Ở Rể (Chuế Tế)
Chương 433 : Hỗn nguyên phích lịch thủ Lôi Phong (2)
Ngày đăng: 14:59 30/04/20
Trong nắng sớm, thanh âm xa dần. Thời gian qua nhanh, cảnh vật tối dần. Ở cửa Chúc gia trang, một thân ảnh bước đi trong ánh trời chiều mà đến, đứa bé đang chơi đùa ở ngoài cửa nhận ra gã, hào hứng đến bên cạnh gã, cùng đi vào với gã. Sau đó, cũng có rất nhiều người ra đón, đi đầu là trang chủ Chúc Triêu Phụng, chắp tay chào đón gã:
- Loan giáo tập, ngươi đã trở lại!
Những người trẻ tuổi quanh đó cũng gọi sư phụ.
- Chúc trang chủ đa lễ rồi, lúc trước tại hạ vì chuyện của Tăng Đầu Thị đi không từ biệt, thực là thẹn với sự hậu đãi của trang chủ. Nghe nói Lương Sơn có ý động thủ với Chúc gia trang cho nên vội vã quay về, xin trang chủ thứ lỗi.
- Loan giáo tập nói gì vậy, Chúc gia trang ta chính là nhà của Loan giáo tập, bọn Long nhi coi Loan giáo tập như thầy như cha. Trăm ngàn lần đừng khách sáo. Năm trước nghe nói Tăng Đầu Thị bị giết, ta lo giáo tập gặp chuyện không may, từng phái người đi tìm, đáng tiếc vẫn không có kết quả. Trở về là tốt. Trở về là tốt a … Về phần việc Lương Sơn, hiện giờ cũng chỉ là suy đoán. Gần đây thanh thế của Lương Sơn càng lúc càng lớn, không ít người đến đầu nhập, cũng từng đến bên này, chúng ta mới hơi căng thẳng …
Chúc Triêu Phụng cười, vung tay lên:
- Không nói những chuyện này nữa, có Loan giáo tập ở đây, cho dù bọn đạo tặc Lương Sơn có tới, bọn ta cũng có thể làm cho bọn họ có đi không có về! Ha ha, bày tiệc, hôm nay mở tiệc thết đãi Loan giáo tập
Trời dần tối đen.
Giữa sơn lĩnh mờ mịt giữa, bóng người chạy như điên, đan xen, gã thanh niên tuấn tú ghìm chặt ngựa.
- Bị theo dõi
- Ha ha ha ha ha ha ha ha
Ba ngày sau đó, các tên lang đạo vẫn còn đang dưỡng thương và tiến hành huấn luyện trên núi. Ninh Nghị, Vương Sơn Nguyệt, ba huynh đệ Tề gia, Tô Văn Dục cùng năm tên thị vệ đi theo đang xuống núi, đi về phía đồi Độc Long làm bước chuẩn bị đầu tiên.
Ninh Nghị ăn mặc sang trọng, đeo ban chỉ, xách theo đao kiếm, biến mình thành một công tử giỏi võ lại giàu có, sau khi buôn bán ở lại đồi Độc Long nghỉ ngơi, đưa bái thiếp cho Chúc gia đứng đầu tam trang, đại diện cho đại thương hộ Lôi gia nổi danh nhất kinh thành đến đây cùng đồi Độc Long bàn chuyện làm ăn.
Có quan phủ là Tần lão chứng thực, theo tin tức từ các quan phủ cho biết, sự nghiệp buôn bán của Lôi gia này ở vùng Sơn Đông cũng hơi có danh tiếng. Sau đó đoàn người được Chúc Triêu Phụng tiếp đãi long trọng, cùng tiếp đón còn có tam vị công tử Chúc gia trang là Chúc Long, Chúc Hổ, Chúc Bưu. Trên thực tế, tên Ninh Nghị Ninh Lập Hằng ở Lương Sơn đã có ghi chép, lần này lại đây, hắn giả mạo con cháu Lôi gia, cũng sớm sửa lại tên cho mình.
- Tại hạ Lôi Phong, thuở nhỏ học võ, mới bước chân vào giang hồ mấy năm, cũng có chút thành tích.
Sau khi gặp mặt, Ninh Nghị chắp tay tự giới thiệu:
- Người giang hồ ban cho danh hiệu Hỗn Nguyên Phích Lịch Thủ. Lần này nghe nói bên Sơn Đông này không yên ổn lắm, mới chủ động đến đây xin giết giặc, vừa buôn bán, vừa kết giao bằng hữu, hôm nay nhìn thấy các vị anh hùng Chúc gia trang, thật sự vinh hạnh.
Ninh Nghị chẳng qua cũng chỉ mới hai mươi tuổi, lúc này cũng không có khí thế gì của cao thủ võ lâm, vừa xưng tên, trên mặt của mọi người có chút nghi hoặc, nhưng ngoài miệng đương nhiên vẫn khách sáo:
- Thì ra là Hỗn Nguyên Phích Lịch Thủ Lôi Phong Lôi huynh đệ, ngưỡng mộ đại danh, hạnh ngộ hạnh ngộ.
- Kỳ thật việc làm ăn là thứ yếu, quan trọng nhất vẫn là hành hiệp trượng nghĩa, không bỏ qua chuyện bất bình. Lần này nghe nói bọn giặc Lương Sơn có ý đồ gây rối với đồi Độc Long, thuở nhỏ Lôi mỗ đọc thuộc binh thư, vẫn muốn ra chiến trận nhìn một cái, đáng tiếc trong nhà quá mức cổ hủ, lần này Bắc phạt không thể tham gia, sắp tới nếu có bọn giặc Lương Sơn đến đánh, mong rằng chư vị cho Lôi mỗ lưu lại, đứng ngoài nhìn xem, ha ha ha ha, ngày khác tất có báo đáp a …
Hắn vừa nói vừa chống nạnh, những người bên cạnh trên mặt biểu hiện lúc đỏ lúc trắng, xấu hổ vô cùng …