Oan Gia! Làm Bạn Gái Tôi Nha!

Chương 89 : Giày cao gót

Ngày đăng: 13:15 30/04/20


(Mấy nhiệm vụ học hành không có gì mới nên tua nhanh nhé) 



Chiều, hôm nay là lịch tập nhảy với Hạo Thiên. Trước khi tập nhảy là phải tập đi giày cao gót. 



Haiz, nghĩ tới đã nản. 



Nó thở dài rồi nhìn chiếc giày 5 phân trước mặt. Nhiệm vụ của nó là phải vác đôi giày này đến phòng tập của Hạo Thiên. 



Nghe thì dễ đấy, nhưng thực hành thì... 



-.-



Nó loạng quạng đi trên đôi giày đó. Mặc bộ váy học sinh mà Lâm Thiên Khánh tặng cho hôm qua. Ahihi, khá dễ thương nha...



Bỏ đôi giày đi là hoàn hảo rồi. 



Haiz... 



Vì đây là việc luyện tập của từng nhóm nên không thể nhờ Dương Hàn Phong đưa đi được. Nó đành làm phiền đến Lâm Thiên Khánh, bắt cậu phải ra trạm xe buýt đón nó. Nhất định không cho cậu vào nhà. 



Còn lí do thì... 



Đến trước cổng phòng tập của Hạo Thiên (phòng tập của Hạo Thiên ở bên ngoài, không phải ở nhà), nó bước xuống và tẹo nữa thì vỡ mồm vì trượt chân. May mà có Lâm Thiên Khánh đỡ, không thì...mất thi. 



Hạo Thiên vui vẻ nồng nhiệt đón nó vào, nhưng lại nhìn Lâm Thiên Khánh với ánh mắt chẳng mấy đón tiếp. Điều này cậu có thể hiểu. Nhìn ánh mắt của Hạo Thiên nhìn nó cậu đã biết đườc anh đang nghĩ gì mà. 



Nhưng thật tiếc cho Hạo Thiên, Lâm Thiên Khánh cậu đây cũng rất thích nó. 



Nếu là những thứ khác, hay bất kể cái gì cậu đều có thể nhường cho mọi người. Nhưng nó thì không. Dù có mất tất cả, cậu cũng không thể mất nó được. 



Đầu tiên, anh tập nó đi thẳng người trên giày cao gót. Anh đặt một quyển vở trên đầu nó, cho nó đeo giày cao với chiều cao gót tăng dần từ 5-7 phân. 



Mặt nó căng hết sức, mắt trợn to để xác định phương hướng. Điều này làm anh và cậu đều phải phá ra cười. 



- Nào, dãn mặt ra! Làm gì mà căng như sắp đi đánh giặc thế?!




- Không tin được. Nhanh thật đấy, mới có nửa tiếng thôi! - Nó tự hào nhìn đồng hồ. 



- Vậy giờ chúng ta chuyển lên giày bảy phân nhé! - Chớp nhanh lấy cơ hội, cậu đưa ra trước mặt nó một đôi giày cao gót nữa. 



Nó chản nản, rồi cũng gật đầu. Phương pháp dạy của Lâm Thiên Khánh cũng khá ổn, chân nó cũng không còn đau như sáng nữa. 



Bốn giờ chiều, Hạo Thiên mới lái xe đến nơi. Vừa vào đế cửa, đã thấy nó đứng vô cùng tự tin trên chiếc giày bảy phân. Anh ngạc nhiên:



- Nhóc con à, em... 



- Em đi được rồi! Hihi... - Nó vui mừng nhảy nhót, gót giày nghoẹo về một bên nhưng nhanh chóng được giữ thăng bằng. 



Hạo Thiên mỉm cười khen:



- Nhóc con, em giỏi lắm. 



- Đều là nhờ Lâm Thiên Khánh đã dạy em suốt buổi trưa đó. Phương pháp của cậu ta rất tốt. - Nó kể công, rồi nhìn Lâm Thiên Khánh. 



Hạo Thiên nhìn cậu, không vui. Nhưng dù gì cậu ta cũng đã giúp anh dạy nhóc con. Không có cớ gì để anh bực mình cả. 



- Cảm ơn cậu. - Anh khe khẽ. 



- Có gì đâu. Cậu ta pà Queen của tôi mà. - Lâm Thiên Khánh cười nhẹ. 



Buổi tập tan tầm vào 5 giờ chiều. Hạo Thiên đưa nó về nhà, hẹn nó ngày mai sẽ cùng anh tập nhảy. Nó gật đầu, trầm tư nhìn ra xa. 



Chắc giờ này hắn và Huỳnh Lệ Anh đã rất ăn ý trong việc phối hợp với nhau rồi. Họ đều là dân thượng lưu, đối với mấy việc như thế này đã chẳng có gì xa lạ nữa. 



Nó không chắc có thắng được Huỳnh Lệ Anh hay không, nhưng tỉ số giữa nó và Huỳnh Lệ Anh chênh nhau khá lớn. Một bên là học sinh khoá đầu tiên, chưa có kinh nghiệm và không có tên tuổi gì trong trường. Còn một bên là học sinh khoá giữa, rất xinh đẹp, thành thạo và vô cùng nổi tiếng trong trường - hoa khôi khoá trước cơ mà. 



Đấy là không kể mấy anh chị lớp 12, lớp 11 và cả couple Nhi - Bảo nữa. 



Haiz, khó ăn thật