Ở Rể (Chuế Tế)
Chương 455 : Ác niệm đông thăng (16)
Ngày đăng: 14:59 30/04/20
Ninh Nghị cười:
- Các ngươi vừa nghe lập tức có thể hiểu được, đều cười lạnh trong lồng, cho rằng người này chỉ đe dọa hão huyền trước khi giao nhiệm vụ mà thôi. Các ngươi đều có thể nhìn ra được ngay mục đích của ta là vì khiến cho các ngươi nghi kỵ lẫn nhau, cho nên các ngươi sẽ không nghi kỵ. Các ngươi còn có thể nói với cấp dưới là, tuy rằng Lương Sơn chúng ta có chút vấn đề nhưng bên kia chỉ là dựa vào nơi hiểm yếu để chống lại mà thôi. Đúng quá, ai cũng có thể nhìn thấy được, đúng không nào! Ta chỉ dùng một chút biện pháp hơi ngây thơ để vạch trần sự tình mà thôi … Lòng người ơi là lòng người!
- Ngay từ đầu, các ngươi nghĩ là Lương Sơn thế nào cũng sẽ không bại. Sau đó các ngươi nghĩ, tuy rằng Lương Sơn có vấn đề nhưng lần này sẽ không bị thua và trong lòng mình đều không hề lo lắng … Từ "như thế nào cũng sẽ không" cho đến "tuy rằng", đây chính là ám chỉ trọng yếu nhất mà ta muốn đem tới. Hơn một trăm người, những lời nói đầu tiên đều là nói với những người thân cận. Ngô Dụng ép không được. Các tướng lĩnh và trung tầng trong quân đều đang nhìn chằm chằm, có thể có người nào đó thật sự bị kích động hay không. Sau đó bọn họ lại nghị luận với nhau, tự cổ vũ bản thân, sau lần này sẽ là thiên hạ thái bình. Càng tự cổ vũ thì bọn họ lại càng suy nghĩ nghiều. Chúc mừng, chỉ thời gian hai, ba ngày, những người thông minh trong doanh hẳn là đều thương lượng rất nhiều lần. Những lời nói mà ta muốn truyền tới, những tin đồn mà không ai tin, lúc này đã đè ép vào trong lòng bọn họ …
- Hiện tại có phải ngươi cũng đã cảm thấy … Ta nói như vậy có chút đạo lý hay không?
Ninh Nghị cười nhìn người trong phòng giam:
- Vậy nếu ta nói cho ngươi rằng, mỗi người được thả sáng hôm nay, mỗi một người … Đều được nghe ta nói những điều này thì sao …
- Những người cuối cùng này, mỗi người đều ít nhiều có chút bối cảnh. Ta chỉ nói với bọn họ, hãy nói với lão đại của bọn họ tình huống hiện tại là cái gì, tiện thể nghĩ lại nên đứng vào đội nào. Có lẽ bọn họ trung thành với Lương Sơn nhưng truyền lời thì vẫn sẽ truyền. Dù sao quyết định là do cấp trên mà. Ta cảm thấy, cho dù là Ngô Dụng nhận thấy được hẳn là cũng sẽ không thể phong tỏa nổi … Sáng hôm nay, khi những người thông minh đó nhìn quanh bốn phía, nhận thấy được ý tưởng trong lòng mỗi người xung quanh, sau đó lại đối chiếu theo những gì ta nói. Các ngươi nói xem … Bọn họ sẽ có cảm giác gì?
- Lửa đã điểm rồi!
Ninh Nghị quay đầu đi, nhìn ra bóng tối ở bên ngoài:
- Ồ, còn có một điều. Những người được thả hôm nay còn mang theo một ít lời đồn, nghe cũng rất ngây thơ. Hình như cái gì mà Tống Giang muốn chiêu an, đã sớm bàn bạc với quan phủ. Kỳ thật Tống Giang cũng không muốn chiêu an nhưng những người bên dưới cảm thấy y muốn chiêu an … À, Hô Diên Chước sớm bất mãn. Ngô Dụng là kẻ ngu xuẩn, mỗi một bước của y đều nằm trong tính toán của ta, lại còn bài xích những người thông minh khác. Những đầu lĩnh ở Nhị Long sơn cảm thấy Tống Giang vốn không nên làm lão đại ở đây, cho nên cấu kết với quan phủ muốn phủ định gã. Tăng Đầu Thị kỳ thật là Tống Giang hại chết Tiều Cái, cho nên một số thủ hạ của Tiều Cái đã kết nối với quan phủ, còn có Chu Vũ thích Sử Tiến …
Nhưng nếu lục soát doanh quy mô lớn sẽ gây nên dao động quá lớn. Trước tiên Đới Tông bố trí thủ hạ nghiêm ngặt tra xét, đồng thời hỏi các tướng sĩ ở những doanh trướng xung quanh trướng của Lưu Đường về tình hình đêm qua. Nhưng từ khi Lưu Đường bị thương tới nay vẫn luôn cần an tĩnh cho nên mọi người đều cố gắng im lặng hoặc đi ngủ sớm, hoặc đi các doanh trướng khác. Những thân binh trực tiếp thường có địa vị không thấp, quân pháp cũng khó quản, sau khi hỏi cũng không thể phát hiện tin tức nào có thể dùng được.
Sự tình thần không biết quỷ không hay, điều tra cực kỳ phiền toái. Địa vị trong quân doanh của đối phương khẳng định là rất cao. Nhưng trong lúc nhất thời, không ai dám nói ý tưởng này ra, tất cả mọi người chỉ có thể đè ở trong lòng. Dù sao tuy rằng khả năng này có lẽ không thấp nhưng cũng chỉ là khả năng, nếu nói ra sẽ náo động quân tâm. Ác tặc phía bên kia nói không chừng sẽ ôm bụng cười lớn.
Khi tới đại trướng, mọi người chỉ có thể tạm thời áp chế chuyện này. Bởi vì áp chế tin tức đúng lúc nên tin tức Lưu Đường chết cũng không lan tràn rất nhanh trong số các đầu mục trung tầng. Những đại đầu lĩnh biết việc này cơ bản đều hạ lệnh cấm khẩu đối với thuộc hạ, ít nhất là cũng tạm thời ngăn chặn được tin tức lan tràn.
Việc này chỉ có thể tạm thời điều tra nội bộ. Hiện tại Chúc gia trang đã không còn không gian để di chuyển, phỏng chừng chỉ nửa ngày nữa là có thể chuẩn bị tiến công thôn trang. Sau khi trời sáng, tướng sĩ Lương Sơn lại bắt đầu xuất động với quy mô lớn. Những cạm bẫy, chướng ngại xung quanh thôn trang cuối cùng cũng bị phá hủy, lần này quân đội có thể hoàn toàn triển khai ở phụ cận thôn trang. Cũng trong sáng sớm nay, đám người Loan Đình Ngọc vẫn tiếp tục thả từng đám người ra một.
Buổi sáng, Ngô Dụng và Tống Giang ở ngoài lều lớn nhìn tình hình chiến đấu bên ngoài, chờ từng đợt tin tức truyền đến. Một số tướng lĩnh trở về nghỉ tạm cũng tụ tập ở gần đó. Đới Tông bỗng nhiên đưa người tới, nhìn xung quanh, thần sắc nghiêm túc muốn nói chuyện với Ngô Dụng và Tống Giang. Tống Giang lại tưởng rằng y mang tin tức về Lưu Đường đến liền chủ động đi tới hỏi:
- Đới viện trưởng, bắt được hung thủ rồi à?
- Chưa … Có một số việc cần nói với ca ca. Những huynh đệ được bên kia thả ra …
- Ồ! Tống Giang gật đầu, cố gắng giữ vẻ mặt ôn hòa:
- Vậy …