Nữ Xứng Công Tâm Kế

Chương 7 : Chỉ muốn giam cầm em [7]

Ngày đăng: 17:33 19/04/20


Edit: Kiri



Đêm.



Kiều Diễm ngồi trước máy tính, ngón tay không ngừng click chuột, cứ mở một trang web ra rồi lại xóa, mở ra lại xóa, không ngừng lặp lại. Vẻ mặt hắn nghiêm túc nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính nhưng ánh mắt lại không hề có tiêu cự, những ký tự, hình ảnh trên màn hình nhòe đi hỗn loạn.



Không thể nào tập trung được, bất kể làm gì cũng không thể nào tập trung. Bên tai cứ vang mãi những câu nói kia.



Anh có tư cách gì tức giận người khác phản bội mình!



Muốn người khác mãi mãi ở bên cạnh anh thì phải yêu cô ấy!



Vẻ mặt Diệp Tử khi nói những lời này cứ hiện ra trước mắt, trong mắt cô lóe lên những tình cảm giống như không chỉ có phẫn nộ, hắn thấy không rõ lắm, chỉ cảm thấy đầu mình cực kỳ đau.



Đột nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên, Kiều Diễm giật mình, hít sâu một hơi để bình ổn cảm xúc của mình rồi mới nhận điện thoại.



“Tiểu Diễm, sinh nhật vui vẻ.”



Kiều Diễm hơi hơi sửng sốt, thất thần trong chốc lát mới nhớ ra hôm nay là sinh nhật của mình.



Giọng nói Chu Hâm Vĩ đầy thân thiết: “Chú để quà cho cháu ở phòng khách rồi đấy, cháu thấy chưa?”



Kiều Diễm dời tầm mắt khỏi màn hình, dụi dụi mắt, thấy có chút muốn khóc.




Nếu thế này mà còn không bị cảm thì cô cũng tự bội phục sức đề kháng của thân thể này.



Vốn muốn ra ngồi quạt một lúc nữa nhưng giờ đầu óc cô đặc quánh và vô cùng đau đớn nên cô không muốn phiền hà nữa, trực tiếp đi về giường, đá văng chăn rồi để nguyên quần áo ướt trèo lên nằm.



Quả thật là Diệp Tử muốn dùng khổ nhục kế.



Dù sao thì cô tin rằng lời nói của mình đã gieo vào lòng Kiều Diễm một hạt mầm, giờ chỉ cần vẩy chút nước là có thể nảy mầm, nên đương nhiên cô không do dự mà tắm nước lạnh một tiếng đồng hồ.



Đến lúc đó mình suy yếu động lòng người, thâm tình bày tỏ nỗi lòng, còn sợ cái tên tổng tài biến thái bệnh kiều kia không động dung sao.



Chẳng qua dường như cô tính sai một điểm.



Trên thế giới này, bệnh trạng cảm của mỗi người đều không giống nhau.



Mà bệnh trạng của cô, trùng hợp là —— chảy mũi!



Miệng cô bị bịt kín, mũi lại bị chảy nước mũi, cố gắng lắm mới có được chút không khí, thống khổ đến tuyệt vọng. Cô cố gắng đứng dậy, chỗ cổ tay bị ma sát đến rách cả da.



Cảm giác mình….. giống như sắp chết!



Đáng chết, chẳng lẽ lại thất bại nhiệm vụ vì loại lý do buồn cười này sao?