Ở Rể (Chuế Tế)
Chương 3 : Gặp lại (1)
Ngày đăng: 14:56 30/04/20
Tuy rằng có thái độ bình thản nhưng thật ra mà nói Tần lão là người
làm chuyện lớn, mà người làm chuyện lớn thường có khí phách. Tuy ông ta
cũng là người khá trọng tình cảm nhưng không đến mức coi bằng hữu như
chân tay, thê tử như quần áo. Thái độ với nữ nhân, lão không nông cạn
đến mức cho rằng họ không biết tính của mình, nhưng phải thành thật mà
nói, chi hai nữ nhân hèn mọn, không phải là chuyện cần tốn quá nhiều
công sức. Đối với Ninh Nghị, lúc ban đầu hắn cùng có chút phản đối với
quan niệm này, nhưng đến cuối cùng cũng đành phải thừa nhận quan niệm cố quái thời phong kiến của họ.
Bừa tiệc chiêu đãi này, lão bảo Vân Nương
mời Vân Trúc mà không hề nói với Ninh Nghị, mà ngược lại mời Ninh Nghị,
lại cũng không hề nói cho Vân Trúc biết. Lý do mà lão mời cũng rất đầy
đủ, nói rằng tại Trúc Ký, Ninh Nghị cứu mạng lão, mà Vân Trúc và Cẩm Nhi cũng ra sức, cũng là chỗ thân cận, như vậy thì không vấn đề gì. Trên
thực tế cũng nhân tiện cũng để hai bên gần nhau hơn. Vân Trúc nhìn thấy
cái chớp mắt của Ninh Nghị là hiểu được, có người muốn làm khó, nàng hơi cười nhưng từ lúc đó nàng không có biểu hiện gì đặc biệt, thần sắc
thanh nhã, không muốn gây thêm phiền toái cho người ta. Tần lão ngay từ
đầu cũng tươi cười sau đó cũng không để tâm tới nữa. Tiếp theo là một
bữa tiệc phân ra nam nữ, Nguyên Cẩm Nhi nhanh nhẹn tán gẫu tìm hiểu cách thức làm ăn với Đàn Nhi, nàng muốn trở thành một nữ cường nhân, vì thế
vui vẻ hòi những kinh nghiệm của một nữ cường nhân, Đàn Nhi hỏi nàng về
tình hình mở tiệm, nàng vui vẻ đưa ra một số chủ ý cho Đàn Nhi, hai
người nói chuyện rất vui vẻ.
Ninh Nghị ớ bên này, Tần Thiệu Khiêm đang
nói về chuyện quân doanh, sau đó liền hỏi về hội Đạp Thanh hai ngày tới, nhắc tới Lý Sư Sư, y cười rộ lên: - Ta biết Phàn lâu, Lý Sư Sư kia ấy
à, ta cũng từng gặp rồi, đến lúc đó chúng ta sẽ cùng đi gặp cô ấy. Tần
Thiệu Hòa liền nghi ngờ: - Đệ đến Phàn Lâu không ít, nhưng Lý Sư Sư mới xuất hiện mấy năm nay sao mà lại quen biết được. - Khụ, năm đó lúc đi
Biện Kinh, đệ từng qua lại với một nhóm người, bọn họ nói Lý Sư Sư cô
nương nối tiếng nhất, vì thế đã đến Phàn Lầu, còn chưa thấy người đâu đã thấy Cao Cầu ỷ thế ức hiếp động tay động chân với một nữ tử bán dưa và
trái cây.
Lão tử...à, đệ đây ghét nhất là loại chuyện này, sau đó mọi
người đánh nhau trên Phàn lâu, nếu như bên cạnh ông ta không có một
người tên là Lục Khiêm võ nghệ rất khá thì đệ đã sớm cho ông ta hai đấm
rồi. Lúc này trên bàn tiệc, ngoài ba cha con Tần gia thì còn có Ninh
Nghị và Tiểu Hổ. Tần Tự Nguyên nghe thấy con trai kể chuyện này đặt đùa
xuống, lấy thêm cơm vào bát rồi cau mày: - Làm càn. Nhưng thực ra
Lạc Nguyên làm người tổ chức có một lâm viên cá nhân ờ ngay tại nơi này, địa đểm đặt ở bên kia, tránh cho quá nhiều thành phần người tạp nham
đến tham dự.
Nhưng thực ra có thể mời được văn nhân quanh đây đến là khả quan rồi, đương nhiên bọn họ sẽ không nói là do Trần Lạc Nguyên mời mà
đến, chỉ là ngại có quá nhiều người hỗn tạp trà trộn vào, hoặc là cũng
sẽ tìm cách chuẩn bị tổ chức một buổi tụ hội văn đàn lớn hơn ở ngay bên
cạnh, chèn ép toàn bộ danh tiếng của Lý Sư Sư, Trần Lạc Nguyên xuống.
Như thế, khi Ninh Nghị đến, nhiều người tạp nham đã tụ tập rất đông ở
bên bờ sông, cũng có cả những thuyền hoa đậu bên lầu kia, trong đó cũng
có cả nữ nhân được mời tham gia. Ninh Nghị và Vân Trúc, cẩm Nhi hẹn địa
điểm gặp quá chung chung, hai nàng lại cải nam trang, lúc tìm được cũng
đã mất khá nhiều thời gian.
Đầu tiên hắn cũng không phát hiện ra các
nàng, mà là bị thu hút bởi sự ồn ào ờ bên kia liền đi tới đó, vài người
đang đứng ở dưới tàng cây, bầu không khí rất không thoải mái, một bên
đương nhiên là Vân Trúc và Cẩm Nhi, bên kia là ba gã thư sinh và mấy nữ
tử thanh lâu đi cùng, trong đó, Ninh Nghị có quen biết một người, đó
chính là đại tài từ Liễu Thanh Địch trước đây rất ngưỡng mộ Cẩm Nhi, đã
từng tức điên khi nhìn thấy Ninh Nghị thân thiết với nàng.
Nhưng xem ra
bây giờ, sắc mặt của Liễu Thanh Địch có chút kiêu ngạo, mà thần sắc Cẩm
Nhi lại không vui. Đại khái là Liễu Thanh Địch thấy mình không lấy được
lòng người đẹp, nên đã bắt đầu có tâm lý chống lại, quyết định không để
cho cô ta được yên, bởi vậy hai bên mới có tranh chấp.
Hừ, tán gái như
vậy, thật sự là mất mặt, nhưng thái độ của Vân Trúc còn khá hơn cẩm Nhi. Ninh Nghị khè thở dài, đang định qua đó, chợtcó một cánh tay từ sau
kéo lại, bắt lấy vai hắn: -Ninh huynh, huynh cũng đến ư?
Trong giọng
nói có chút vui mừng. Ninh Nghị quay đầu lại nhìn, chi thấy một gương
mặtvui mừng đã từng gặp, chính là người mà hôm đó đi theo cô gái họ
Vương, tên là gì nhỉ Ninh Nghị nghĩ nghĩ: Vu Hòa Trung