Ở Rể (Chuế Tế)
Chương 3 : Từ chối khéo léo, lớp sóng trùng điệp
Ngày đăng: 14:57 30/04/20
Người nhà đến gọi, trong nhà có một số việc, hôm nay phải rời đi trước, mong rằng Chu Công bao dung mà thứ lỗi cho...
- Tối nay, e rằng sẽ không được yên ổn...
- Nhà ở bên đầu bên kia, Chu Công không cần tiễn nữa...
- Thứ lỗi, thứ lỗi...
- Rộng lượng, rộng lượng...
Ánh lửa cao ngút trời, điều động quân đội, bỗng nhiên cảnh hỗn loạn ở Hàng Châu không lâu, tình hình trong Tứ quý trai ban đầu ngạc nhiên rồi dần bừng tỉnh lại trong hoảng loạn, phương hướng của sự việc có phần
nghiêng đi.
Tham tri chính sự Tề Nguyên Khang làm phản, đây
là tin tức nhận được sau khi chuyện phát sinh không lâu. Nội tình trong đó rốt cuộc thế nào cũng không cần phải nói, trong thành có đại hỏa,
điều động một đội quân có quy mô như vậy, đại khái đã nói lên chuyện đã đến mức không thể xoay chuyển được. Lúc này tham gia bữa tiệc Chu Viên Lâm đại đa số đều là nhân vật có thân phận, hoặc ít nhiều cũng có quan hệ với kẻ có thế lực. Phát sinh ra chuyện lớn như vậy, trong lúc này
rất nhiều thứ bọn họ đã được chuẩn bị rồi.
Lúc này phải có
sự đối phó đầu tiên, một nửa số người cũng bắt đầu lần lượt đến cáo từ
Chu Viên Lâm. Trên đường phố bên ngoài, trong thành phố, không khí trở
lên tiêu điều, xơ xác, cửa của các hộ dân đóng lại, quân đội ngoài việc chạy trên phố còn đẩy người dân về nhà, tuy cảnh hỗn loạn mới bắt đầu
liên lụy ở mấy con phố phía Đông nhưng cung không ai biết trong thành
bao lâu mới bắt đầu giới nghiêm.
Xung quanh Tứ quý trai
trong thành hôm nay đều là một trong những khu vực náo nhiệt nhất,
ngoại trừ một quán trà, cũng có hai kỹ viện gần đó mở cửa. Có người
biết được cảnh hỗn loạn liền chạy về ngay, cũng có người khá bình tĩnh
cảm thấy bản thân không có chuyện gì, ở lại nghe ngóng động tĩnh. Chỉ
là những cửa hàng này hầu hết đã đóng cửa, không hề tiếp đón khách hàng mới. Cũng bởi vậy, lúc Tứ quý trai lần lượt giải tán, xe ngựa lục tục
ra về, nhưng cũng không đại biểu là buổi tụ hội sẽ giải tán như vậy,
hơn mời người ở lại vẫn duy trì sự phát triển của hội như cũ, ở lại
giữa đại sảnh.
Trong chuyện này có một nguyên nhân lớn, có
lẽ bởi vì con trai của Lâu Mẫn Trung là Lâu Tĩnh Chi còn ở đó chưa đi.
Quan hệ của Chu Nguyên Lâm và Tề Nguyên Khang thân thiết cỡ nào, dù sự
tình cuối cùng có biến thành thế nào đi nữa thì cuộc tụ hội này cũng là do y khởi xướng, đương nhiên là y muốn tiếp tục duy trì rồi.
Người ít rồi. Bên ngoài lại hỗn loạn như vậy, bọn sai vặt trong tửu
lâu tắt rất nhiều đèn đi. Người ở lại đa số đều tụ tập trên tầng hai
hoặc trên sân thượng của tầng ba, lấy Chu Viên Lâm, Lâu Tĩnh làm trung
- Bên kia là tác giả “Vọng hải triều”, họ Ninh tên Lập Hằng sao?
Sau khi có được đáp án, y hỏi thăm mấy vấn đề về hắn, biết được Ninh
Nghị hiện giờ đang ở đâu, giảng dạy ở thư viện Văn Liệt, làm việc ở Bá
Đao Doanh, các loại tin tức khiến y suy nghĩ rồi chau mày lại.
Bên ngoài vẫn hỗn hoạn như cũ, thời gian trôi đi, dường như cũng trật tự hơn, một phần loạn lạc đã được trấn an. Nếu người có kinh nghiệm có thể thấy được, tuy mới bắt đầu kịch liệt nhưng cục diện chưa tới mức
không thể khống chế được. Lần tụ hội Tứ Lý trai giới này diễn ra trong
không khí khá thoải mái, tuy mới vừa bắt đầu, những ánh mắt nhìn Ninh
Nghị đã có chút khác, nhưng sau đó cũng không có tiết mục đặc biệt gì
cần hắn phải tham gia.
Tâm trạng của mọi người đều để ở bên
ngoài, nếu tất cả cứ tiếp tục như vậy có lẽ không lâu sau buổi tụ họp sẽ phải giải tán, mọi người đều tự ra về. Từ sáng nay, vốn Ninh Nghị đã
nghe Lưu Đại Bưu nói rất căng thẳng, còn mang theo cả binh khí, nhưng
sau khi chuyện phát sinh, biết vấn đề không phải của mình, hắn thở phào một hơi. Cũng chính dưới tình huống như vậy, một hồi biến cố, lặng lẽ
đánh úp tới.
Cũng không có nhiều người chú ý tới, hội văn
tiến hành được một nửa, có một gã đàn ông đi vào tửu lâu, nhìn qua một
lượt rồi đi. Lúc này, dưới sự dẫn dắt của người đó một đội quân tiến
vào, người ngoài nhìn có lẽ sẽ nghĩ đây là binh lính đến giúp dẹp phản
loạn nhưng dưới lầu của Tứ quý trai, tên tướng tĩnh phất tay:
- Bao vây.
Trong chốc lát, Văn Nhân Bất Nhị đoán được ý đồ của đám người này muốn đến báo cho Ninh Nghị nhưng đã muộn rồi.
Dưới sự dẫn dắt của tên tướng lĩnh kia, hơn hai mươi người người xếp
thành một hàng dài, đi lên tầng hai, Lưu Tiến chạy lên trước một bước
đến bên Ninh Nghị, tay đè lên chuôi thanh đao. Mọi người trong buổi tụ
họp có chút nghi nghờ nhưng Ninh Nghị chỉ nhìn thoáng qua đã hiểu ngay.
Người dẫn đầu khoảng chừng ba mươi tuổi, dáng vẻ khôi ngô, mặt đấy sát khi, đây là một gã mãnh tướng chân chính đã qua nhiều cuộc chiến đấu.
Ninh Nghị thở dài một hơi.
Đó là Lệ Thiên Hữu.
Những người này đến, ngồi xuống bàn bao vây lấy Nhinh Nghị và Lâu Thư Uyển, cô nhìn trái rồi lại nhìn phải, nghi hoặc và hoảng hốt, trong lúc nhất thời không biết có chuyện gì xảy ra. Một lúc sau mặt cô tái nhợt, cô cho rằng nhà mình đã xảy ra chuyện rồi.