Ở Rể (Chuế Tế)
Chương 2 : Bóng đêm
Ngày đăng: 14:55 30/04/20
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, chẳng phải chỉ có một vài tấm vải trong nhóm đầu tiên là xảy ra vấn đề thôi sao..."
"Quay về rồi nói, vốn mọi người đều cho rằng chỉ có một vài tấm trong nhóm
đầu tiên là xảy ra chuyện, những tấm vải không tốt đã được Tần quản sự
phân loại để trong kho hàng. Cũng bởi vì sợ ngày giao hàng xảy ra vấn đề nên ngày nào ông ấy cũng vào xem, ban đầu không ai phát hiện gì... à,
thực ra không phải, nghe nói mấy ngày nay tinh thần của Tần quản sự
không được tốt cho lắm, hôm nay xảy ra chuyện mọi người mới đoán là rất
có thể sau khi phát hiện ra chuyện vải phai màu, Tần quản sự luôn để tâm chú ý, mấy ngày trước tình hình chưa rõ ràng nên thái độ ông ấy thất
thường, ngày nào cũng vào xem, cũng không dám nói lung tung, sợ rằng…
trong tim vẫn hi vọng chút may mắn, nhưng không ngờ số lượng vải phai
màu ngày một tăng, Tần quản sự cũng biết xảy ra chuyện lớn rồi..."
"Việc này..."
Trong xe ngựa, Ô Khải Hào nhíu mày, tay trái nắm chặt thành quyền giống như định đấm ra:
"Tại sao không nói sớm..."
Hỏi thì hỏi vậy nhưng câu trả lời thế nào trong lòng hắn đã biết rõ.
"Đã phong tỏa tin tức chưa?"
"Khi phát hiện là lập tức phong tỏa liền, số người biết không nhiều, chỉ là
sức khỏe của Tần quản sự không tốt, đã gọi đại phu tới khám rồi..."
"Tần bá bá... đúng là đã làm hết sức rồi..."
Ô Khải Hào cau mày, chỉ biết than thở một câu. Hôm nay hắn được gia đinh
chạy tới thông báo tình hình nên chưa biết hết đầu đuôi câu chuyện, chỉ
tự kết hợp việc vải phai màu mấy hôm trước với chuyện hôm nay, trong
lòng khá hốt hoảng, lo lắng. Hiện giờ hắn không dám tưởng tượng gì cả,
chỉ hi vọng tình hình không quá xấu, có thể kịp sản xuất một lượng vải
khác bù vào chỗ trống.
Vén rèm xe lên nhìn, hắn thấy cũng sắp đến kho hàng nhà mình, đột nhiên hắn nhìn thấy một cái biển hiệu của hãng
vải Tô thị. Mấy hôm nay, cứ nhìn tấm biển này hắn lại thấy buồn cười,
ngày thường nếu ngồi cùng người khác chắc chắn họ sẽ bàn tán một phen.
Đối phương "khách quan" phân tích tình hình của Tô thị trong tương lai
ra sao, lợi ích bị xói mòn thế nào, hắn sẽ ở bên cạnh lắc đầu cười cười, không bình luận gì cả, tự hưởng thụ cảm giác thành tựu. Là một trong
những người thừa kế Ô gia, hắn biết cảm giác đứng trên đỉnh núi nhìn
thiên hạ là thế nào, mấy lời bàn luận của thiên hạ hắn chưa để trong
lòng. Nhưng vào lúc này, hắn buông mành, một cảm giác phiền muộn từ đáy
lòng bốc lên.
Không thể liên quan tới họ được, đã hơn một tháng rồi mà...
Trong lúc suy nghĩ, xe ngựa đã chạy tới kho hàng. Tới cửa, hắn gặp xe ngựa
Ô Khải Long thì thầm, Ô Khải Hào vô ý thức nhìn xung quanh một vòng rồi mới nói:
"Vậy rốt cuộc là ai? Tô Dũ? Tô Đàn Nhi? Ngoài ra còn ai? Mấy lão nhân của Tô gia ư?"
"Không giống..."
Ô Khải Long lắc đầu:
"Không giống... cũng không có khả năng, đây không giống thủ đoạn của họ. Tịch
Quân Dục cũng không thể, chúng ta đâu chỉ có mình hắn, lần này... là ai
chơi chúng ta cơ chứ?"
"Đừng suy nghĩ nữa, huynh, có thể vấn đề
chỉ xảy ra ở một khâu nhỏ nào đó, hiện vào lúc này chúng ta không thể để hàng ngũ rối loạn, trước tiên phải điều tra cái đã."
Ô Khải Hào an ủi huynh trưởng một câu, Ô Khải Long gật đầu:
"Đúng vậy, tiến hành điều tra, tạm thời..."
Hắn nhìn xưởng nhuộm trước mắt rồi lại nhìn thành Giang Ninh phía xa xa:
"Tạm thời... cứ quan sát đã."
Trên bầu trời, màn đêm đã buông, bóng đen đã phủ.
Bọn họ đi xuyên qua xưởng nhuộm ra ngoài cửa, lên xe ngựa, mang theo tâm
trạng khó hiểu về nhà. Đường đi lúc sáng lúc tối, lúc nhập nhoạng lúc âm u.
***
Ở Tô phủ, Ninh Nghị vừa tắm xong, đang ngồi trong
lương đình hóng gió, Tiểu Thiền bưng một bát lạc rang tới, hai người
ngồi đó vừa ăn vừa nói chuyện. Nghe tiếng bước chân và tiếng trò chuyện
lan tới, họ đoán Tô Đàn Nhi và Quyên nhi, Hạnh nhi đã về. Tô Đàn Nhi bận rộn chạy đông chạy tây cả một ngày, nhưng khi về tới nhà, nhìn thấy
Ninh Nghị là mím môi bật cười.
Bình thường, các buổi tối trước
đây thường có trẻ con tới nơi này chơi đùa, thậm chí có một số huynh đệ
thân cận tới đây vay tiền, nói chuyện phiếm, nhưng mấy ngày hôm nay
chẳng có ai. Thiền nhi đi chuẩn bị cơm nước, Tô Đàn Nhi cũng tắm rửa
xong đi tới, Quyên nhi lục tục chuẩn bị đồ tắm. Mọi người ngồi trong
lương đình nói chuyện, ăn vặt, nội dung câu chuyện liên quan khá nhiều
đến thương trường, Ninh Nghị thỉnh thoảng pha trò chọc cười một phen.
Dưới trăng sao, đêm nhàn nhã...