Oan Gia! Làm Bạn Gái Tôi Nha!
Chương 81 : Vòng sơ loại
Ngày đăng: 13:14 30/04/20
Sáng sớm hôm thi, nó lục đục dậy từ sớm. Mặc dù chăn với gối cứ kéo lấy nó (thật ra là bả kéo lấy chăn gối thôi) nhưng nó vẫn nhất quyết dứt áo ra đi mà rằng:
- Anh chăn, anh gối, hôm nay, em phụ hai anh. Nếu có đêm mai, em tình nguyện ngủ đến 8 giờ mới dậy!
Rồi nó xỏ dép, đánh răng rửa mặt xong liền chạy xuống cầu thang. Chưa có ai thức dậy cả. Nó lấy điện thoại gọi cho Lâm Thiên Khánh...
Tằng tằng tăng tắng tắng tăng tằng tắng tăng tắng tằng...
Chuông điện thoại Lâm Thiên Khánh reo lên khá lâu rồi nhưng vẫn chưa ai nhấc máy. Nó điên người dập máy, lại gọi lại lần nữa. Lâm Thiên Khánh, cậu phải biết hôm nay đi thi rồi, sao còn ngủ nướng được chứ hả?
Nó gọi đi gọi lại đến ba lần mới được nghe thấy cái giọng ngái ngủ của cậu.
- À lố?? - Lâm Thiên Khánh dụi mắt.
- Lâm Thiên Khánh!!! Cậu chết ở đâu rồi hả? Tôi gọi cậu không nghe máy, cậu biết hôm nay là ngày gì không??
Nó quát lên bên kia điện thoại. Cậu nuốt nước bọt, nhẹ nhàng đáp:
- Vy Khánh, cậu cũng đừng háo hức quá thế chứ. Tôi đảm bảo chúng ta sẽ được vào top 5 mà. Yên tâm.
- Gì chứ? Với trình độ của tôi với cậu mà còn đảm bảo vào được top 5? Lâm Thiên Khánh, cậu tỉnh ngủ chưa vậy? Cậu có biết cuộc thi này phân bố ở phạm vi toàn trường. Lớp 10 có 10 lớp, lớp 11 cũng có 10 lớp. Lớp 12 cũng có 10 lớp. Tất cả cộng lại là 30 lớp. Cậu còn đảm bảo chúng ta lọt vào top 5?
Nó sừng sỏ đáp. Thật ra cuộc thi lần này nó rất mất tự tin. Từ ngày nhận tham gia, lòng nó tự nhiên bất an lạ thường. Nếu thua, một là phụ lòng các bạn học trong lớp, hai là nhục nhã trước Dương Hàn Phong và Huỳnh Lệ Anh. Nó thực sự lo lắng.
Bên kia, Lâm Thiên Khánh trở nên im lặng. Có lẽ cậu cũng nhận ra đối thủ của mình là những ai, cũng hiểu được nỗi lo sợ trong lòng nó. Cậu an ủi:
- Không sao đâu. Vy Khánh, không lẽ cậu nghĩ tôi sẽ để cho công sức chúng ta bỏ ra trong tuần vừa qua coi như đổ sông đổ biển à?
Nó im lặng. Đúng vậy, tuần vừa rồi nó bỏ ra bao nhiêu công sức như vậy, không thể để nó tiêu tan trong tích tắc như thế được.
- Được. Lâm Thiên Khánh, chúng ta nhất định phải thắng.
- Tất nhiên rồi. - Cậu cười.
Nó cúp máy. Nhìn về phía trước, suy nghĩ hồi lâu rồi đến trường.
Hôm nay, sân trường THPT Hoàng Kỳ náo nhiệt và lung linh khác thường. Trên những tán lá xanh là những chùm đèn Led sáng lấp lánh. Cả sân trường được phủ kín bằng một cây dù lớn màu xanh da trời nhạt. Những dụng cụ nấu ăn đã được bày sẵn ở một góc thoáng khí của sân trường. Những quán hàng ăn vặt cũng xếp đầy cổng ra vào. Học sinh coi hôm nay như một buổi dã ngoại, ăn mặc thật đẹp và năng động.
Nó đợi tầm ba mươi phút sau khi giám kháo phổ biến thể lệ, cuộc thi bắt đầu. Những cặp nam nữ các lớp nhanh tay nấu ăn lẻng xẻng. Trùng hợp hơn là, cặp của nó đứng ngay cạnh cặp của Dương Hàn Phong và Huỳnh Lệ Anh. Cô ả đưa ánh mắt khinh khi nhìn nó:
- Cẩn thận không lại làm cháy trường.
Buổi lễ kết thúc, nó cười cười nói nố với Bảo Nhi rồi khoác tay cô nàng cút thẳng ra canteen. Có lẽ nó rất vui, và cả những người kia cũng vậy.
Nó đang vui vẻ ôm tay Bảo Nhi đi thì có một tiếng nổ phát ra làm nó giật mình. Hóa ra là học sinh 10A3 tổ chức phi vụ chúc mừng này cho cặp đôi Song Khánh. Lớp trưởng Ngọc Vy cười toe toét như chưa từng được cười, hí hửng nói với nó:
- Haha, hôm nay nhờ Song Khánh nên lớp 10A3 của chúng ta mới được nờ mày nở mặt với các lớp khác. Chuyện này rất đáng chúc mừng, nào, chúng ta đi!
- ĐI! - Toàn bộ 43 con người 10A3 hét lên. Thế rồi bọn họ kéo cả nó, cả Lâm Thiên Khánh và couple Nhi - Bảo đi cùng. Nơi tụ tập là một quán cà phê khá lớn. Bọn nó cứ quậy tưng bừng quán nhà người ta lên làm chủ quán ra vẻ mặt hối hận khi chứa bọn nó. Một bạn nam nâng ly, nói nhảm nhí như say rượu:
- Công lao to lớn này là của Song Khánh, nào Vy Khánh, tôi mới cậu một ly!
- Ê, sao công của Song Khánh lại chỉ mời có Vy Khánh thôi? Có ý gì đây? - Một bạn nữ hay bắt bẻ đáng dậy.
- Á à, Hoàng Nhật, đừng nói là cậu...thích Vy Khánh đó nha? Nâu nầu nầu, Vy Khánh là của Thiên Khánh rồi, cướp là ăn đập sml nghe chưa? - Lớp phó học tập lên tiếng.
- Đúng rồi, đúng rồi. Song Khánh, Song Khánh.
Bọn họ quậy quá nên nó muốn ngại cũng không được, đành ngồi một góc ăn snack. Mãi sau, Lâm Thiên Khánh lại gần, dẫn nó đến mấy bàn ồn ào vừa nãy. Thấy nó, Ngọc Vy hào hứng:
- Hai bạn học Song Khánh, nhiệm vụ lần 1 của hai bạn đã hoàn thành. Giờ còn vòng bán kết nữa, mồi cánh cừa nữa chờ chúng ta mở khóa. Hãy cố lên nhé!
- Cố lên, cố lên! - Đồng thanh.
Nó nói lớn:
- Chúng tôi sẽ cố gắng hết sức!
Bạn nam vừa nãy đứng lên, lảm nhảm:
- Đúng rồi, ai mà có thể thắng được tuyệt sắc mỹ nhân của 10A3 chứ??
Lại là bạn nữ hay bắt bẻ đứng lên:
- Hoàng Nhật, có cả soái ca 10A3 nữa. Cậu quên sao?
- À ừ, quên. Song Khánh, cố lên nhé!
Nhận được những lời động viên từ những bạn học, nó cảm thấy tự tin hơn vô cùng. Tuần sau thi Catwalk, tức là cả thời trang lẫn thần thái đều phải ổn. Nó sẽ phải cố gắng hơn lần này nhiều.
Nhưng...không sao rồi, có Lâm Thiên Khánh, cậu sẽ đi cạnh nó. Không biết tự bao giờ nó đã coi Lâm Thiên Khánh như là một điểm tựa, nơi nó có thể dựa vào.