Nương Tử, Đừng Đào Hoa Như Vậy

Chương 241 : Đại gia nhoi nhoi (1)

Ngày đăng: 21:44 19/04/20


Bạch Vân cùng Thiên Song Song sáng sớm hôm sau rời khỏi Bạch Long Vĩ. Tự nhiên là đến chỗ hẹn với Lãnh Phong, kinh thành đệ nhất khách sạn của Thượng Quan gia.



-"Song nhi, ngươi đã về" Lãnh Phong gặp Thiên Song Song rất là cao hứng, nhưng gặp Bạch Vân xong tinh mâu liền ảm đạm xuống.



-"Phong Phong, đây là Bạch Vân, từ nay về sau hắn cũng là người của ta". Thiên Song Song chỉ tay về phía Bạch Vân giới thiệu; sau đó đối với Bạch Vân chỉ về Lãnh Phong "Vân nhi đây là Lãnh Phong, đại phu quân của ta".



Lãnh Phong đang rất là ủy khuất, nghe được nàng giới thiệu hắn là đại phu quân lòng hắn cũng cảm thấy ấm áp điểm. Nhu tình ánh mắt nhìn về phía nàng.



Bạch Vân hướng Lãnh Phong một cái gật đầu coi như chào; Lãnh Phong là lạnh lùng không có đáp lại. Hai cái đại nam nhân lãnh khí làm nhiệt độ trong phòng lập tức giảm xuống.



-"Hai ngươi ngồi xuống dùng trà đi, đều là người trong nhà đừng như vậy được không?" Thiên Song Song biết là hai người sẽ không dễ hòa hợp; nhất là Lãnh Phong, chỉ có thể an ủi bọn họ.



-"Song nhi, ta sẽ không náo loạn" Bạch Vân rất nhanh giấu đi khuôn mặt lạnh lùng, đối với Thiên Song Song tươi cười hiền lành; như cái tiểu hài tử lấy lòng mẫu thân.



-"Song nhi, hắn là.." Lãnh Phong có một chút khó tiếp nhận.



-"Uh, Lãnh Phong; hắn là cái thứ hai phu quân của ta; hắc ngọc bội cũng hội chấp nhận." Thiên Song Song nhìn Lãnh Phong lộ ra khó xử giải thích; nắm lấy cánh tay hắn.



Lãnh Phong không nói gì, im lặng suy nghĩ một hồi cuối cùng gật gật đầu "Uh, tiểu thư, ta tiếp nhận. Bất quá nếu hắn không đối với ngươi tốt ta sẽ không tha hắn". Nói xong tinh mâu hiện lên một chút sát ý.



-"Lời này ta nói với ngươi mới đúng". Bạch Vân lạnh lùng liếc mắt Lãnh Phong, hai người âm khí bắn ra bốn phía.
-"Không có, Lệ nhi đừng nghĩ lung tung, ta hơi mệt, ta trước về phòng." Thượng Quan Thần Tinh không biết giải thích như thế nào chính là chơi bài chuồn.



-"Ca" Thượng Quan Hoa Lệ dậm chân một thân nghẹn khí. Thiên Song Song cư nhiên đem ca ca nàng mê hoặc, đúng là yêu nữ. Nếu ca nàng không ra tay thì nàng phải thay trời hành đạo.



Thượng Quan Hoa Lệ trong mắt bỗng hiện ra âm hiểm; khóe miệng lộ ra nụ cười lạnh; khuôn mặt xinh đẹp chính là tà ác ý cười, giống một cái phù thủy như nhau.



-"Thiên Song Song, nếu ca ta cùng Tây Thần không trị được ngươi, ta sẽ ra tay; có điều ta sẽ không nhẹ tay với ngươi".



-"Đại phu, bọn hắn có sao không?" Thiên Song Song nhíu mi hỏi.



-"Không sao; cô nương đừng lo lắng. Lão phu kê toa rồi cô nương cứ theo đó mà sắc thuốc". Đại phu nhẹ nhàng trả lời, vẻ mặt trấn an.



-"Uh, cám ơn đại phu". Thiên Song Song cung kính tiễn đại phu ra về; đi ra ngoài mua thuốc vì bọn hắn.



Thiên Song Song một thân hắc y bình tĩnh rời khỏi khách sạn. Nàng vừa đi vừa nhìn khung cảnh xung quanh.



Kinh thành về đêm tráng lệ xa hoa, đèn đuốc sáng rực; đèn lồng treo khắp nơi làm phong cảnh thêm mơ mộng hữu tình. Vì mới bắt đầu vào đêm nên không khí những tửu lâu là náo nhiệt không thôi, người hét người hò; lời mời gọi không ngớt. Thiên Song Song không thích sự náo nhiệt của mấy tửu lâu và bách hoa lâu nên chọn một con đường khuất người mà đi, tránh va chạm những thành phần dơ bẩn.



Thiên Song Song còn một bước là thoát khỏi hẻm tối; một tên râu ria bồm xồm đứng trước mặt nàng, mặt đúng chữ dâm tặc không cho nàng đi qua "Tiểu cô nương; tối hôm nay ngươi phải là người của bổn đại gia".