Ở Rể (Chuế Tế)
Chương 655 : Rượu tế hồn chốn nhân gian (thượng)
Ngày đăng: 15:02 30/04/20
Dịch giả: luongsonbac1102
Trong bùn lầy và tro than đen ngòm của nhà cửa bị thiêu rụi, xác người nằm la liệt.
Mưa đã tạnh, trên thân trang vừa bị quân địch tàn sát hàng loạt, nước mưa ngấm vào, tách máu tanh ra khỏi đống lửa, nhưng lại càng khiến nơi này bốc lên một mùi khó tả, làm người ta buồn nôn. Trong khu rừng trên sườn núi bên cạnh, ba kỵ sĩ cưỡi ngựa đứng đó, nhìn về phía bên này.
Người cầm đầu để râu mép, mặc áo bào thư sinh, trông khá ung dung bình tĩnh. Y khéo léo cầm một cuốn sổ trên tay, tay kia cầm một bút lông cao cấp, chấm mực trong chiếc túi nhỏ đeo ngang hông, rồi vung bút vẽ lại cảnh thê lương sau cuộc tàn sát kia. Vẽ một lúc, y lại đưa lưỡi liếm liếm ngọn bút lông, rồi phun ra một ngụm nước bọt đen thui.
Hai người phía sau có lẽ là quan binh Vũ triều, nhìn sắc trời, một người thấp giọng nói:
- Thành đại nhân, chúng ta đã dừng lại đây quá lâu, nếu không đi, chẳng may gặp phải thám báo của người Nữ Chân thì...
Người được gọi là "Thành đại nhân" kia vẽ thêm vài đường, rồi cầm sổ vẫy vẫy, nhẹ nhàng thổi thối, trong chốc lát, nét mực đã hơi khô, mới gấp sổ lại, thong thả lên tiếng:
- Quân chủ lực của Niêm Hãn tàn sát Hãn Châu, Hoàng Nhan Lâu Thất phá Đại Châu, phông chừng không bao lâu sau sẽ tới Thái Nguyên.
Giọng y không cao, pha một chút hờ hững, hỏi:
- Các ngươi muốn đi đâu?
Câu nói của Thành đại nhân khiến hai gã quan binh lộ vẻ lúng túng, cũng may y chỉ thuận miệng thốt ra lời cảm thán, sau thoáng chốc, y ghìm dây cương:
- Đi thôi, nhanh quay trở lại, đừng để bị thám báo của Nữ Chân đuổi tới.
Ba người liền lách qua rừng cây, phi nhanh rời đi.
Long Thành Thái Nguyên (1), Tần Thiệu Hòa đứng trên sườn núi đất nhỏ ngoài cửa thành, nhìn từng đoàn, từng đoàn người dân ùn ùn tiến vào thành. Phía xa xa trên những cánh đồng, từng mảng lớn đồng lúa đã thu hoạch xong, đang được vận chuyển vào thành.
Không lâu sau, một đội kỵ sĩ xuất hiện, cố gắng tách khỏi đoàn người, vẻ mệt mỏi vì đường xa gió bụi. Người đàn ông dẫn đầu mặc áo bào thư sinh xuống ngựa, cúi chào Tần Thiệu Hòa:
- Đại nhân.
Xe ngựa tiếp tục chạy, thỉnh thoảng có người tới gõ vào vách xe, đại khái hơn nửa canh giờ, một chiếc xe chạy tới, người ngồi trên xe, chính là Đổng Phương Hiến, cầm một bản thảo giao cho Ninh Nghị, Ninh Nghị cầm lấy xem qua.
- Bối cảnh của tám tướng lĩnh Nữ Chân bị chết, có thể còn phải điều tra kỹ càng hơn, nhưng trước mắt có thể sử dụng tin tức này, sau đó từ từ bổ sung thêm, ngài xem viết thế này được chưa?
Ninh Nghị đọc lướt qua rất nhanh, vừa đọc vừa cầm bút lông đánh dấu, rồi nói:
- Ngoại trừ tám người có tên tuổi, còn lại phải nhấn mạnh sự tinh nhuệ của binh lính bên cạnh Niêm Hãn. Con số không thể mơ hồ, ở đây người nói bọn chúng thương vong hơn trăm người, như vậy không tạo được ấn tượng, mà phải cụ thể hơn nữa, số thương vong là hai trăm sáu mươi tám người, chết một trăm hai mươi bảy người, còn lại là bị thương, cứ viết như thế đi.
- Nếu có người hỏi làm sao chúng ta biết rõ ràng như vậy, thì...
- Thì nói đó là con số do chính quân đội của Niêm Hãn thống kê.
- Vâng.
Đông Phương Hiến cầm bản thảo xuống xe, Ninh Nghị tiếp tục xử lý công việc, qua nửa canh giờ, bản thảo thứ hai được đưa tới, Ninh Nghị nhìn lướt qua, rồi không nhịn được, phất tay sai người mang đi.
Xe ngựa tiếp tục tiến về phía trước, hàng đống sự việc tiếp tục được hắn xử lý. Một lúc sau, xe ngừng lại, Ninh Nghị vừa định đứng dậy ra ngoài hoạt động cho giãn gân cốt một chút, chợt nhớ tới cái gì, bèn lật tới lật lui tìm kiếm trong đống thư từ trên bàn, rồi nhẹ nhàng gọi một người tùy tùng, bảo hắn cùng đi ra ngoài.
Rời xe ngựa, lúc này ở phía xa xa mặt trời chiều đã ảm đạm, chợt tùy tùng chạy tới, đưa cho Ninh Nghị tờ giấy lúc trước hắn bảo Chúc Bưu giao cho Đông Phương Hiến, Ninh Nghị ngồi bên càng xe ngựa, đọc nội dung trên tờ giấy.
- Đêm ngày 9 tháng 8, ở thành Hãn Châu, Chu Đồng dẫn quần hùng lục lâm ám sát Niêm Hãn, giết tám tướng lĩnh Nữ Chân là Xích Tiên, Thuật Mục Đồ, Hàn Nhĩ Quả..., đại tướng của Nữ Chân là Niêm Hãn, Hoàn Nhan Hi Duẫn, Ngân Thuật Khả, Bạt Ly Tốc...đều bị thương với mức độ nặng nhẹ khác nhau...Được biết trong số những người tham gia ám sát, Chu Đồng đã hy sinh...
Trong vòng một ngày, hắn xem rất nhiều tin tức, không ít tin thảm bại, dân chúng bị tàn sát, nhưng có lẽ bởi vì cái tên quen thuộc trong tin tức này, khiến tâm trạng của hắn chùng xuống.
Với vẻ mặt phức tạp và suy sụp, từ bên kia, Chúc Bưu đi tới...
(1) Long Thành Thái Nguyên: thành phố Thái Nguyên là tỉnh lỵ của tỉnh Sơn Tây, còn gọi là Long Thành Thái Nguyên (để phân biệt với ba Long Thành khác là Long Thành Gia Thành, Long Thành Thường Châu và Long Thành Liễu Châu.)
(2) Nguyên văn: "Huy xích phương tù đích thư sinh", chỉ người có học thức phóng khoáng, mạnh mẽ (Huy xích phương tù có nghĩa là phóng khoáng, không bị cản trở).