Ở Rể (Chuế Tế)

Chương 3 : Biến cố (5)

Ngày đăng: 14:56 30/04/20


Trong không khí yên lặng nghiêm túc, dưới tình huống như thế, bất luận ở đây có bao nhiêu đại nhân vật, tất cả đúng là vẫn còn phải chờ Tri phủ là ông đến, mới có thể xem như chính thức bắt đầu.



- Phủ tôn.



- Lục đại nhân.



- Tri phủ đại nhân...



Các loại hành lễ, xưng hô lần lượt mà đến, theo sau, người bị thương

bên kia biến thành “Cầu Tri phủ đại nhân làm chủ cho học tử” đầy xôn

xao. Những thư sinh này đều là học tử chút công danh, ít nhất cũng là

thân phận tú tài, không cần quỳ lạy. Lục Thôi Chi cũng là người khiêm

tốn nổi tiếng, phất phất tay ra hiệu mọi người ngồi xuống, ánh mắt

chuyển tới bên phía Ninh Nghị thì thấy hắn cũng đang đánh giá mình, sau đó Ninh Nghị cũng chắp tay hành lễ:



- Lục Tri phủ.



Lục Thôi Chi gật gật đầu, mà ở một bên lập tức có người quát lên:



- Làm càn! Ngươi là một kẻ ở rể, thấy Tri phủ đại nhân, sao có thể không quỳ!



- Không sao.



Lục Thôi Chi phất phất tay:



- Mọi người hôm nay đến đây là để tụ hội, đều là khách quý của bản

phủ, lúc này mọi người tuy có tranh cãi, nhưng chân tướng không rõ, bản phủ không nên lấy chức quan để đối đãi.



Ông vừa nói hết,

Lâu Cận Lâm bên kia liền híp mắt nhìn sang, Lục Thôi Chi cũng đảo mắt

qua ông ta, sau đó dừng ở trên mặt Ninh Nghị:



- Nhưng nếu điều

tra rõ, nơi này thật sự có người hành hung làm càn, thì phải nhận trách nhiệm. Việc này làm cho nhiều người bị thương như vậy, bản phủ sẽ theo chức trách bắt kẻ đó vào trong nha môn.



Trong lời nói tràn

ngập sự sắc bén, ông vừa nói xong, Ninh Nghị cười cười, đám học tử bên

kia cũng liên thanh tán thành, có kẻ khẽ động vào vết thương rên rỉ,

nhe răng. Lâu Cận Lâm chắp tay gật đầu, cất cao giọng nói:



-
người thì châu đầu nghé tai bàn tán. Lục Thôi Chi nhìn nhìn Tô Đàn Nhi

vẫn đang yên lặng.



- Tô thị, hắn…ở rể nhà ngươi, đối với việc lần này, ngươi thấy thế nào?



- Hồi bẩm đại nhân, việc này là thiếp thân an bài.



Tô Đàn Nhi vốn vẫn ngồi lặng yên ở đó, không nói gì, cũng không biểu

hiện gì lúc này mới mở miệng, lại nhìn Ninh Nghị một cái, khẽ nở nụ

cười.



- Người ở rể... Người ở rể sao có thể nạp thiếp?



- Luật Đại Vũ không nói là người ở rể không được nạp thiếp mà.



Giọng của nàng nhu hòa, động lòng người, đáplại. Ánh mắt mọi người cổ quái nhìn về phía đôi phu thê này, Tống Tri Khiêm thì ngồi ở xa, trợn

mắt há hốc mồm, mãi sau mới kịp phản ứng.



- Nói dối, cô ta nói dối cho tên đào hoa này đấy…



Nhưng Tô Đàn Nhi đã tiến lên trước, lướt qua người Ninh Nghị, khẽ khom người.



- Đại nhân thấy lạ cũng là có lý, Ninh lang thật sự là ở rể trong nhà thiếp thân, nhưng Tiểu Thiền cũng là do thiếp thân làm chủ gả cho Ninh lang. Thiếp thân vốn là thương gia nữ, trưởng bối trong nhà và trưởng

bối Ninh lang gia từng có ước hẹn chỉ phúc vi hôn, đến đời này của thiếp thân, gia phụ chỉ có một mình thiếp thân là nữ nhi, thương nhân chỉ

nói lợi ích, thiếp thân từ nhỏ quản lý việc làm ăn trong nhà, Ninh Lang biết tình hình trong nhà của ta, thương ta vất vả, bởi vậy mới đến ở

rể…



Tô Đàn Nhi trước đó chỉ mải miết lau sạch miệng vết

thương của Ninh Nghị, nhưng vẫn đều có vẻ trầm mặc, thậm chí có vài

phần lạnh lùng, mọi người nhìn thấy tưởng rằng nàng tâm tình phức tạp,

đang tức giận, mà dù không bận tâm đại thế, tâm tình cũng sẽ phức tạp.

Tận đến lúc này nàng mới mở miệng, tuy rằng cũng có người kịp phản ứng

cho rằng nàng nói dối, nhưng Tô Đàn Nhi nhấn mạnh từng câu, hết sức dịu dàng và chân thành, trong lúc nhất thời không ai có thể mở miệng cắt

ngang lời nàng được.



- Thiếp thân tuy là xuất thân thương

nhân, nhưng từ nhỏ cha mẹ cũng có mời người đến nhà dạy thi văn, đọc nữ thư nữ huấn. Nếu không vì trọng trách gánh vác việc nhà, không thể

buông tay, thiếp thân tình nguyện là mình gả cho Ninh Lang, chứ không

phải để Ninh Lang đi ở rể. Thiếp thân biết trong chuyện này là thiếp

thân ích kỷ, để Ninh Lang hy sinh rất nhiều, đáng tiếc lại khó thay đổi được…