Ở Rể (Chuế Tế)

Chương 2 : Tình hình thiên tai

Ngày đăng: 14:54 30/04/20


"Đây là... kẻ đó thật độc ác..."



Đã gần đến hoàng hôn, hai gã bộ đầu đang đứng tại một nơi ven rừng trúc, một hồi trôi qua, Trần bộ đầu mới thì thào nói ra những lời này.



"Sao vậy?"



"Kẻ đó... hắn ngồi ở chỗ này..."



Dường như phát hiện ra điều gì đó, Trần bộ đầu có chút không khỏe, hít sâu một hơi rồi ngồi xổm xuống, cầm một nhánh cây bên cạnh lên. Xung quanh khu vực này phần lớn đều là trúc, nhánh cây trước mắt chắc là bẻ từ nơi khác tới, lá đã hơi héo.



"Hắn hẳn là ngồi đây chờ người... nếu ngồi đây thì chắc cái ghế đẩu hoặc ghế dựa đã được đốt luôn rồi... hẳn là thời gian đợi không ngắn. Trên người hắn bị thương không nhẹ, nhưng vẫn không có ý định đi mà ngồi lại đây chờ đợi... Như vậy có khả năng hắn chính là người đã giết hết cả nhà Dương Dực Dương Hoành..."



Gã vừa nói vừa quan sát phế tích trên bãi sông bên kia, tay ngắt một cái lá cây bỏ vào miệng, lông mày lập tức nhíu lại.



"Không đúng, nếu đây là tác phong của nữ thích khách kia, nếu là võ lâm nhân sĩ gì đó thì sẽ không bị thương nặng như vậy..."



Phó bộ đầu bên cạnh cũng nhíu mày: "Ý ngươi là vụ án Cố Yến Trinh này là do người khác làm hay sao?"



"Rất có thể là như vậy, người kia..." Trần bộ đầu dừng một chút," Người kia có khúc mắc gì đó, giết hết một nhà Dương Dực Dương Hoành, sau đó hắn bị trọng thương nhưng vẫn chờ ở đây, đợi chủ tớ Cố Yên Trinh tới để giết nốt. Ngươi nhìn dưới mặt đất kìa..."


Nguyên Cẩm Nhi nhịn cười: "Thế nhưng ta sẽ lấy nó ra để đi hát, nói là Ninh Lập Hằng làm riêng cho ta, không, phải nói là Ninh Lập Hằng chuyên làm thơ riêng cho ta."



Ninh Nghị giang tay ra.



Nguyên Cẩm Nhi nhìn gã hồi lâu, rồi lại nhìn Nhiếp Vân Trúc: "Người này cũng không tệ lắm, thế nhưng muội vẫn ghét hắn, chúng ta đi Vân Trúc tỷ, không cần thơ của hắn, cùng không thèm nói chuyện với hắn."



Nàng kéo tay Nhiếp Vân Trúc đi, Nhiếp vân Trúc kêu "Cẩm Nhi, Cẩm Nhi." mấy lần nhưng cuối cùng cũng bị nàng ương ngạnh kéo đi.



Việc Nguyên Cẩm Nhi bất mãn đối với mình Ninh Nghị đã từng nghe Vân Trúc nói qua, nguyên nhân đại khái là do trong hội thi hoa khôi gã ủng hộ Ỷ Lan, vấn đề này không có cách phân rõ đúng sai, đường nhiên cũng chẳng cần phải phân rõ.



Cuối tháng sáu vẫn chưa qua những ngày tam phục( thời kỳ nóng nhất trong năm), thời tiết nóng bức, bởi vì tình hình mưa lũ từ thượng du làm cho không khí thành Giang Ninh cũng bắt đầu có chút nặng nề tiêu điều.



Tình hình con nước, dân tị nạn... lúc đọc sách trong học đường thỉnh thoảng gã vẫn bàn luận với Lý Tần, đôi lúc lại chú ý tình hình động tĩnh phía quan phủ, vì sau khi Cố Yên Trinh chết, dường như vẫn có người đi tìm Lý Tần, Nhiếp Vân Trúc để nghe ngóng thêm. Việc làm ăn của Trúc Ký vẫn tiến triển tốt, bên phía Tô gia thì đang bận rộn ứng phó với tình hình do tai ương mang lại. Tô Đàn Nhi vẫn tiếp tục kế hoạch của nàng, có một ngày nọ mang theo một mảnh lụa to cỡ bàn tay có màu sắc rất đẹp, tối đến lén đưa cho Ninh Nghị xem: "Có đẹp không?"



Hôm nay trưa ăn tô cháo, chiều ra bờ sông gặp ngay Tần lão Khang lão đang ở đó. Kỳ lũ thật ra đã sắp kết thúc, nhưng có lẽ vẫn còn một con nước lớn, hai lão nhân đang bàn luận các phương pháp nhằm khắc phục lũ lụt sau thiên tai.



"Thiệu Hòa đang ở Giang Châu, sắp tới chắc sẽ rất bận rộn, khắc phục thiên tai không giống như những chuyện khác, chuyện gấp như thế hẳn Tự Nguyên đã nhắc nhở những điểm quan trọng." Khang Hiền đang nói tới con cả Tần Tự Nguyện là Tần Thiệu Hòa, hiện tại đang làm quan tại Giang Châu. Tần Tự Nguyên cũng gật đầu: "Hai tháng trước đã gửi thư, những điều nên nói hầu như đều đã nói, tình huống bên kia theo như nhưng gì đã hồi đáp cũng không khác là mấy."



Lúc này vốn Khang lão và Tần lão đang nói chuyện với nhau, trong lòng Ninh Nghị bỗng nghĩ tới một chuyện, hồi lâu sau Tần lão hỏi tới, gã liền cười nói: "Chỉ là có mấy phương án.. Ừm, đêm nay sửa sang lại rồi ngày mai đem tới cho mọi người xem, nếu như hữu dụng... Ừm, liền muốn gửi gắm cho Tần lão hai chuyện."