Nữ Xứng Công Tâm Kế
Chương 74 : Nhóc con mau vào bát [11]
Ngày đăng: 17:34 19/04/20
Edit: Kiri
Lần trước Diệp Tử đã nói với anh ta là hai người không phải chị em ruột nhưng quan hệ của anh ta với Diệp Thừa cũng coi như thân thiết, rõ ràng trước đây chưa từng nghe tới tên Diệp Tử, giờ đột nhiên phát hiện quan hệ của hai người trở nên như bây giờ, thật sự là không cho người ta chút thời gian chuẩn bị nào.
Lý Sinh cực kỳ rối rắm nhìn Diệp Thừa say khướt trước mặt không biết tên nhóc này lảm nhảm vớ vẩn hay nói thật đây.
Có lẽ ngay cả chính Diệp Thừa cũng không biết.
Ngày hôm sau tỉnh rồi cậu liền quên sạch ầm ĩ đòi về nhà, Lý Sinh cũng coi như không biết gì hết, cười khanh khách đưa cậu về.
Diệp Tử đang chuẩn bị đi làm, nhìn thấy cậu người đầy mùi rượu sắc mặt liền lạnh đi vài phần. Lý Sinh cảm thấy mình như một cái bóng đèn sáng rực rỡ nên không đợi người ta nói gì đã vội vàng quay về.
“Diệp Tử, tôi đau đầu.” Quả thật Diệp Thừa đang rất đau đầu, cậu tự nghĩ rằng bộ dạng mình cực kỳ khí phách, giọng nói uy nghiêm mà lạnh lùng nhưng thực chất đang túm lấy áo Diệp Tử ngẩng mặt lên đầy ngây thơ, giọng nói mềm oặt, vẻ mặt thì cực kỳ tủi thân.
Hệt như một đứa trẻ con đòi kẹo.
Cơn tức trong lòng Diệp Tử tiêu tán đi vài phần: “Hôm qua đi uống rượu?”
Diệp Thừa vẫn túm lấy tay áo cô không chịu buông, gật nhẹ đầu.
“Sao lại uống?” Diệp Tử vừa hỏi vừa kéo Diệp Thừa qua bên cạnh, rót một chén rượu nhỏ đưa cho cậu rồi nói phét: “Uống ngụm nước đi.”
“À.” Diệp Thừa cầm chén nhấp một hai ngụm rồi mặt lại hơi ửng đỏ: “Sao nước lại có mùi rượu thế này.”
Diệp Tử vỗ vỗ đầu cậu: “Cậu còn chưa trả lời chị tại sao hôm qua lại đi uống rượu.”
“Bởi vì…….. Diệp Tử thật sự rất đáng ghét.”
Diệp Tử: “……”
“Đúng vậy, không phải cậu vẫn luôn ghét chị sao? Nếu chị đi chẳng phải là rất vừa ý cậu à.”
Diệp Thừa nghe vậy cả kinh, kích động túm lấy tay áo cô: “Không, tôi không muốn chị đi.”
Thật ra cô đã sớm phát hiện Diệp Thừa thi thoảng vẫn đi theo cô. Đi cách cô rất xa nhưng cũng đủ gần để vẫn nhìn thấy cô, cô cũng không rõ lý do cậu đi theo mình, có lẽ là muốn xem mình có tiến triển gì với người đàn ông kia không. Dù sao mỗi khi trời mưa cậu đều viện đủ lý do để đến tòa soạn, dần dần cô cũng quen không cầm ô đi, dù sao cũng sẽ có một tên ngốc mang ô cho cô.
Thứ hạng của Diệp Thừa cũng dần dần tăng lên, cậu cũng không còn căng thẳng như trước nữa, toát ra một phong thái tự tin thoải mái, thi thoảng còn kéo cô đến quán bar hát, đương nhiên ánh mắt Lý Sinh mỗi lần nhìn thấy hai người bọn họ đều cực kỳ phức tạp.
Hôm nay trời đặc biệt nắng nóng, Diệp Tử cũng đặc biệt xin nghỉ một ngày chờ Diệp Thừa ra.
Đây là buổi cuối cùng trong đợt thi đại học, những phụ huynh đứng bên ngoài bàn tán sôi nổi, xem ra còn lo lắng hơn cả học sinh bên trong.
Mãi lâu sau, Diệp Tử còn đang nhìn xung quanh thì đột nhiên một người chụp mũ lên đầu cô, nói bằng giọng không vui vẻ gì mấy: “Không phải đã bảo là đừng chờ à? Vốn đã đen như cá chạch rồi, còn phơi nắng nữa là cháy thành than đấy.”
“Một ngày trọng đại như thế này trong đời cậu sao chị có thể không có mặt chứ.” Diệp Tử cười sáng lạn: “Thế nào, thi tốt chứ?”
Thật ra cô không hề lo lắng, trong tiểu thuyết cậu chỉ còn bốn tháng ôn thi nhưng vẫn đạt được số điểm không tệ, tuy rằng không thể vào cùng trường với Hứa Tiểu Vi nhưng cũng không kém là bao.
Diệp Thừa trực tiếp xem nhẹ vế sau: “Trọng đại trong đời? Vậy sau này…. mỗi dịp trọng đại chị đều có mặt chứ?”
Diệp Tử hơi ngẩn người, sau đó nở nụ cười: “Có lẽ sẽ, hôn lễ của cậu nhất định chị sẽ tới, chị còn phải xem cô gái như thế nào mới giữ được cậu chứ, còn phải thưởng hậu cho người ta phải không?”
Diệp Thừa cắn chặt răng hờn dỗi quay đầu đi thẳng.
“Sao thế, sao tự nhiên lại không vui rồi.”
“Tôi rất vui!” Nói xong hình như cậu lại thấy giọng mình hơi lãnh đạm nên không tình nguyện bỏ thêm một câu nữa: “Có thể là thi xong mệt.”
Lý Sinh vừa vào quán bar đã thấy một người lâu rồi không gặp, anh ta vui sướng bước tới, còn chưa kịp nói gì đã thấy người ta đập mạnh cốc rượu xuống bàn.
“Mẹ nó, rốt cuộc là ai quy định đàn ông 22 tuổi mới được kết hôn.”
Lý Sinh bị dọa đến run người, lại nghe cậu tiếp một câu: “Bằng không đã về nhà trộm hộ khẩu rồi.”
Kiri: Đợt này mình hơi bị bận nên tiến độ truyện không kịp như trước kia được nhé, nhưng yên tâm sẽ không drop đâu nha:*