Ở Rể (Chuế Tế)
Chương 3 : Đầu người
Ngày đăng: 14:56 30/04/20
Tần Tự Nguyên nhìn con trai, thở dài, thật ra Tần Thiệu Hòa muốn cười
cũng không cười được. Nam tử thanh tú được gọi là Tiểu Hổ vội vã chạy
đến nhận đầu người, mang đầu người bỏ vào trong cái hộp lúc này còn đang được tỳ nữ Tiểu Thúy ôm trong lòng.
Nàng tỉnh lại trong lòng Tần Thiệu
Khiêm, mở trừng hai mắt nghiêng đầu lại hôn mê bất tỉnh, lại là một trận hỗn loạn, có người vội vàng đến giúp, ấn vào huyệt nhân trung giữa mi
và miệng. Tần Thiệu Khiêm buồn rầu nhíu mày: -Như này không tốt cho sức khóe đâu, mau gọi đại phu Trước kia ông ở trong quân đội, đối với người chết cũng chẳng có cảm giác gì chi là có chút thương tiểu nha hoàn, sợ
là sẽ dọa cô ta sinh bệnh mất.
Có biến cố gà bay chó sủa này, sau đó là
màn tự giới thiệu với nhau, cũng không tỏ vẻ xa lạ nữa. Tần Thiệu Khiêm
nhỏ tuổi hơn rất nhiều so với đại ca Tần Thiệu Hòa của gã, năm nay mới
ba mươi tuồi, nghe nói là giữa hai người vốn là còn có một người huynh
đệ nữa nhưng sinh ra chưa được bao lâu đã chết. Gã để râu xồm nhìn có vẻ dữ dằn nhưng ánh mắt và dáng người thì vẫn còn trẻ, nếu cạo râu ria đi
nhìn mặt còn như búp bê.
Thanh niên đi cùng gã tên là Tiểu Hổ thân hình
cao lớn tuấn tú, theo Tần Thiệu Khiêm nói thì vò nghệ rất cao cường. Vì
thế, trong doanh trại có đánh lộn thường hay lôi kéo anh ra, vì thế họ
thành huynh đệ sinh tử.
Mặc dù lời nói của Tần Thiệu Khiêm có ý miêu tả
mình thành một binh sĩ càn quấy nhưng Ninh Nghị thấy hai người này giơ
chân múa tay cũng vẫn không giống với một binh lính nối loạn, hắn không
quen với quân nhân thời kì này mà chi có cảm giác như vậy thôi. Sau đó
Tần phu nhân gọi Ninh Nghị trở lại nhà, dù sao thì đó cũng là đầu người
chết, đồ đạc cũng ngốn ngang hết cả lên, phải rửa mấy lần mới được, Đàn
Nhi cũng đi đến, muốn rửa vết bẩn trên tay Ninh Nghị. Từ lúc cô nhìn
Ninh Nghị còn nhớ trong nhà mình còn có mấy viên thuốc trị thương mà Lục Hồng Đề để lại, có trị được ngoại thương, vị thuốc cũng không quá nặng, để tối mang đến. với
tính cách của Tần Thiệu Khiêm, gã sẽ rất cảm kích. Sau đó mấy người đi
về phía phòng khách, vừa mới đi được một nửa đã thấy Vân Nương và hai cô gái bưng đồ đi qua.
Tần Thiệu Hòa và Tần Thiệu Khiêm miệng đều gọi là
dì Vân Nương thì đương nhiên tuồi của học cùng xấp xỉ với tiểu thiếp của Tần lão, hai cô gái đi vào với bà ta khiến Ninh Nghị ngẩn người ra, một là Nhiếp Vân Trúc còn người kia là Nguyên Cẩm Nhi. Lần này Tần phủ mớ
gia yến là có ý cảm ơn, quan hệ của Vân Trúc và Cẩm Nhi với Tần phủ cũng rất tốt, lần này mời cả các nàng, Ninh Nghị cũng không biết, lúc này
nhìn nhìn, hai nàng thật giống là người hầu của Tần phủ đang chuẩn bị
tiệc tối.
Vân Nương mang theo các nàng còn có việc, giới thiệu qua rồi
đi về phía hậu viện, đương nhiên là Đàn Nhi biết Nguyên Cẩm Nhi, nhưng
những người khác trong nhà cũng không có biểu hiện gì là tò mò. Vân Trúc thấy bọn họ thì sớm đà biết là Ninh Nghị sè đưa Đàn Nhi đến thừa lúc
Đàn Nhi không chú ý nàng đã lén lén cười với Ninh Nghị, cúi đầu hành lễ
rồi đi về phía hậu viện. Một lúc sau đi vào phòng khách, hàn huyên với
Tần lào mấy câu thì Vân Trúc các nàng cũng tới, rò ràng là lão Tần Tự
Nguyên cũng cười với các nàng.
Ninh Nghị cười bất đắc dĩ, lão nhân biết
mối quan hệ buồn rầu của hắn và Vân Trúc, trước đó còn cười Ninh Nghị lo lắng không đâu, nhưng lão cũng có thiện cảm với cô gái Nhiếp Vân Trúc
này. Lần này mờ tiệc chiêu đãi, khiến cho Ninh Nghị có cảm giác lào ta
đang chơi cờ sát chiêu với hai người vậy. Lúc đánh cờ, Ninh Nghị hoặc
"kiếm tẩu thiên phong" hoặc "đại khai đại hợp", phong cách rò ràng, lào
nhân này cũng bình thản, ung dung, lần này lào đặt một quân cờ thật sự
khiến người khác có áp lực, nhưng về phương diện khác, lại sạch trơn
không một tiếng động, khiến cho người ta không thể tức giận