Ở Rể (Chuế Tế)

Chương 3 : Mưa bão (2)

Ngày đăng: 14:58 30/04/20


Lúc bắt đầu người chết, đa số người trong Tô Phủ đều còn bị tàn dư của

chuyện xảy ra lúc chạng vạng tối hôm kia quấy nhiễu. Lúc mưa to trát

xuống, từng nhà từng phòng mọi người đều đang tiếp tục bàn luận về

chuyện này, nam tử nữ từ, thiếu niên phụ nhân, đều không ngoại lệ. Nói

xong chiến lược phòng hai phòng ba, thương lượng phản ứng của bên Tô Dũ, kể chuyện nhân tình trong nhà, đương nhiên cũng không tránh khỏi bàn

bạc về thái độ của Ninh Nghị trong chuyện này. Đương nhiên, đại đa số sẽ không tránh khỏi phẫn uất cùng chửi rủa, cũng có người đã biết hôm nay

Tô Đàn Nhi đón nữ tử kia về nhà, có lẽ là can thiệp một cách trực tiếp,

hoặc là ý vị sâu xa, hoặc là cười trên nỗi đau của người khác, đủ loại

suy đoán.



Cũng có người sẽ nhắc đến có cần kết bè phái đi làm

nhục người nữ tử đó một phen không, thí dụ như danh nghĩa thì nói xin

lỗi, nhưng trên thực tế nói có chút khó nghe, nhưng ý nghĩ trong đầu đó

chỉ thoáng qua một cái, liền bị người ta bác bỏ coi là trò cười.



Cho dù là không tính đến phản ứng của Ninh Nghị, cho dù là Tô Đàn Nhi nối giận, lúc này cũng không ai thật sự có thể chịu được.



Giết chóc chính là tinh huống đột nhiên ập đến trong không khí mọi người đang bàn chuyện chính trị sau khi ăn uống.



Lần này đám thổ phi từ Lương Sơn đến Giang Ninh, trừ mấy tên thủ lĩnh lúc

này đang ở trên Lương Sơn Bạc, những tên khác đều là tinh nhuệ trong

binh tướng Lương Sơn, trước giờ cực kì thành thạo với việc giang hồ sống mái chém giết, vào nhà cướp của. Còn Giang Ninh thái bình trăm năm, mấy năm nay động loạn lớn nhỏ căn bản không tràn đến nơi này, Tô Gia tuy

rằng cũng có gia đinh hộ viện, nhưng trong lúc bất ngờ gặp phải chuyện

này, thật sự chẳng có chút chuẩn bị gì, khi những người kia dưới sự chi

điểm của Tịch Quân Dục, nhân lúc trời mưa mà đánh lén đến, chi trong

giây lát, chỗ gác cống ở bên cạnh góc cổng, mã phu, gia đinh, nha hoàn

của Tô Phủ đã bị quét sạch sẽ, sau đó những



người này liền từ bên ngoài mà ập vào.



Lúc này vốn dĩ là trước giờ ăn. Mưa to lại khiến cho đám người càng thêm tụ tập. Các hảo hán Lương Sơn cứ năm đến bảy người làm một nhóm, đầu tiên

đứng bên ngoài tường nhìn rõ ràng tình hình bên trong, sau đó áp sát đột nhập. Đám người Tô Gia tụ tập ở từng góc viện hầu như đến phản ứng cũng không phản ứng được gì nữa, cứ trợn mắt há mồm mà nhìn đám người áo đen này từ trong mưa xông đến, một đao một mạng người trong đám người xung

quanh. Trong khoảnh khắc này, bọn họ ngay cả đang xảy ra chuyện gì, cũng chẳng rõ. Có đứa trẻ vốn dĩ đuổi nhau đùa giỡn dưới mái hiên, nhìn thấy những người áo đen thình lình đi đến, liền tay cầm món đồ chơi đứng

ngấn ngơ. Có đứa thậm chí lúc đám người áo đen tới gần còn theo bản năng nói một tiếng "thúc thúc". Sau đó cơ thể bé nhỏ liền bay lên



lên, sau đó Tô gia mới có phản ứng lại. Lúc này, hơn hai mươi người được

Tịch Quân Dục sắp xếp ở phía ngoài vòng vây đã bắt đầu bọc đánh từ bên

ngoài, bắt đầu chặn con đường mà mọi người trong Tô gia chạy trốn.



Từ lúc nghe thấy tiếng la hét thê thảm trở đi, Ninh Nghị cùng Tô Đàn Nhi
tiếng, đao sắt chém rách bao da trâu, bột vôi đổ ập đầy cơ thể gã, trong cơn mưa to, trong nháy mắt liền vang lên tiếng ục ục và lớp sương trắng bốc lên. Dù sao gã cũng mặc áo đen, mặt nạ bảo vệ, vôi bột trong chốc

lát khó mà đốt cháy tới cơ thể của gã, nhưng chi mắt mũi dính chút thôi

cũng đã đủ để gã chịu đựng, gã hét to, liều mạng vung đao, đột nhiên

trên đầu bị một chùy thật mạnh,



người ngã xuống mặt đất phía sau. Lại một chùy, gã không động đậy được nữa rồi, Ninh Nghị lại bổ thêm một

chùy, ném chùy sang một bên.



Biết là người nào rồi Ninh Nghị quay đầu, nói một câu với thê tử và nha hoàn.



Ngoài cửa viện lúc này đã có không ít người la hét chạy vội vàng đến, đều là

người Tô gia có quen biết. Ninh Nghị dìu Tô Đàn Nhi ra ngoài, chỉ thấy

đầu đường phía bên kia, Cảnh hộ viện dẫn theo một vài hộ viên đang chém

giết với mấy tên áo đen, che cho mọi người phía bên này chạy, thỉnh

thoảng cũng có người bám theo nhập vào trong đám người. Tiểu Thiền

choàng áo tơi, ôm đứa bé chạy ra sân đầu bên kia, đang vẫy tay và la lên với phía bên này. Đám người Tô Văn Định, Tô Văn Phương lúc này cũng đã

chạy tới, Ninh Nghị rút đao ra, nói với Tô Đàn Nhi:



Nàng đi theo những người khác tim gia gia, ta đi giúp một tay.



Gã muốn giết chàng, chính là muốn giết chàng



Tô Đàn Nhi kêu lên, kéo tay Ninh Nghị, nhưng thấy nét mặt của Ninh Nghị thì chần chừ một lát, cuối cùng không khuyên bảo nữa:



Chàng chàng nên đi tìm Nhiếp cô nương Cô ấy có lẽ còn chưa ra ngoài



Ninh Nghị nhìn trận chiến đấu phía bên kia, hít một hơi:



Bây giờ không nghĩ được nhiều như vậy!



Tô Đàn Nhi buông tay hắn ra, hắn toàn lực xông về phía bên kia, có người

áo đen từ góc tường xông ra, mặt đối mặt, bị hắn một đao giết chết. Cũng lúc đó, Tịch Quân Dục dẫn vài người xuất hiện ở một chỗ trên nóc nhà,

ánh mắt dò xét, cũng nhìn thấy hắn, chỉ về phía bên này:



Các vị ca ca, chính là người đó Đám người liền nhảy xuống nóc nhà, xông về phía bên này.



Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Ninh Nghị liền hiểu đám người đang xông lại có khả năng chính là thành viên của một trăm linh tám tướng Thủy Hừ, trong lòng hắn thầm mắng một câu, không muốn kéo vòng cuộc chiến đến gần đám

người Cảnh hộ viện, xoay người chạy ra theo lối khác.