Nương Tử, Đừng Đào Hoa Như Vậy

Chương 36 : Nam quốc ti bỉ

Ngày đăng: 21:44 19/04/20


Mười ngày sau.



-"Các chủ, Bắc Thần quốc có biến". Xa Nhất mấy hôm nay quản Ám Các vừa mới trở lại đối Đông Y Ly bẩm báo.



-"Có chuyện gì?" Đông Y Ly mấy ngày nay đã tịnh dưỡng đủ nên đã khỏe rất nhiều, trở lại với vai trò của chính mình.



-"Chủ tử, Nam quốc cử binh sang Bắc Thần quốc gây hấn, chiến tranh bùng nổ". Xa Nhất trình bày.



-"Nam quốc tại sao lại phát động chiến tranh?" Đông Y Ly nhíu mi, đầu óc bắt đầu vận động đi lên, hai quốc gia chiến tranh là sự tình lớn, mặc dù nói Đông quốc là không liên quan nhưng thế sự khó lường, hắn đương nhiên quan tâm việc này.



-"Nam quốc nhị hoàng tử Nam Cung Kỹ háo sắc vô độ trêu hoa ghẹo nguyệt ở Bắc quốc, Bắc Thần Tử Yên cứu người dạy cho hắn một bài học, Nam Cung Kỹ ghi hận trong lòng, hắn là cậy thế trưởng tử của hoàng hậu Nam quốc được sủng ái nên xin binh quyền qua vấn tội Bắc Thần Tử Yên cùng Bắc Thần quốc." Xa Nhất phân tích kĩ lưỡng nói xong rồi. Hắn cũng là người làm việc có hiệu quả, không phải một kẻ ngu ngốc a.



-"Nam quốc lão hoàng đế chỉ là bù nhìn, lão bị hoàng hậu mê hoặc đến không biết trời đất là gì, còn muốn phế cả thái tử Nam Cung Tiếu đâu, ta còn nhớ Nam Cung Tiếu bị nhốt ở Nam thành đâu?" Đông Y Ly chợt nhớ tới Nam Cung Tiếu vì hắn cũng là một trong tứ quốc thái tử, chuyện hoàng cung Nam quốc hắn nghe cũng không ít; năm năm trước Nam quốc hoàng hậu cũ qua đời, hoàng đế lập hoàng hậu mới, Nam Cung Tiếu bị lão giam lỏng Nam thành, thế lực toàn bộ rơi vào tay hoàng hậu cùng con của bà Nam Cung Kỵ, Nam quốc hoàng đế ngu muội toàn dựa vào đàn bà, những năm trước hưng thịnh là nhờ hoàng hậu cũ Tiêu Liễu, từ khi bà mất thì Nam quốc rơi vào thối nát, Nam quốc tồn tại hiện giờ không ai biết trước còn bao nhiêu thời gian.



-"Uh, Nam Cung Tiếu hiện đang ở Nam thành, không có động tĩnh gì". Xa Nhất giải đáp nghi vấn của Đông Y Ly.



-"Được rồi ngươi lui ra đi". Đông Y Ly phất tay áo, mấy hôm nay hắn cũng đã tịnh dưỡng hảo thân thể, hiện tại hắn khỏe lắm. Nhưng là hắn phải ở lại Đông quốc thu xếp công việc, Thiên Song Song cùng đại gia đã trở về Bắc Thần quốc bảy ngày trước làm hắn có một chút tương tư.



Lúc này còn ba ngày lộ đường nữa mới có thể về đến kinh thành Bắc Thần quốc; hiện Thiên Song Song, Lãnh Phong, Bạch Vân cùng Hoa Trầm Hương đang trụ tại một thị trấn nhỏ, thị trấn này chính là ranh giới giữa ba quốc gia Bắc Thần quốc, Đông quốc và Nam quốc.



Hoa Trầm Hương vừa hồi phục liền bị Hoa lão phu nhân bắt đi theo Thiên Song Song, bà cấp cho hắn nhiệm vụ phải cưới bằng được nàng, nếu không hắn đừng có trở về, hắn cũng không biết phải làm như thế nào, cũng không muốn ép buộc Thiên Song Song nên đành lặng lẽ theo sau bảo vệ nàng.
-"Uh, việc làm của bọn chúng thật đáng giận". Thiên Song Song cũng không đồng tình Nam Cung Kỹ, đồng ý Bắc Thần Tử Yên nói.



-"Thiên cô nương sao lại ở đây?" Bắc Thần Tử Yên đối Thiên Song Song ở đây trừ bỏ kinh ngạc vẫn là kinh ngạc liền hỏi.



-"Có một số chuyện cần giải quyết ở Đông quốc, đang trên đường về Bắc Thần quốc kinh thành nên nghỉ tạm ở trấn nhỏ này, không ngờ.." Thiên Song Song không ngờ nàng chỉ vừa đến đây thì cũng là lần cuối được ngắm bức tranh làng quê này, nếu sau này có tu sửa lại, đương nhiên sẽ không thể giống như trước được. Trấn nhỏ này phong cảnh đẹp lắm. "Còn vương gia, sao ngươi lại ở đây?"



-"Quân của ta đã đến làng bên và đóng quân. Ta đi thám thính quân tình trên đường bắt gặp bọn chúng khả nghi nên theo dõi, bọn chúng nói chuyện mới biết chuyện đang xảy ra, tiếc là không thể cứu người, chỉ có thể trách ta vô dụng". Bắc Thần Tử Yên thật sự là một vương gia tốt, yêu dân như con, vì dân đau lòng không thôi.



-"Không sao đâu, lúc nãy ta có vài người hỗ trợ, tổn thương về người sẽ giảm tới mức thấp nhất, có điều về của thì ta không thể giúp được" Thiên Song Song dù rất muốn giúp dân làng nhưng sức lực có hạn, chỉ có thể làm thế, rất bất đắc dĩ nói.



-"Chúng ta quay lại trấn nhỏ thôi" Bắc Thần Tử Yên không kịp đợi Thiên Song Song trả lời liền lôi kéo nàng cánh tay đi. Thiên Song Song cũng rất phối hợp hắn, hai người rất nhanh trở về trấn nhỏ.



Trấn nhỏ hiện giờ lửa đã được dập tắt. May mắn thay nhờ sự lanh lẹ của Thiên Song Song nên mọi người đều tỉnh giấc và chạy thoát ra ngoài, có điều tài sản bị mất nhiều lắm. Hiện tại nhiều người đang buồn bã nhìn về phía đống đổ nát hoang tàn thở dài.



-"Mọi người người còn của còn, người mất của cũng không có giá trị, nếu mọi người đều đại nạn đều qua thì hãy phấn chấn lên, bắt tay làm lại từ đầu, biết đâu ông trời không tuyệt đường người" Thiên Song Song an ủi, ân cần nói với mọi người làm ai ai cũng cảm thấy một trận ấm áp.



Mọi người ai cũng cảm động, Bắc Thần Tử Yên theo sau phụ họa, Lãnh Phong, Bạch Vân cùng Hoa Trầm Hương giúp mọi người thu xếp đống tro tàn.. làm thị trấn đối với năm người biết bao cảm kích, quan trọng hơn là khi họ biết một trong những người đó là Bắc Thần quốc vương gia họ lại càng yêu quý quốc gia hơn.



Trai xinh gái đẹp đều nhiệt tình giúp đỡ, người dân phấn chấn nhiều lắm. Không đành lòng để người dân sống lầm than Thiên Song Song đầu óc lại vừa chuyển, giảo hoạt nở nụ cười một mình, chính là không biết nàng đang nghĩ điều gì.