Ở Rể (Chuế Tế)
Chương 3 : Ác niệm
Ngày đăng: 14:57 30/04/20
Thẻ tử gần sinh nở, các loại chuyện trong nhà nói nhiều thực ra cũng
không nhiều lắm. Khi nghe được tin tức Minh Chủ Bách Đao Minh Trình Liệt bị diệt môn, Ninh Nghị mới vừa rồi đang phỏng đoán ánh mắt cổ quái của
đám người Tô Văn Hưng, sau đó thì hơi hơi sửng sốt.
Bách Đao Minh cũng được coi là một bang phái khá có quy mô tại vùng Giang Ninh, cũng
là một chi tay chân phía sau của Tô gia, chủ yếu là đứng sau lưng phòng
lớn Tô gia, tuy rằng sau này đà từng trải qua những trận thế giang hồ
tại Hàng Châu, Ninh Nghị cũng không có nhiều cảm giác đối với loại bang
phái cảu kết với thương hộ thân hào chiếm giữ một vùng đi thu phỉ bảo hộ như Bách Đao Minh, nhưng dù sao bên mình đà có một đội ngũ tay chân như vậy, một khi Bách Đao Minh đổ, chỉ sợ Tô gia cũng sẽ mất công sức và
tiền tài để đi tìm một đội ngũ khác.
Đối với Ninh Nghị, ý nghĩa
trong lòng cũng chi gần như thế, đối với Bách Đao Minh hoặc là Trinh
minh chủ kia, Ninh Nghị và bọn họ dù sao cũng qua lại không nhiều lắm,
nhiều nhất là chi gặp mặt có hai lần, cũng từng mấy lần chẳng biết xấu
hổ mà tự giới thiệu.
Chuyện giang hồ báo thù, lúc nào cũng xảy
ra, Ninh Nghị cùng sè không nghĩ cái chết của Trình liệt có quan hệ với
mình, trong lòng mặc niệm một lúc, thở dài, chi thế thôi.
Mà ở
trong nhà có quan hệ khá tốt với Trình Liệt chính là nhạc phụ Tô Bá
Dung, ngoài ra, cũng có nha hoàn Quyên Nhi xưa nay khá ít nói xưa nay
vẫn đi theo Tô Đàn Nhi thinh thoảng cũng có tiếp xúc, và còn có cả đám
người Cảnh hộ vệ nữa. Nghe nói sau nghe biết tin dữ, tâm trạng của Quyên Nhi khá sa sút, Ninh Nghị an ủi vài câu, khi tình trạng ổn định, Tô Đàn Nhi nói với Ninh Nghị:
- Tướng công, cha muốn đến đó, chàng mang
theo Quyên Nhi đi đến đó cùng để xem thế nào, trong nhà có nhiều người,
thiếp không sao đâu. Nếu sinh con, thiếp sè cho người đi tìm mọi người
về, huynh cùng có thể về kịp.
Dù sao cũng là thảm kịch diệt môn, Ninh Nghị gật đầu, đồng ý, sau đó lại an ủi Quyên Nhi:
- Tuy rằng chuyện giang hồ báo thù không phải là kỳ lạ gì, gần đây thế
cục rung chuyển, nhưng trị an của Giang Ninh vẫn rất tốt, việc này thật
sự khá rầm rộ, quan phủ sẽ không ngồi yên đâu. Ta cũng đã nhờ người đến
hỗ trợ điều ứa rồi.
Chuyện như này dù sao cũng không quá lớn, đối với ánh mắt có chút kỳ lạ vừa rồi của đám người Tô Văn Hưng, Ninh Nghị
ném qua sau đầu rồi, dù gì một khoảng thời gian gần đây, cuộc sống của
phòng hai phòng ba không rất tốt. Tô Văn Hưng là con trai của Tô Trọng
Kham, lúc Ninh Nghị và Tô Đàn Nhi không ở đây, phòng hai phòng ba đã gây nên chút gợn sóng, phái trai tráng là do y dẫn đầu, hôm nay Tô Đàn Nhi
và Ninh Nghị trở về, Tô Dũ bắt đầu gây bào, một vài thứ mà phòng hai
phòng ba ăn vào phải nhổ ra, tuy rằng lợi nhuận buôn bán của phòng hai
phòng ba lời hơn trước khi Tô Đàn Nhi và Ninh Nghị đi, nhưng ăn vào bụng cái gi cũng phải lấy ra một phần, dù gi cũng khiến người khác khó chịu, huống chi lại là tổn hại thể diện.
Vì vậy chạng vạng hôm nay,
cùng Quyên Nhi đi đến hiện trường Bách Đao Minh bị diệt môn, Ninh Nghị
tiện đường ghé đến chỗ Văn Nhân Bất Nhị tại Giang Ninh, nhờ bí mật điều
tra rốt cuộc nhân vật giang hồ nào đà động thủ.
- Ngoài ra ... gần đây hình như có người đang theo dõi ta ... Ninh Nghị nói.
- Không có đâu, bên ngoài có cơ sở ngầm. Ngươi vừa trờ về ... hẳn là
không có đuôi theo mới đúng, hơn nữa đây là Giang Ninh ...
- Có
thể là ta lầm. Lúc ở Hàng Châu đã luyện cảnh giác thành thói quen rồi,
bây giờ vẫn chưa thả lỏng được. Dù là người bên Hàng Châu hận đến mức
nào, lúc này Phương Lạp đang trong tình trạng nước sôi lửa bỏng, cũng
không đến mức tìm ta động thủ ... Hài, cần một bác sĩ tâm lý rồi...
tăng thêm cảnh vệ rồi, sự việc tuy rằng không tệ, nhưng ngươi biết đó,
đây không phải là một nha môn, bên này không tiện nhúng tay, người ta sẽ nói ngươi mặn ăn cây củ cải nhạt bận tâm lo nghĩ...
Đại khái là
để làm bầu không khí anh động, Văn Nhân Bất Nhị cũng có chút lải nhải
nói nhiều. Đương nhiên lúc mà gã nói, nếu loại chuyện này sớm đã biết,
cũng sẽ không còn vấn đề gì nữa, chẳng qua, khi Ninh Nghị chuẩn bị quay
về, trong Tô phủ, đang có một gã hạ nhân gần như đang khóc nức nở báo
cáo chuyện vừa xảy ra cho đám người Tô Văn Hưng:
- Tiểu Tứ bị bắt
rồi, ta tận mắt chứng kiến liền lập tức trờ về, Ngũ thiếu, nghe nói Ninh cô gia có rất nhiều quan hệ với quan phủ ...
- Hắn đủng là có quan hệ mật thiết với quan phủ nên có thể đối đãi với người nhà mình đúng không!
Ánh mắt Tô Văn Hưng tối sầm lại, đột nhiên đứng lên:
- Ngươi lui xuống đi, ta biết rồi.
Đợi người kia lui xuống, y mới quay sang nói với mấy người trong phòng:
- Hiện tại hắn đã biết rồi, các ngươi nói xem bây giờ phải làm sao?
- Đúng vậy, làm gì bây giờ ...
- Chờ hắn về xử lý chúng ta à?
- Có thể thế nào, giờ hắn đã biết, ngươi đấu được hắn sao!
- Vốn đã nói rồi, sự việc điều ứa rõ rồi chủng ta tung lời đồn đại là
được, giờ hắn biết là ai rồi ... Hiện giờ người cũng bị bắt rồi! Các
ngươi chọn người thế nào đấy, chắc chắn sẽ khai chúng ta ra ...
- Vậy hiện tại có thể thế nào?
Tô Văn Hưng rống lên một câu.
- Tất cả đều đã như vậy rồi.
- Hay là chúng ta đi nói với nhị đường tỷ?
- Tỷ ấy vừa sinh con, lúc này ngươi chạy đi báo chuyện này, mặc kệ tỷ ấy
phản ứng thế nào, gia gia cũng sẽ đánh chết chúng ta!
- Lúc này cũng không còn lựa chọn mà ...
- Hay là đi báo với cha ngươi, Văn Hưng?
- Chuyện này kéo ông ta vào có ích lợi gì...
Trong lúc tranh luận, bên ngoài đã vang lên tiếng pháo, là chúc mừng Tô Đàn
Nhi sinh con trai, hẳn là có nhiều người tới thăm hỏi. Tô Văn Hưng suy
nghĩ một chút, rồi đột nhiên chau vùng lông mày.
- Hiện tại cũng
chi có thể làm này ... hoặc là chờ Ninh Nghị trờ về xử lý chúng ta, hoặc là ... chúng ta gọi đám phụ nữ trong nhà các ngươi, có thể gọi ai được
thì gọi... tóm lại là gọi toàn bộ đám phụ nữ! Nhị tỷ vừa mới sinh con,
chúng ta không nhẫn nhịn được chuyện này, họ Ninh kia ức hiếp lên đầu
người nhà chúng ta, hiện tại nhị tỷ không nên nghe chuyện này, để người
nhà chúng ta ra mặt thay tỷ ấy là được. Được rồi...