Ở Rể (Chuế Tế)

Chương 434 : Nín thở chờ đợi (1) (1)

Ngày đăng: 14:59 30/04/20


Gà gáy ba lần, mặt trời xuất hiện phía chân trời thì người trong trang đã bắt đầu hoạt động.



Khoảng cách từ phía nam triều Vũ với phồn hoa đã xa, đồi Độc Long, toàn bộ đời sống sinh hoạt đơn giản cũng chỉ vì cuộc sống mà thôi. Không có quá nhiều giải trí, nhà nông làm công việc cày cấy nặng nhọc, phụ nữ trong thôn may vá thêu thùa, lúc rảnh rỗi thì ngồi hóng mát, nói chuyện phiếm với nhau ở nhà của một người nào đó, đây là sinh hoạt hàng ngày của hầu hết các nông hộ triều Vũ, cứ hết ngày này rồi đến ngày khác. Phía bên đồi Độc Long, nếu nói hơi quá một chút, cũng vì bảo hộ thôn trang, sẽ tổ chức huấn luyện một vài người trong trang đánh giặc, lâu dần, những người nhanh nhẹn dũng mãnh cũng chính là xuất phát từ những đợt huấn luyện như vậy.



Đồi Độc Long, Vạn gia lĩnh hình thành từ những chỗ này, ban đầu vốn không phải là trại. Đầu tiên là hắc bang tụ tập thống trị một vùng, về sau thì người dần dần nhiều hơn, bên này có khả năng buôn bán, lâu dần thành quen, không còn dùng phương thức kiếm tiền như chặn đường giết người cướp của khiến cho quan phủ chú ý nữa, mà là bắt đầu thu phí bảo hộ, làm một ít chuyện làm ăn buôn bán. Ngay cả những lúc phải cùng người khai chiến sống chết với nhau, thì cũng chỉ là bởi vì ra sức bảo vệ địa bàn, trên đất Sơn Đông, đặc biệt gần tới bên Lương Sơn này, việc này không thể tránh khỏi, mà đại bộ phận người dân trong trang, chỉ cần là có chút yên ổn liền trở về làm nghề nông.



Địa thế của đồi Độc Long được thiên nhiên ưu đãi, trong ba trang cũng không thiếu phân xưởng, thuê dân công trong trang làm. Tuy là không phồn hoa và chuyên nghiệp như ở các thành thị lớn, nhưng những phân xưởng nhỏ này hoạt động, một mặt có thể đáp ứng được cuộc sống tự cung tự cấp của hai ba trăm ngàn người ở đồi Độc Long, mặt khác, còn có thể thu được món tiền lớn từ bên ngoài lui tới. Ví dụ như quan phủ quản lí nghiêm ngặt về chuyện buôn bán muối, ở phía đồi Độc Long này, thì hoàn toàn có thể tự mình tích trữ, kinh doanh, chỉ cần không quá đáng, cuộc sống hàng ngày trôi qua cũng coi như là thoải mái.



Làm nông, luyện võ bảo vệ thôn trang, và buôn bán kiếm tiền là ba việc cần làm cùng lúc ở đồi Độc Long thường ngày. Đương nhiên, gần đây nhất, bởi vì thanh thế Lương Sơn lớn mạnh, chuyện thao luyện của người dân trong trang cũng đã thành chuyện trọng yếu nhất, đồi Độc Long từ trên xuống dưới, cũng đã khẩn trương lên.



Từ lúc sáng sớm là đã có thể thấy các người dân trong trang dưới sự chỉ huy của các giáo đầu bắt đầu tập luyện.



Hỗ Thành đi qua con đường đá xanh trước mặt, lúc đến trước cốc trường thì nhìn thấy muội muội đang cãi nhau với một người dân trong trang, nàng một tay chống nạnh, cười ngửa đầu nói:



- Tên vô lại cứ tới đây đánh với ta một trận!



Cãi nhau với nàng là con trai tổng quản trong trang Liêu Tứ Bảo. Hai người coi như là cùng nhau lớn lên từ nhỏ, cãi nhau như thế này cũng không phải lần đầu tiên.




Hai huynh muội nói đến đây, đối với bọn người công tử giàu có bên kia, cũng không để ý tới nữa. Mà ở bên này, bọn người Ninh Nghị, Vương Sơn Nguyệt, Tô Văn Dục, huynh đệ Tề gia cũng đang vừa thư giãn gân cốt vừa nói chuyện.



- Lôi huynh đệ ngươi nói … Đối với cái cô nương cảm thấy hứng thú, đó là Hỗ Tam Nương sao? Dáng người cũng thật cao …



Ninh Nghị đang bắt đầu múa từ từ thái cực quyền:



- Ta cũng có hơi thất vọng, coi như cũng xinh đẹp, nhưng mà thoạt nhìn giống như chỉ là một cô nương thôn dã mà thôi …



Vương Sơn Nguyệt khuôn mặt bình thản ngồi ở một bên trên một cọc gỗ. Thoạt nhìn y thật ra nếu so với Hỗ Tam Nương còn đẹp hơn vài phần, nhìn hắn đánh quyền:



- Vị Hỗ cô nương này võ nghệ cao cường, cũng có hạng ở đồi Độc Long, nàng đã gả cho Tam công tử Chúc Bưu Chúc gia trang. Hôm kia các ngươi còn suýt phải đánh nhau … Ta muốn nhắc nhở một câu, vị Chúc công tử này được Loan giáo đầu thực truyền. Ở trên tay Loan giáo đầu đều có thể đi qua trên trăm chiêu mà không bại, nếu ngươi đúng là có hứng thú với Hỗ cô nương, nên cân nhắc.



Thư sinh văn sĩ thường cho mình phong lưu, gia đình Vương Sơn Nguyệt có tiếng là học vấn uyên bác, nghe nhiều thấy nhiều, lúc này mở miệng cảnh cáo. Ninh Nghị vừa đánh quyền vừa gật đầu:



- Ta biết rồi, có lẽ võ nghệ cũng không kém hơn bọn người Lâm Xung, chỉ là … Trình độ xấp xỉ với Phương Thư Thường của Bá Đao trang, ba vị Tề huynh, có thể đánh thắng được hay không?