Oan Gia! Làm Bạn Gái Tôi Nha!

Chương 84 : Chân lí

Ngày đăng: 13:15 30/04/20


Trưa hôm đó, nó về nhà với vẻ mặt tủm tỉm cười. Mở cửa ra một cái, nó đã thấy Hạo Thiên và Hàn Phong ngồi rất chi là...chỉnh tề ở ghế sofa. 



Nó cười cười với anh:



- Aaa. Anh Thiên. Sao anh nói anh làm MC mà sơ loại không thấy vậy? 



Hạo Thiên kéo nó ngồi xuống ghế, vuốt ve bộ tóc dài của nó rồi nói:



- Vòng 1 nấu ăn thì cần gì MC hả con bé này. Anh làm MC ở bán kết với chung kết thôi. 



- Ồ, ra vậy. Em thật sự...rất muốn nhìn thần thái của anh lúc mặc vest trên sân khấu đấy. - Nó cười tít mắt, nói một câu bông đùa. 



- Thật à? Bởi vì sao? Bởi anh đẹp trai quá mà. - Hạo Thiên cười sằng sặc tự sướng. 



Hắn hãy giờ bị bơ trầm trọng, hèm lên một tiếng rồi nói bóng gió:



- E hèm, nhà này có hai người thôi a.



Hạo Thiên nhìn hắn nguy hiểm, nó ngồi giữa nhận ngay tia cực tím của hai tên đó bắn thẳng vào đầu. Nhăn mặt giảng hoà:



- Hihi, Hàn Phong, anh Hạo Thiên. Hai người là bạn hay kẻ thù vậy a?



- Bạn. - Hai tên đó tiếp tục lườm nhau cháy mắt. 



- Bạn mà nhìn nhau âu yếm vậy a. - Nó nói tiếp. 



- Thế mới là bạn. - Lại đồng thanh và vẫn nhìn nhau như thế.



- Haiza, tôi mệt hai người quá. Nếu muốn nhìn nhau thế thì tôi không cản trở nữa. 



Nó bực mình nói rồi vùng vằng đứng dậy, toan lên phòng. Lập tức hai tay nó liền bị hai người nắm chặt lại, mỗi người giữ một tay. 



- Không đi đâu hết. - Lại đồng thanh tập ba. 



Đồng thanh everywhere... 



Nó lườm nguýt rồi hất tay cả hai đứa ra, ngồi xuống. 



Hạo Thiên lại chăn chú nói chuyện với nó:



- Hầy, thế nào? Em chuẩn bị gì cho bán kết chưa? Nghe chừng hơi cầu kỳ đấy. 



Nó ngán ngẩm lắc đầu:



- Chưa. 



- Vậy thằng Phong? Mày chuẩn bị gì cho “công chúa” của mày chưa? - Hạo Thiên châm chọc. 



Hắn nhìn anh một ánh mắt đầy khói thuốc súng:




Nó ngồi đối diện anh, đưa mắt nhìn vẻ tráng lệ của nhà hàng này. Hoá ra siêu thị được nối liền với nhà hàng. Cũng đúng, cục diện chính của công ty nhà Hạo Thiên mà, sao không sang trọng và tiện nghi được. 



Hạo Thiên gõ gõ chiếc dĩa vào cái ly thuỷ tinh trước mặt:



- Làm gì mà mặt ngẩn ra thế cô nương? 



- Đang nghĩ về một vấn đề...- Nó ra vẻ nghiêm túc suy nghĩ rồi gật đầu lia lịa, kiểu như Lê-ô-nác-đô tìm thấy hai quả trứng giống nhau trong hàng ngàn quả trứng hay Men-đen tìm thấy một thứ thực vật đơn giản để lai hơn là đậu Hà Lan. 



Hạo Thiên bật cười trước vẻ ngây ngô ấy của nó:



- Nghĩ ra gì rồi? 



- Em vừa phát hiện ra một chân lý. Anh biết gì không? 



- Biết thì đã không phải hỏi em. - Hạo Thiên cười ha ha. 



Nó ỉu xìu lườm lườm anh, Hạo Thiên phải ra tay giảng hòa trước:



- Thôi được rồi, phát hiện ra chân lý gì nào? 



Nó cao giọng, hào hứng kể:



- Em có thể đoán ra công ty của Dương Hàn Phong có tên là gì. 



- Là gì? - Anh cười. 



- Nhật Hàn. Đúng không? 



- Sao em biết? Nó nói à? 



- Không phải, tự em suy ra đấy. - Nó nói đầy tự hào. 



- Suy ra như thế nào? - Anh tò mò.



Nó cười “e lệ” như kiểu được phỏng vấn:



- Hồi trước anh có nói là công ty anh Khang là Nhật Minh. Chữ “Minh” trong Minh Khang là tên đệm. Hôm nay công ty anh là Nhật Hạo, chữ “Hạo” trong Hạo Thiên, cũng là tên đệm. Thì em đoán công ty của Dương Hàn Phong là Nhật Hàn. 



Anh vỗ tay:



- Nhóc thông minh quá.



- Híhí - Nó cười nhe răng. 



- Thôi ăn nhanh rồi về, không kheo thằng Phong lại lèm bèm điếc tai. - Hạo Thiên đẩy đến trước mặt nó một món ăn. 



Nó gật đầu rồi cả hai cùng ăn vô cùng...vui vẻ.