Ở Rể (Chuế Tế)

Chương 3 : Náo loạn khiến người thương tâm

Ngày đăng: 14:57 30/04/20


Khi nghe Quyên Nhi nói chuyện thì Tiểu Thiền đang ở trong nhà thay tã

lót cho đứa bé mói sinh. Nhìn vẻ mặt Quyên Nhi, thực sự là hơi bị dọa

sợ.



Sợ rằng tạm thời cũng chỉ có thể nói sự tình với nàng, hiện

tại nói với Hạnh nhi tỷ cũng không có tác dụng gì, mà ngay lúc này cũng không thể đi báo với tiểu thư được. Tiểu Thiền có chút không tín,

trong lúc nhất thời, đầu óc hơi mơ hồ, nhưng Quyên Nhi luôn không nói

gì nếu không nắm chắc. Cho dù tạm thời căn bản không thể suy xét vấn đề thì hai người cũng vẫn có phản ứng theo bản năng: đi về phía cửa ngách Tô phủ, ý đồ tìm Ninh Nghị trờ về.



Tiểu Thiền biết Ninh Nghị đi đâu nhưng lúc này cũng không biết là nên đi bộ trên đường tìm hay lấy

một chiếc xe ngựa để đi. Trên đường đi, Tiểu Thiền suýt nữa phát khóc.



Trẽn đường trở về, Ninh Nghị thấy hai thiếu nữ vừa mới ra khỏi cửa.



Tiểu Thiền vừa nhìn thấy hắn liền ngây ngẩn cả người, vẻ muốn khóc, quay

đầu đi một bước rồi mới quay lại. Quyên Nhi cúi đầu đứng ở một bên.

Tình hình có chút quỷ dị.



Ninh Nghị cũng nháy mắt đứng lại ở đó. Lúc này trong lòng hắn đương nhiên cũng có việc, cũng hiểu được ý

nghĩa ánh mắt của đám người Tô Văn Hưng nhìn hắn hôm qua, nhưng lúc này mới bắt kẻ theo dõi thì có lè cũng sè không xảy ra chuyện gì, bời vậy

không hiểu được tại sao Tiểu Thiền và Quyên Nhi lại phải như vậy. Một

hồi lâu sau, Quyên Nhi mới lén kéo tay áo Tiểu Thiền. Ninh Nghị mở

miệng hỏi:



- Làm sao vậy?



Tiểu Thiền nắm chặt hai tay đứng đó, cúi đầu một lát mới nhìn thắt lưng Ninh Nghị, nói:



- Cô gia, bọn họ nói, bọn họ nói...



Nàng nói được mờ đâu rồi mãi không nói được tiếp. Quyên Nhi giơ tay chọc

chọc vào eo nàng, Tiểu Thiền mới nhìn Quyên Nhi rồi nói tiếp:



- Bọn họ nói, cô gia có nuôi nữ nhàn ở bên ngoài, là một là một kỳ nữ hoàn lương, tên là Nhiếp Vân Trúc. Cô gia



Nàng ngẩng đầu nhìn Ninh Nghị, trong mắt đầy vẻ dò hỏi và tìm tòi nhưng có vẻ lại sắp chảy nước mắt. Ninh Nghị trầm mặc nhìn nàng, lại nhìn Quyên Nhi, hỏi:



- Sau đó thì sao?



- Bọn họ gọi mấy đường tẩu,

biểu cô (chị họ, cô họ) của phòng hai, phòng ba, muốn đám nữ nhàn đó

muốn đi tìm Nhiếp cô nương để gây sự. Quyên Nhi đại khái hiểu được tâm

tình phức tạp lúc này của Tiểu Thiền liền hoi ngẩng đầu lẽn, vẻ mặt hơi sợ hài, bổ sung:



- Nhưng thật ra không đi quấy rầy tiểu thư!



- Đúng là hiếm khi làm được chuyện thông minh thế này.



Ninh Nghị nghe xong không khỏi bật cười nhưng chỉ lướt qua trong giây lát. Hắn vỗ vai Tiểu Thiền, một tay ôm lấy nàng. Lúc này vẫn đang ở cửa

ngách nhà, Tiểu Thiền liền đỏ mặt. Ninh Nghị nói:



- Mọi người về trước đi. Ta biết rồi.



Hắn trờ lại Tô phủ, dắt một con ngựa, đi về phía sông Tần Hoài. Tiểu Thiền và Quyên Nhi cùng ờ cửa nhìn. Đến lúc này, các nàng cũng vẫn không

hiểu sự việc sẽ biến thành thê nào nữa Đôi với Vân Trúc và cẩm Nhi mà

nói, sự tình cũng là thình lình xảy ra. Giữa trưa hôm nay, các nàng mới từ Trúc Ký trờ về. Cuộc sống của hai người vẫn luôn thanh tịnh.



Lúc này, trong nhà cũng không có người nào khác. Nha hoàn Khấu Nhi của cẩm Nhi, nha hoàn Hồ Đào của Vân Trúc và tướng công Nhị Ngưu, tổng cộng

cũng chi năm người.



Thường ngày, Nhị Ngưu vẫn làm các công

việc nặng ở đây rồi cùng thê tử (Hồ Đào) trở về nhà cách đó không xa.

Hôm nay mặc dù y không trở về nhưng khi hơn hai mươi người đột nhiên

đánh tới cửa, năm người có chống cự lại một chút kỳ thật cũng không làm nên cơm cháo gì.



Trừ đám phụ nhân, nữ tử (đàn bà, con gái) của

phòng hai, phòng ba, đi theo còn có mấy tên gia đinh của Tô gia. Khi

đám người bỗng nhiên xông tới thì Nhị Ngưu đang ở phòng bếp liền buông

dao chẻ củi, cầm lấy một cây gỗ muốn phản kích nhưng lập tức bị đánh

gục trong vũng máu. Khi tiếng thét chói tai và tiếng khóc của nữ tử

vang lên thì cả Vân Trúc, cẩm Nhi và tất cả những người khác đều như

đang trong mộng.



Nữ tử của nhà chỉnh thê đi tìm nữ nhân mà nam
Tuy lúc trước Tô Văn Hưng nói loại chuyện này không nên náo đến mức để phụ thân biết nhưng khi đám phụ nhân khóc sướt mướt trở về vẫn kinh động

đến Tô Trọng Kham và đám bề trên trong nhà. Cũng không phải tin tức của họ linh thông, cũng không phải Tô Văn Hưng không có đấu óc, mà là vừa

nhìn thấy đám người kia bị đánh đập đến mức đó, lại nghe kể chuyện đã

xảy ra, y liền biết mình không gánh nổi chuyện này nữa rồi.



Ninh Nghị sẽ không thèm quan tàm mà ra tay nặng như vậy thực sự là chuỵện

ngoài dự kiên của mọi người, nhưng hắn đã ra tay như vậy cùng thê hiện

sự quyết tâm của hắn.



Ở Hàng Châu, hắn đã từng giết người, cũng

đã từng đánh nhau với đám phi Phương Lạp; nếu thực sự nổi điên lên thì

hiện tại cũng chi có gia pháp của Tô gia mới có thể ngăn chặn hắn.



Đầu tiên là một đám phụ nhân khóc lóc náo loạn đến bên Tô Trọng Kham và Tô Vân Phương, sau đó đám người liền chạỵ tới trước chính sảnh, làm kinh động tới hai vị lão nhàn trong tộc. Tô Trọng Kham biết tính nết con

mình, trước hết cho người gọi Tô Văn Hưng tới, gay gắt hỏi chân tướng sự việc. Tô Vãn Hưng liền kể lại hết sự tình.



- Chuyện này thực sự không liên quan đến con. Ai biết vì sao tỷ phu lại chụp mũ chuyện này

lên đầu con chứ? Con cũng không biết đầu tiên truyền ra từ đâu, nhưng

bọn con nghe thấy đương nhiên là tức giận trong lòng. Hắn nuôi nữ nhân ở bên ngoài, mà nhị tỷ thì vừa mới sinh em bé ... Chuyện này đâu liên

quan gì tới con chứ. Hắn đánh biểu tẩu thành thế này, sắp chết rồi, cha cùng thấy đó ... Cha, mọi người mau nghĩ biện pháp đi. Cả nhà này đều

biết nhị tỷ phu lợi hại như thế nào, hiện giờ hắn chụp mũ việc này lẻn

đầu con, con phải làm sao bây giờ ...



- Con không cần gọi hắn là nhị tỷ phu!



Tô Văn Hưng khóc lóc kể lể khiến Tô Trọng Kham cũng phát cáu:



- Hắn còn có thể ăn thịt con sao!



Mười mấy phụ nhân khóc sướt mướt trở về, huyên náo kể lể toàn bộ sự việc

cho cả nhà đều biết. Không đến một lát, toàn bộ phụ cận sảnh chính đều

đã chen chật người. Kẻ ở rể nhưng lại luôn được ưu đãi là Ninh Nghị xảy ra chuyện thế này, mọi người xung quanh ít nhiều đều có chút vui sướng khi người gặp họa, đều hùa theo lẻn án, chi trích. Sự tình càng trờ

nên nghiêm trọng hon.



Một mặt, Tô Trọng Kham vốn không tin con

mình tham gia vào việc này nhưng trong chuyện này đúng là Ninh Nghị đã

quá phận. Ở bên ngoài nuôi nữ nhân, sau khi bị phát hiện còn phát rồ

đánh người nhà. Một đại nam nhân đánh một phụ nhàn gần chết, như vậy

căn bản là đánh vào mặt cả nhà, cho dù sự thật chi tiết như thế nào.

Ngay lập tức, Tô Trọng Kham gầm lên triệu tập gia đinh hộ viện, mặt

khác thông báo sự tình cho Tô Bá Dung.



Chi có điều ở phương diện ứng đối với Tô Đàn Nhi thì y vẫn còn vài phần do dự.



- Đàn Nhi bẽn kia ... Nó vừa mới sinh em bé, các ngươi đừng làm kinh động tới nó.



Chuyện này chờ đại ca đến, cân nhắc xem nên nói với nó như thế nào ... Còn

các ngươi nữa, mau im lặng cho ta! Chờ súc sinh kia trở về thì lập tức

gọi hắn tới đây! Trong lúc nhất thời Tô Bá Dung không xuất hiện nhưng

không khí đã trở nên nghiêm trọng. Một đám hộ viện được an bài ờ sảnh

chính, một đám ờ các cửa. Tô Trọng Kham cẩn thận hỏi han toàn bộ sự

tình. Mọi người liền kể lể, thêm mắm thêm muối về việc Ninh Nghị bao

nuôi danh kỳ như thế nào, đánh người hôm nay như thế nào, V. V ... Mọi

người càng nghị luận, càng thương lượng thi trong lòng càng thêm căm

phẫn



- Được rồi, thế là đủ rồi!



- Lung tung lộn xộn ... cuối cùng cũng gom lại về một chỗ. Nguyên Bảo Nhi, ngươi không sao chứ?



Dù sao trận náo loạn lúc trước cũng đà được ngăn lại đúng lúc. Tuy bị

biến thành cực kỳ nhếch nhác nhưng cũng may là cả Vân Trúc và cẩm Nhi

đều không bị thương hoặc rách mặt, xem như là may mắn trong bất hạnh.

Lúc này thay trang phục xong, đại khái cũng khôi phục được bộ dạng

không tệ lắm, nhưng về mặt công kích tinh thần thì đúng là vẫn bị ảnh

hưởng. Trên mặt cẩm Nhi vẫn còn vết đỏ, ngồi xị mặt ở đó tức giận không nói một lời, nhìn bộ dạng khá khổ sờ, đáng thương. Tuy nhiên Vân Trúc

lại khác, sau khi thay quân áo xong mặc dù nhìn tiêu tụy, gây yêu hơn

bình thường nhưng trên mặt lại thêm vẻ âu lo.



- Huynh làm như vậy ... Đánh người ... Trở về nhà thì phải làm sao ... Huynh kích động quá ...



Nàng lo lắng không biết sau khi về nhà, Ninh Nghị sẽ ăn nói như thế nào.