Ở Rể (Chuế Tế)

Chương 3 : Đệ tử

Ngày đăng: 14:55 30/04/20


- Sáng sớm nào cũng đến, thư sinh này là ai, thoạt nhìn cũng không giống như là bình thường lui tới đơn giản như vậy.



- Năm ngoái từng điều tra nhưng chưa hề có tin tức gì?



- Nhiếp Vân Trúc kia sau khi hoàn lương, rất ít qua lại cùng nam tử xa

lạ, dù là thân quen hay xa lạ, cũng đều hết sức gọn gàng chặt đứt quan

hệ, quả thật chưa từng tra được sự tồn tại của thư sinh này.



Trong

nắng sớm, hai tên bổ khoái nhìn bóng lưng của thư sinh kia, thì thầm

trao đồi nghi hoặc của nhau. Trên thực tế, từ năm ngoái, bọn họ từng có

một lần từng tiếp xúc với Nhiếp Vân Trúc, ngay lúc đó âm thầm điều tra

cũng không tra ra được nhiều tin tức có ý nghĩa gì, sau này cũng bởi vì

cấp trên muốn kết án, đủ loại chuyện không được ủng hộ,



quan đang điều tra án thì tạm thời ngưng hành động, lúc này Phó bộ đầu họ Từ chi cười cười.



- Hai nữ tử hoa khôi hành thủ, sau khi hoàn lương lại chi qua lại với một thư sinh này, nếu việc này truyền ra ngoài, sợ là sẽ chọc giận chết

không ít nam tử tự xưng là phong lưu đấy, ít nhất là có cố Yến Trinh...



- Lão Từ, ngươi có biết ta hiện tại đang suy nghĩ gì không?



-...Cố Yến Trinh?



- Lúc ấy chẳng phải là có một suy đoán như vậy sao...



- Cũng tốt... Ta sẽ điều tra thêm.



về nguyên nhân cái chết trước đây của cố Yến Trinh, hai người Trần, Từ

từng suy đoán ở nhiều phương diện, nhưng thật ra lại không có căn cứ cụ

thể, toàn bộ đều trổng rỗng, bởi vậy mà từ đầu đến cuối không tra được

gì. Lúc này nhắc đến, Phó bộ đầu kia gật gật đầu, đuổi theo bóng thư

sinh kia. Bộ khoái họ Trần ở lại chỗ này tự suy ngẫm, vụ án này đã bị

ngắt quãng hơn nửa năm, cấp trên cũng đã sớm kết thúc vụ án, cảm giác

lần này bọn họ có thể tim ra manh mối khả năng là không lớn. Một lúc

sau, Từ bộ đầu đã quay trở lại.



- Thế nào rồi?



- Suýt thì bị phát hiện, nhưng cũng không thể đi theo kịp, thư sinh kia... tính cảnh giác cực cao.



-Ồ?



Từ Bộ đầu ngẩn người:


Vân Nương vào phủ, quả nhiên lúc này ở Tần gia đã tụ tập không ít người, hoặc là quan viên, hoặc là đại nho, có rất ít người Ninh Nghị biết, đại để từng là bạn đánh cờ với Tần Tự Nguyên, thấy Ninh Nghị tới, ai cũng

hỏi thăm hắn có bị thương hay không, những người còn lại thì hỏi nhau

người trẻ tuổi kia là ai, sau khi biết rõ thì đều tán thướng anh hùng

xuất thiếu niên, khi cũng biết hắn là thân phận ở rể, không khỏi vô cùng tiếc cho hắn, ngược lại ngoại hiệu "Mười bước tính toán" kia lại chẳng

mấy ai để ý tới. Chi là việc hắn có bản lĩnh buôn bán, thiếu niên anh

hùng cũng là thương nhân, điều này mới thật sự làm cho người ta tiếc



hận.



Sau đó mọi người trong phòng khách trò chuyện một hồi, khó tránh khỏi nhắc

tới chuyện thích khách nước Liêu, sau chuyện Liêu quốc lại tới chuyện

Tần Tự Nguyên, nói công lao sự nghiệp của y còn hơi sớm, dù sao quan hệ

hai nước Kim Liêu cũng khó nói, Tần Tự Nguyên cũng không muốn vào lúc

này nói mấy cái này. Trong lúc nói chuyện, lực chú ý của mọi người đều

hướng về phía Ninh Nghị. Tuy Ninh Nghị không có hứng thú với xã giao

nhưng cũng đã được rèn luyện dày dạn ở phương diện này, cho nên sau một

hồi trò chuyện cũng đã khơi gợi được bầu không khí thoải mái.



Lúc này trong phòng có rất nhiều quan viên đại nho có thân phận địa vị, Thanh

niên ở đây đều giống nhau là có thể ứng đối được trong mọi trường hợp,

không những ứng đối khéo léo, còn không kiêu ngạo không siểm nịnh. Nhưng mặc dù không kiêu ngạo không siểm nịnh, thì biểu hiện luôn luôn tỏ ra

có thân phận địa vị hơn người khác. Nhưng biểu



hiện của Ninh Nghị thì lại khác, xưa nay hắn thường luận giao ngang hàng với đám người Tần Tự

Nguyên, nhưng lúc này không bởi vậy mà biểu hiện đắc ý, tỏ vẻ, có người

trò chuyện thì hắn mới trả lời hai ba câu, khí chất, phong thái của hắn

hết sức tự nhiên,thỉnh thoảng còn nói với vài chủ đề thú vị, làm tất cả

mọi người đều bật cười vui vẻ, cũng không ai cảm thấy hắn nói năng cuồng loạn không đàng hoàng ở trước mặt trướng bối, hơn nữa thái độ của Tần

Tự Nguyên và Khang Hiền lại rất coi trọng hắn, bởi vậy mà càng tăng thêm sự hòa nhập của bản thân Ninh Nghị với nơi này.



Lúc ấy thì thấy tự

nhiên như vậy, nhưng buổi chiều sau khi đã giải tán ra về, một số người

trong đó mới nghĩ tới, nhận thấy người trẻ tuổi đó thật không đơn giản,

phong thái này thiếu niên Giang Ninh khó mà bì kịp, đại khái biết trước

đây Ninh Nghị từng qua lại với Tần Tự Nguyên, Khang Hiền, liền suy đoán, có lẽ là đệ tử mà mấy năm gần đây Tần Tự Nguyên bồi dường, hiển nhiên,

trong đó cũng có sự tham dự của phò mã Khang Hiền.



Hai lão nhân lợi

hại này, nếu thật sự có công lớn, có lẽ ông ta muốn phục khởi, hoặc có

lẽ cũng chỉ có ông ta trong mấy năm nay mới có thể bồi dường ra một đệ

tử lợi hại như vậy.



Chẳng qua đệ tử này lại là người đi ở rể, lại là một thương nhân, cũng thật sự là....khiến người ta thấy kỳ quái.