Nữ Xứng Công Tâm Kế

Chương 69 : Nhóc con mau vào bát [6]

Ngày đăng: 17:34 19/04/20


Edit: Kiri



“Thật sự khó chịu như vậy sao?” Diệp Tử vốn ôm tâm lý trêu ghẹo cậu nhưng thấy cậu che miệng nôn khan như thế lại nổi lên vài phần lo lắng.



Diệp Thừa nôn khan vài tiếng, tùy ý khoát tay nhưng không nói gì.



Diệp Tử không xác định được là cậu có tức hay không, khe khẽ thở dài: “Về sau gặp được người mình thích thì phải làm sao?”



Cậu ngẩng phắt đầu lên tức giận nhìn cô: “Chuyện chưa xảy ra thì không cần thảo luận.”



Nói như thế nhưng cậu lại rùng mình một cái, không khỏi tưởng tượng ra cảnh mình hôn một cô gái, hai cánh môi tiếp xúc với nhau chỉ cần nghĩ đến thôi là cậu đã thấy rùng mình.



“À.” Diệp Tử cười cười bí hiểm, biểu cảm đầy hứng thú.



Gần đây thời gian Diệp Thừa ở nhà càng ngày càng dài. Có lúc cậu điên lên biểu diễn trên sân khấu ba bốn tiếng cũng không thấy mệt, có lúc lại lười đến ra khỏi nhà mua cơm cũng không muốn. Giờ cậu đã đồng ý mỗi tối về nhà ăn cơm nên đương nhiên là tiện thể ở nhà ngủ luôn.



Vì thế đã lâu không đến quán bar vui chơi, sợ là đám tiểu tử kia cũng không để yên.



“Diệp Thừa, mẹ nó bao lâu rồi không đến bar biểu diễn, lần trước còn có vài em hỏi mày đấy, hôm nay rảnh không?”



Diệp Thừa đang đọc truyện tranh, di động để ở bên cạnh thái độ chẳng quan tâm: “Không phải vừa mới ký hợp đồng với một ban nhạc sao? Nghe nói người hát chính cũng có giọng không tệ, rảnh quá à!”



“Nếu không phải hôm nay người ta có việc không thể tới thì tao rỗi hơi gọi cho mày làm gì, tới giải vây nhanh.”



Diệp Thừa khép quyển truyện lại ngồi dậy, hôm nay tâm tình cậu không tồi, cũng đã lâu không đi hát, thuận miệng nói vài câu nữa rồi đồng ý.



Thay một bộ quần áo thích hợp rồi cậu cầm chìa khóa xe xuống tầng.



Diệp Tử đang xem TV ở phòng khách, có lẽ do sợ nóng nên cô để chân trần chạm đất, tay cầm một cốc nước lạnh cười thích ý. Nghe thấy tiếng động cô quay đầu nhìn Diệp Thừa rồi cười: “Mặc thế này là định đi bar à?”




Lý Sinh cau mày, nữ sinh này anh ta mới tuyển hôm trước, lúc ấy cũng đã nói sẽ không để cô bé làm phục vụ đặc biệt gì nên đương nhiên không thể nhìn người ta gây chuyện ở địa bàn của mình, phá hỏng quy củ của mình được.



Nhưng anh ta còn chưa kịp nói Diệp Thừa đã lên tiếng: “Buông cô ấy ra.”



Diệp Tử đã sớm thấy Diệp Thừa lao từ trên sân khấu xuống, giờ thấy cậu nóng vội ra mặt liền không nhịn được thở dài, nhớ lại cốt truyện.



Lần này xem như là lần đẩy mạnh quan hệ của nam nữ chính, Diệp Thừa bị thương nằm viện vì Hứa Tiểu Vi, Hứa Tiểu Vi cảm động tự trách chăm sóc cậu suốt ha tháng, tuy rằng tính cách Diệp Thừa không được tự nhiên nhưng một khi người khác đối tốt với cậu một cậu sẽ trả lại gấp mười gấp trăm lần, một lòng một dạ, không oán không hối.



Hứa Tiểu Vi vừa thấy Diệp Thừa liền rơi nước mắt, cô cũng không biết tại sao mình lại như vậy, mọi hoang mang rối bời trong lòng đều tan biết, không còn cảm thấy sợ hãi nữa. Có lẽ thật sự là số mệnh, mỗi lần gặp chuyện đều có cậu xuất hiện cứu giúp.



Người nọ hình như đã say, mặt đỏ bừng, ánh mắt độc ác: “Mày là ai? Mày dựa vào cái gì mà đòi quản chuyện của tao, nó nhận tiền boa của tao thì phải lên giường với tao, làm gì có chuyện nhận tiền nhưng không làm.”



Hứa Tiểu Vi gấp đến phát khóc: “Không phải thế, tớ không muốn nhận, là anh ta ép tớ nhận, tớ chỉ nghĩ là tiền boa bình thường nên……..”



“Lằng nhằng cái gì, mau đi với anh đây nào, anh đây sẽ chiều em thật tốt haha.” Người nọ cười dâm đãng hai tiếng rồi càng siết chặt bàn tay đang túm lấy Hứa Tiểu Vi làm cô đau thét lên một tiếng.



“Mẹ nó, tao bảo mày buông cô ấy ra.” Diệp Thừa cũng không nói nhiều, lập tức tung nắm đấm vào mặt hắn ta.



“Mẹ nó mày muốn chết à.”



“Con mẹ mày không cần mạng nữa à.”



“Đánh chết nó.”



Cậu vừa vung một quyền năm sáu người đàn ông bàn bên cạnh đột nhiên vỗ bàn đứng phắt dậy, thế mới biết người nọ không chỉ có một mình, còn có đàn em đây.



Lý Sinh cũng gấp gáp, anh ta mở quán bar đứng đắn, phố này trị an tốt, trang trí cũng thuộc hạng sang, bình thường rất ít người đến đây ầm ĩ. Hơn nữa đồn công an cũng rất gần đây nên càng không có ai dám gây gổ. Ai ngờ hôm nay trúng tà gì mà lại trêu phải một người trông cũng không dễ chọc.