Nước Chát Chấm Đậu Hũ

Chương 3 : Cưới cô ta hoặc cưới ai

Ngày đăng: 09:09 19/04/20


Chúng ta cần sự giới thiệu đôi chút về nhân vật này. Đường thiếu đại phu nhân trước mặt này là người khôn khéo, làm cho các phu nhân kia kính nể vô cùng. Trên thì có lão phu nhân không màng thế sự dốc hướng Phật, dưới có một em gái của chồng tinh quái. Thật vất vả xuất hiện một người cùng mình ngang hàng, người kia là Tam tiểu thư tiểu thư khuê các, còn Tạ Thanh Kiều nàng là đầu đường bán đậu hũ.



Còn Đường đại phu nhân là vợ cả của Đường lão gia, là mẫu thân của Đường gia đại thiếu gia Đường Hạo Nhiên cùng Đường Hạo Dương, là mẹ chồng của Tạ Thanh Kiều. Trưởng nữ thế gia, nhà mẹ đẻ là hộ bộ thị lang, hậu trường mười phần lớn.



Đường nhị phu nhân có con theo thứ tự sau là Đường Nhị gia Đường Hạo Xa cũng là em gái của chồng nàng tên Đường Bái Nguyệt. Con gái rượu của thương gia, sống trong nhung lụa, trong nhà bạc dày đặc.



Đường tam phu nhân, tuy nói là thứ nữ nhất danh, nhưng lúc tuổi còn trẻ liền là đệ nhất mỹ nhân Vân Châu thành. Thêm việc năm gần đây cho Đường lão gia thêm cái lão lai tử, lúc này danh tiếng đang mạnh mẽ.



Tóm lại, Tạ Thanh Kiều vẫn cho rằng có thể lấy được ba vị nương tử phong tình khác nhau này, Đường lão gia đích xác là truyền kỳ. Mà ở cả Đường gia, luận bối cảnh hậu trường, nàng xem như tầng dưới chót nhất của xã hội.



Về phần Đường gia lão phu nhân, là chủ sự của cả Đường gia. Mặc dù bây giờ là Đường đại phu nhân là đương gia, nhưng chỉ cần lão phu nhân một cái mất hứng, ba vị phu nhân ai làm chủ mẫu còn thực nói không chính xác.



Đường gia hậu viện đại khái chính là tình hình thế này : hiện tại ngoại trừ ra em gái của chồng là Đường Bái Nhi đi ra ngoài thì những người khác đều đã đứng ở trong phòng lão phu nhân.



Đường đại phu nhân bị lão phu nhân kêu rên làm cho sợ hết hồn, vội vàng đỡ lão phu nhân:



“Hạo Nhiên thằng bé nhất định là nhất thời hồ đồ bị yêu nữ kia mê mẩn tâm trí, lão phu nhân nếu là vì chuyện này tức giận mà hại tới thân thể vậy cũng thật là lỗi lầm của Hạo Nhiên. Xin mẹ bớt giận, bớt giận…” Vừa nói xong, bên cạnh thấy 1 nha hoàn bưng tới trà an thần đưa tới.



“Nó hồ đồ? Vậy nhiều năm đọc sách thánh hiền đều thành công toi sao?” Đường lão thái quá tức, trực tiếp đem chén trà đặt lên bàn:



“Ta là sớm niệm kinh muộn niệm Phật, chính là cầu Phật tổ phù hộ mọi người bình an hòa thuận tốt đẹp. Cuộc sống bình ổn không có mấy ngày nữa, lại nháo lên?”



Lão phu nhân lời nói không nặng, lại khắp nơi đánh vào trên mặt Đường đại phu nhân. Buổi nói chuyện này, rõ ràng là đang nói nàng quản gia bất lự mới dẫn đến loại tình huống này. Đại phu nhân cũng không thể phản bác, đành phải kìm nén bực bội thấp giọng nói:



“Dạ, lão phu nhân dạy dỗ đúng. Con sẽ nhất định thật tốt giáo dục Hạo Nhiên.”



“Ai, tất cả giải tán đi, đi đi…” Đường lão thái phất phất tay, Liễu Mạc Như còn muốn nói điều gì lại bị đại phu nhân trừng mắt, cũng ngượng ngùng lui xuống.



Nhân vật chính đều tan cuộc những người khác còn ở nơi này làm cái gì đấy, cũng liền đều tự trở về hậu viện của từng người.



Trên đường, Hoa hồng gặp Tạ Thanh Kiều giống như có tâm sự, liền hỏi:



“Thiếu phu nhân, đang suy nghĩ gì đấy?”



Tạ Thanh Kiều nháy mắt mấy cái nhẹ nói :
“Con vừa nói như vậy ta còn nhớ không ra rồi.” Lão phu nhân vui tươi hớn hở nói:



“Ta nhớ được ngày đó cạnh nữ nhi của Ninh tri phủ cũng tới. Cái nha đầu kia thật sự là dáng vẻ xinh đẹp, nghiên mực này là nha đầu kia thay cha nó tặng cho ta, ta nói có đúng hay không Hạo Nhiên, lúc ấy con cũng ở đấy.”



Hồng Môn yến bắt đầu rồi, đây là tiếng lòng của Tạ Thanh Kiều. Bất quá trong tay chiếc đũa không ngừng không nhanh không chậm gắp thức ăn cho Đường Hạo Dương bên cạnh, mục đích chỉ có một – – chặn lại miệng.



“Nghiên mực đích xác là khó được nghiên mực tốt, Tứ đệ vừa vặn cần dùng tới, đa tạ tổ mẫu một phen dụng tâm.”



Đường Hạo Nhiên quy củ đáp, lão phu nhân xoa lên tay của hắn:



“Dụng tâm của ta, cháu cũng phải hiểu.”



Tháng một sau, Đường gia đại thiếu gia cưới vợ con gái của Ninh tri phủ, về phần nữ tử ma nữ kia cũng không ai biết đi nơi nào. Bất quá từ Đường Đại quản gia gần đây nhiều lần xuất nhập khố phòng ước chừng là cho chút ít ngân lượng tống đi.



“Thiếu phu nhân, này đều nhanh hai cái canh giờ, như thế nào còn chưa đi.”



Hoa Hồng đứng ở bên cạnh Tạ Thanh Kiều, nhỏ giọng lẩm bẩm. Hôm nay là ngày Đường gia đại gia cưới con gái của Ninh tri phủ Vệ Tư Đình vào phủ, vợ cả Liễu Mạc Như đã tại Tạ Thanh Kiều nơi này ngồi gần hai canh giờ, nhưng không có rời đi ý tứ.



“Đại tẩu?” Tạ Thanh Kiều thấy Liễu Mạc Như thần sắc có chút không đúng, trong lòng khắp nâng một tia dự cảm xấu.



Liễu Mạc Như có chút hoảng hốt: “Năm năm trước, tỷ cũng là như vậy tới.” Dứt lời, từ từ đứng lên, cứ vậy rời đi.



Tạ Thanh Kiều vội vàng đuổi nha hoàn cùng nàng đi ra sân nhỏ.



“Đại thiếu phu nhân thật đáng thương.” Hoa Hồng là một thẳng tính, có sao nói vậy.



Mặc dù so với cưới cô gái bán hoa kia, vị Vệ tiểu thư kia đúng là không có nhục nề nếp gia đình Đường gia. Nhưng đối với Liễu Mạc Như mà nói hai người không có khác nhau về bản chất.



Ban ngày Tạ Thanh Kiều vẫn còn ở đồng tình người khác, buổi tối hôm đó tướng công nhà mình lại đột nhiên tiến vào trong ao sen Đường phủ, may mắn gã sai vặt phát hiện sớm nếu không nói không chừng đã bị chết đuối.



“Này là chuyện gì xảy ra? “



Bên kia đang động phòng hoa chúc, bên này lại một mảnh tiếng khóc, lão phu nhân Đường gia rốt cục cũng không bình tĩnh!