần áo đi, dù sao không phải chưa thấy qua. “Mộ tướng quân, giữa chúng ta …… Hẳn là…… Cái gì cũng chưa xảy ra chứ?”
“a, đúng rồi, nói tới chuyện này. Lúc này, cô phải phụ trách đối với tôi.”
Nhìn mặt Hoàng Phủ Minh nghiêm túc, Khuôn mặt nhỏ của Tuyết Vi lập tức liền nổi lên trắng: “anh nói là, hai chúng ta…… Cuối cùng…… Vẫn là có cái gì sao?”
“cô nói đi?”
“!!!Mộ tướng quân!!! Không phải anh xối nước lạnh lên đầu tôi sao, vì sao còn có tiếp tục chuyện xưa???”
“hả?? Quả nhiên cô đều nhớ rõ!” Trong phút chốc, một nụ cười giảo hoạt xẹt qua khóe miệng Hoàng Phủ Minh.
Tuyết Vi mới hiểu được lại là……
Hoá ra, chính mình trúng kế!
Đúng!
Từ khi gặp được Hoàng Phủ Minh đến lúc tiến vào phòng, đến lúc cô chủ động hôn môi cùng với tác chiến, hết thảy cô đều nhớ rõ. Thotho_
Kế tiếp, Hoàng Phủ Minh ôm cô vào trong toilet, không ngừng dùng nước lạnh bên trong vòi hoa sen hướng về phía thân thể của cô, trong chốc lát cô liền ngất đi rồi, mãi cho đến bây giờ mới tỉnh lại.
“A, ha hả…… Tôi, không phải tôi sợ anh xấu hổ sao. Cho nên tôi liền……” đôi mắt Tuyết Vi lảng tránh tầm mắt Hoàng Phủ Minh.
“Tôi không xấu hổ.”
“Tôi xấu hổ!!!” Cái này kêu chuyện gì, quả thực quá mất mặt. Cô nhớ tới bộ dáng ngay lúc đó liền hận không thể tìm cái bồn cầu dí chết chìm ở bên trong. “Mộ, Mộ tướng quân, chúng ta coi như…… Chuyện gì cũng chưa xảy ra, quên đi hết thảy vừa mới rồi, ok?”
!!