Ở Rể (Chuế Tế)

Chương 3 : Trong lòng xao động

Ngày đăng: 14:57 30/04/20


Trên thực tế, từ lúc Ninh Nghị từ ngoài bước vào, Lâu Thư Uyển đã thấy hắn.



Phương Lạp khởi sự, lấy khẩu hiệu “Thị pháp bình đảng, không phân cao thấp”, tuy nhiên khẩu hiệu là khẩu hiệu, không có người nào sẽ coi nam nữ là ngang hàng, nhưng bào muội Phương Bách Hoa là một trong những

tướng lĩnh quan trọng trong nghĩa quân, dưới cờ cũng có không ít nữ binh nữ tướng. Cũng bởi vì điều này, khi triều Vĩnh Lạc được lập nên, bổ

nhiệm môt vài người có năng lực làm nữ quan, cũng không phải là chuyện

kỳ quái gì.



Đương nhiên, lúc này có thể trong hệ thống của

Phương Lạp nữ tử nhậm chức, thật ra ngay từ đầu đã có người đảm nhiệm vị trí này, có khi là ở trong sơn trại giúp trượng phu quản một vài việc, có khi là đi theo dưới trướng Phương Bách Hoa một đường đến đây, cũng

có một vài nữ tử được Ma Ni giáo thu nhận. Nay địa vị nữ nhân dù sao

cũng không cao, việc các nàng quản, chức quan của các nàng cũng có vẻ

hàm hồ, hoặc là trên danh nghĩa dưới trướng Phương Bách Hoa, hoặc là

trên danh nghĩa làm nữ quan của hoàng cung.



Nữ tử tới tham

gia yến tiệc, đương nhiên là không thể an bài ngồi lẫn lộn với nam tử,

các nàng được bố trí ngồi tại một thính đường độc lập. Lúc này còn sớm, nghe nói Hoàng hậu nương nương sẽ ra ngoài tiếp đãi mọi người vẫn còn

chưa đi ra, Lâu Thư Uyển đang nói chuyện với một nữ tử quen biết, trong lúc vô tình đã nhìn thấy một bóng dáng quen quen đi qua bên ngoài cửa

sổ.



Lúc đầu nàng còn tưởng rằng mình nhìn nhầm.



Trong hai tháng nay, từ địa chấn đến binh hoang, lúc nghĩa quân vào

thành, Lâu gia cũng chịu phải sự đã kích không nhỏ, lúc đầu thấp thỏm lo âu đến khi điều chỉnh tâm tình đối mặt với sự thật, đối với người

chung quanh ra sao, trong khoảng thời gian đó cũng không có tâm tư để ý tới người khác. Đợi khi tất cả cơ bản đã ổn định thì nàng mới phát

hiện ra những người trước kia mình quen biết cơ bản đều đã rời đi hoặc

là mất tích, hoặc là ngẫu nhiên gặp ở trên đường, mới phát hiện ra đối

phương cũng là không thể rời khỏi.



Ninh Nghị cùng Tô Đàn Nhi kỳ thật ra không coi là người thân thiết của Lâu Thư Uyển, vốn quan hệ song phương cũng có chút lập lờ nước đôi, ban đầu ở Hàng Châu, Lâu Thư Uyển có thể khá thân thiết với Tô Đàn Nhi, nói là có giao tình, thật

ra là bởi vì hai người cùng có vị hôn phu ở rể. Khi đó giữa bọn họ

không quá lãnh đạm, nhưng thật sự nói là tâm giao thì cũng không hẳn.

Sau đó xảy ra trận tranh cãi trên Tây Hồ, tất cả liền trở nên phức tạp, nếu sự việc tiếp tục nữa, rất khó nói sẽ trở thành bộ dạng gì. Nhưng

từ lúc động đất đến thảm họa chiến tranh, nàng trước thì bị kinh hãi,

sau thì lại thay người trong nhà quản lý mọi việc, nay lại có thân phận nữ quan, hoàn cảnh chung quanh đều đã thay đổi, ngẫu nhiên cảm thấy

như cách mấy đời rồi.



Các loại sự việc cùng mọi người của
giác nặng nề hơn một tháng nay vẫn đè nặng nàng đã bị phai nhạt đi rồi.



Giống như được đánh thức vậy. trước đây nàng vốn không hề nghĩ đến

điều này, bởi vì biết suy nghĩ cũng là vô dụng, nhưng hiện tại mặc dù

biết vô dụng, nàng vẫn cứ nghĩ tới.



Nàng không còn là cô gái sẽ phiền não vì những chuyện như này, nhưng lúc này trong lòng lại đang tự hỏi.



Quan hệ giữa vợ chồng Ninh Nghị không quá tốt, ban đầu gặp bọn họ trên đường xuôi nam đến Hàng Châu, lúc đó có một số chuyện nhìn như thân

thiện, nhưng nàng chưa từng bộc lộ tình cảm thân thiết quá với đối

phương, đại khái đối phương cũng không coi nàng trở thành bạn tốt tri

tâm. Trong quan hệ giữa nữ nhân với nhau, lúc ban đầu hai nàng lui tới

bởi vì có điểm chung trong cuộc sống, nhưng sau này, nàng hết sức hiếu

kỳ với Ninh Nghị, còn muốn tìm hiểu hơn cả Tô Đàn Nhi.



Ban

đầu nàng định trao đổi những kinh nghiệm về một phu quân vô dụng cho

người kia, nhưng cuối cùng theo bản năng nàng cho rằng đối phương hạnh

phúc hơn mình. Sự hiếu kỳ của nàng đối với Ninh Nghị duy trì không lâu

thì bị ngăn trở bởi những kinh diễm tại hội thi thơ lập thu ngày đó.

Nàng không đến mức quá bất ngờ về Ninh Nghị, coi hắn là một người hoàn

mỹ, nhưng bất luận lời nói cử chỉ của hắn tại yến tiệc tạo cho nàng cảm giác hết sức tự nhiên, khiến nàng không kìm được suy nghĩ, nếu có thể

có một cơ hội, có một vị hôn phu ở rể như vậy, nàng sẽ cảm thấy vô cùng thỏa mãn, là có thể sống như đôi phu thê bình thường, vậy thì không

còn gì tốt hơn, không có gì thích hợp hơn...



Nàng nhìn ra ngoài cửa sổ, ngồi trên ghế, nghĩ thông suốt những điều này rồi, những thứ còn lại, cũng rất đơn giản.



Tô Đàn Nhi rời đi —— bất kể là rời đi như thế nào, mà hắn lại không

thoát được, cuộc sống của họ cũng đã bị hủy diệt rồi. Bất luận như thế

nào, chiến loạn đã làm thay đổi rất nhiều sự việc rất nhiều người, nay

thế đạo vô cùng hỗn loạn, mà nàng quả thật muốn có một người đàn ông như vậy.



Nàng muốn hắn trở thành người đàn ông của mình.



Trong lòng Lâu Thư Uyển nghĩ thông suốt chuyện này, sau khi ống một ngụm trà, tiếp tục hàn huyên với cô gái bên cạnh.



Cùng thời gian đó, , Lâu Thư Vọng ở bên kia trong hội trường nhìn thấy Ninh Nghị.